CHƯƠNG 1107
Có thể ở nơi đó tượng trưng cho thân phận, nếu nói ra thì nhất định có thể khoe khoang khoác lác một chút.
Nghe được tin sẽ đến điện Thần Võ, hai mắt của đám người Thiên Vĩnh Phúc cũng đều sáng rực lên.
Mọi người lập tức đi theo thị vệ kim giáp đến điện Thần Võ!
Lúc này, bên trong điện Thái Hòa.
Hoàng đế Tần Chính lấy lại bộ dạng kim thân thật lớn của mình.
Với sự uy nghiêm vô thượng và giọng nói vang dội, ông ta nói: "Chư vị ái khanh cảm thấy cửa ải cầu cầu vồng hôm nay thế nào?"
Một vị võ tướng lập tức đứng dậy nói: "Hôm nay, ở cửa ải cầu cầu vồng có một hai trăm người đột phá trăm bước, điều này cho thấy nước Võ Đỉnh của chúng ta ngày càng hưng thịnh, nhân tài xuất hiện vô số. Trong đó, Đông Hoa châu Cửu Thiên, Thiên Vĩnh Phúc của Thiên gia thậm chí đã đi đến khu vực màu xanh, đây là điều cực kỳ hiếm thấy trong các lần tuyển chọn trước đây. Nếu như không phải vì cầu cầu vồng đột nhiên sụp đổ thì thần nghĩ hai người bọn họ còn có thể tiếp tục đột phá, nói không chừng, có thể đi tới khu vực màu tím, phá vỡ kỷ lục lúc trước của Thủy Lâm Phong.
Một vị văn thần khác bước ra, cất cao giọng nói: "Hôm nay, cầu cầu vồng sụp đổ, tất cả đều do Cửu Thiên. Thần cho rằng người này phá cầu là vì muốn ngăn cản những người khác đuổi kịp bước chân của hắn, tâm tính như vậy làm sao là phong thái của cường giả được. Huống hồ, cầu cầu vồng là kỳ vật của đế quốc, phá hủy như vậy thật sự là một sự sỉ nhục đối với thể diện của đế quốc. Thần đề nghị phải điều tra nghiêm ngặt Cửu Thiên kia!"
Vài vị văn thần đồng thời bước ra, nói: "Thần tán thành!"
Hoàng đế Tần Chính chỉ liếc nhẹ bọn họ một cái, sau đó quay đầu hỏi một tên lão giả: "Nhất Trần, ngươi cảm thấy thế nào?"
Nhất Trần liếc nhìn Tần Thiên. Lúc này, thần sắc của Tần Thiên vẫn như thường, chỉ là ngón tay khẽ run.
Nhất Trần lập tức hiểu ý của Nhị hoàng tử Tân Thiên, lớn tiếng nói: "Thần cho rằng việc xử phạt Cửu Thiên là không phù hợp. Tuy việc cầu cầu vồng sụp đổ có chút quan hệ
với Cửu Thiên, nhưng đó đều do trận chiến của Cửu Thiên gây nên. Xin hỏi các vị, trong lúc sinh tử đánh nhau, còn có ai quản xem mặt đất dưới chân có bị hủy hoại hay không? Huống hồ, đế quốc chọn nhân tài là sự kiện trọng đại, là nền tảng của quốc gia, nên được thực hiện một cách cẩn thận. Cửu Thiên đã giành được giải nhất lần này, mọi người đều có thể thấy rõ điều đó. Nếu như vì chuyện này mà xử phạt hắn thì người đời sẽ cảm thấy thế nào? Người trong thiên hạ sẽ cười nhạo đường đường là nước Võ Đỉnh mà ngay cả một cầu cầu vồng cũng tính toán chi li như vậy"
Hoàng đế Tần Chính khẽ cười, lại quay đầu nhìn về phía Lữ thừa tướng nói: "Lữ thừa tướng, ngươi cảm thấy thế nào."
Lữ thừa tướng bước lên phía trước, cười nói: "Cầu cầu vồng có thể sửa chữa, chỉ cần mời một Võ Tôn Âm Dương Cảnh hoặc tôn giả Càn Khôn Cảnh ra tay giúp đỡ là được. Đó là chuyện nhỏ, cũng không ảnh hưởng đến toàn bộ cục diện! Chư vị đại nhân, cũng không cần vì chuyện này mà nổi giận"
Lời nói của Lữ thừa tướng khiến hoàng đế Tần Chính bật cười không ngớt.
Thái tử Tần Cảnh mở miệng, dường như muốn nói điều gì. Nhưng hắn ta nghe thấy tiếng cười của hoàng đế Tần Chính thì lại nhìn Nhất Trần và Lữ thừa tướng, cuối cùng vẫn không đứng ra.
Khẽ nhắm mắt lại, như thể mắt không thấy thì tâm không phiền.
Tần Thiên lại cúi đầu, giống như đang ngủ vậy, dù sao mỗi lần hắn ta lên triều đều là dáng vẻ như vậy, những người khác cũng sẽ không nói lời nào.
Hoàng đế Tần Chính cười nói: "Nếu đã như vậy thì cứ đăng hoàng bảng, công bố kết quả của vòng tuyển chọn đầu tiên, bãi triều!"
Mọi người lớn tiếng nói: "Bệ hạ thánh minh!"
Thân ảnh của hoàng đế Tần Chính lập tức biến mất khỏi chỗ ngồi của mình.
Lúc này, Tần Cảnh nhanh chóng tiến lên phía trước, kéo tay Lữ thừa tướng nói: "Lữ thừa tướng, có thể làm phiền ông nói chuyện vài câu không. Lữ thừa tướng cười nói: "Thái tử điện hạ đã ra lệnh, ai dám không nghe, xin mời"
Hai người bước sang một bên, Tần Cảnh thở dài nói: "Lữ thừa tướng, ngươi cũng hiểu rõ ta, những cái khác không có gì, chỉ có tính khí không tốt. Cửu Thiên kia đắc tội với ta, cho nên ta chỉ một lòng muốn giết hắn. Nhưng bây giờ, ta đột nhiên phát hiện phụ hoàng dường như rất xem trọng hẳn. Ngài nói xem ta nên làm gì đây!"
Lữ thừa tướng ngẩng đầu nhìn Tần Cảnh, khẽ cười nói: "Chẳng phải Thái tử điện hạ đã có dự tính rồi sao? Cần gì phải hỏi lão thần nữa. Thái tử điện hạ, lão thần xin cáo lui!"
Tần Cảnh phất ống tay áo, lạnh giọng nói, sau đó sải bước rời đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất