Trên Hoang Sơn Mạch, phần lớn yêu quái Mạn Sơn đều bị khống chế bởi linh hồn của con rồng hoang dã.  

             Khi Lâm Huyền đang chiến đấu với lũ yêu quái, bỗng nhiên trên cơ thể chúng có sự thay đổi,  thân thể chúng dày đặc vảy rồng, thậm chí hơi thở cũng gần giống như hơi thở của rồng.  

             Đây là hóa rồng!  

             Sau khi hóa rồng, cảnh giới và sức mạnh của yêu quái đều tăng vọt. Lúc đó Lâm Huyền cũng tốn không ít sức lực để đối phó với lũ yêu quái hóa rồng này.  

             Võ sư học được thuật hóa rồng phong vân thì cũng có thể biến thành rồng  

             Cơ thể Béo Hổ trên võ đài khẽ run lên, dưới da của hắn dường như có thứ gì đó đang nhúc nhích.  

             “Hắn sao thế ?”  

             Trương Long trong lòng dâng lên cảm giác bất an tột độ, tuy nhiên hắn không biết Béo Hổ đang định làm gì, nhưng hắn có một dự cảm, nếu Béo Hổ hoàn thành việc muốn làm thì sợ rằng bản thân sẽ lâm vào tình cảnh thảm bại.  

             “Ngăn hắn lại!”  

             Trương Long lắc cổ tay, hắn một lần nữa lấy ra sáu thanh phi đao từ nhẫn nguyên.  

             “Tật phong loạn trảm!”  

             Sáu thanh phi đao bay ra từ tay của Trương Long hóa thành sáu tia lạnh lẽo.  

             So với sáu thanh phi đao trước đó,  lưỡi đao của sáu thanh phi đao lần này lóe lên ánh sáng lạnh.  

             Đao khí trên sáu thanh phi đao cực kì sắc bén, không kể xác thịt ngay cả sắt thép cũng có thể xuyên qua.  

             Trương Long phát huy niết bàn của bản thân!  

             Đồng thời, sáu thanh phi đao trước đó bị bao vây bởi đòn tấn công của Béo Hổ, thay đổi hướng bay ban đầu, đâm về phía Béo Hổ.  

             Mười hai thanh phi đao, tất cả đều bay đến nhắm vào tứ chi xương khớp, ngực, họng, đầu của Béo Hổ.  

             Trương Long đương nhiên không dám giết người trên lôi đài, hắn muốn ép đại hoàng tử ra tay trước khi Béo Hổ hoàn thành biến hóa.  

             Chỉ cần đại hoàng tử ra tay giúp đỡ Béo Hổ, theo quy tắc võ đấu thì Trương Long hắn sẽ giành chiến thắng.  

             Ánh mắt Đại hoàng tử nhìn chằm chằm Béo Hổ, với thực lực của hắn, cho dù đao bay chỉ cách  Béo Hổ ba ngón tay, hắn vẫn có thể cứu.  

             Nếu đổi là võ giả khác, đại hoàng tử cũng sẽ ra tay ngăn chặn  

             Nhưng với tình hình hiện tại của Béo Hổ, hắn cũng khó để đưa ra phán đoán.  

             Cho dù thân là người kế vị, học rộng biết nhiều, cũng chưa từng gặp qua tình huống như vậy.  

             Trong lúc hắn do dự cứu hay không cứu, thì cơ thể của Béo Hổ đột nhiên xuất hiện biến hóa cực lớn.  

             Ban đầu vảy chỉ bao phủ một phần ba cơ thể, nhưng với tốc độ kinh người, nó đã bao phủ toàn cơ thể.  

             “Ding ding ding ding ding”  

             Không ngừng tiếng phi đao va chạm với lớp vảy, đối mặt với mười hai thanh phi đao có thể xuyên qua sắt thép,  thế nhưng Béo Hổ không hề bị tổn thương.  

             Béo Hổ đứng lên khỏi mặt đất. Lúc này hắn dường như đã biến thành yêu quái hình người với vảy rồng toàn thân.  

             Càng kinh người hơn, hai bàn tay của hắn, mười ngón tay trở nên giống như móng rồng.  

             “Vù”  

             Béo Hổ mở miệng, từ trong miệng hắn  nhả ra một luồng khí đục mang mùi máu tanh.  

             Trong làn khí này có hơi thở của rồng.  

             Trương Long sửng sốt, càng khiến hắn chấn kinh hơn cả chính là tu vi của Béo Hổ.  

             Sau hóa rồng, cảnh giới của Béo Hổ từ Tụ Khí tầng ba, trực tiếp thăng lên đỉnh cao của Tụ Khí tầng bốn, thậm chí, chỉ thiếu nửa bước nữa, hắn có thể đạt được Tụ Khí tầng năm rồi.  

             Trương Long nuốt khan, hành động tức khắc, mười hai thanh phi đao bay lên thật nhanh, chém về phía Béo Hổ một lần nữa.  

             “Đến lượt béo gia ta phản kích rồi!”  

             Béo Hổ gầm lên một tiếng, giẫm lên lôi đài bằng hai chân, giết Trương Long với tốc độ kinh người   

             Mười hai thanh phi đao bay tới chắn trước mặt hắn, Béo Hổ vung tay một cái, móng rồng đánh bay mười hai thanh phi đao!  

             “Cái gì!”  

             Trương Long trợn tròn hai mắt, so với trước khi hóa rồng tốc độ của Béo Hổ nhanh hơn rất nhiều. Hắn lại muốn điều khiển phi đao ngăn cản cũng không làm được.  

             Béo Hổ đến trước mặt Trương Long, một chưởng đánh xuống.  

             “Bang!”  

             Trương Long cả người bị bắn đi, bay mấy chục mét mới tiếp đất, suýt chút nữa thì rơi khỏi lôi đài.  

             Trên ngực hắn đẫm máu hằn lên  năm móng vuốt, lộ cả xương sườn màu trắng.  

             Trương Long bị Béo Hổ đánh xuống một chưởng, suýt chết, hắn chỉ có thể miễn cưỡng ngồi dậy, gần như không thể đứng lên.  

             “Người chém bao nhiêu đao lên người béo gia ta, đừng mong chết dễ dàng!”  

             Sau khi hóa rồng, nhận thức của Béo Hổ cũng bị ảnh hưởng, so với  tính cách hòa nhã thường ngày, hắn lúc này có chút cáu gắt, thậm chí là khát máu.  

             Trương Long da đầu tê dại, trong đầu hiện lên ý nghĩ  đầu tiên là nhận thua.   

             Hắn không muốn bị đánh đến nỗi cha mẹ cũng không nhận ra như hội chợ ngựa lần trước.  

             Tuy nhiên khi chuẩn bị hắn chuẩn bị mở  miệng thì đột nhiên nhớ đến đội trưởng Lộc Hoành nhét cái gì đó cho hắn trước khi lên lôi đài.  

             Dùng hay không dung?  

             Trương Long cắn chặt răng, nếu bản thận nhận thua thì toàn đội Phong Châu cũng sẽ thua theo.  

             Trong năm người đến từ Phong Châu, ba người mạnh nhất gần như bị loại, căn bản không thể tham gia trận đấu tiếp theo với Lôi Châu.  

             Không lẽ thế hệ Phong Châu bọn hắn lại có  thành tích kém nhất trong trận chiến giữa các tiểu bang sao?  

             Sợ rằng cả đời sẽ bị người khác chê cười.  

             “Liều thôi! Ta không tin tên mập nhà người có thể chống lại đòn tấn công linh hồn!”  

             Trương Long lấy một vật từ trong nhẫn nguyên, là một cây sáo ngọc to bằng lòng bàn tay.  

             Trên bàn quán võ, người xem tinh mắt đã phát hiện ra động tác nhỏ của Trương Long.  

             “Đây không phải pháp bảo mà tuyển thủ của Phong Châu dùng trận trước sao!”  

             “Pháp bảo công  kích linh hồn!”  

             Thứ Trương Ngọc cầm trong tay chính là cây sáo ngọc dùng để đối phó với Lâm Huyền  trong hội chợ ngựa.  

             “Người của Phong Châu thật không biết xấu hổ, một món pháp bảo vậy mà thay phiên sử dụng.”  

             “Mẹ kiếp, thật không cần mặt mũi sao!”  

             Mặc cho tiếng mắng mỏ vang lên khắp nơi, trên mặt của đội trường Phong Châu, Lộc Hoành lại hiện lên sự đắc ý.  

             “Lão tử không chỉ muốn Trương Long sử dụng pháp bảo để dành chiến thắng, mà trận sau cũng muốn Điền Nguyên sử sụng nó!”  

             “Tên tiểu tử Càn Châu kia, ngươi dám coi thường Phong Châu, ta sẽ cho ngươi xem hậu quả của sự kiêu ngạo!”  

             Phía bên này lôi đài, Lâm Huyền nhíu mày.  

             Hắn đã đánh giá thấp sự vô sỉ  của kẻ địch, sớm biết vậy, trong trận đấu trước, hắn đã hủy đi cây sáo ngọc, tránh những hậu họa sau này.  

             Nhưng hối hận lúc này cũng không có tác dụng gì.  

             Đỗ Mục trưởng lão cũng trở lên căng thẳng.  

             “Lâm Huyền,  Phạm Hổ có thể chống lại đòn công kích linh hồn của sáo ngọc không?”  

             Lâm Huyền lắc đầu, Béo Hổ không pải là hồn sư, với sức mạnh linh hồn của hắn, gần như không thể chống lại đòn tấn công của sáo ngọc.  

             Béo Hổ sợ rằng sẽ  thua trận.  

             Điều mà  Lâm Huyền lo lắng nhất bây giờ là trận tiếp theo  đối phó với Dịch Thiên Vũ như nào?  

             Béo Hổ cũng phát hiện sáo ngọc trong tay Trương Long, hắn lớn tiếng chửi rủa.  

             “Thật không cần thể diện sao?”  

             Hắn không có thời gian để nghĩ đối sách, ngay lập tức sử dụng tốc độ đến cực điểm, muốn giải quyết Trương Long trước khi sáo ngọc được thổi.  

             Mặc dù khoảng cách hai người khá xa, khi Hổ báo cách Trương Long ba mét thì tiếng sáo đã vang lên.  

             Nguyên khí của Trương Long liên tục dồn vào cây sáo ngọc, tiếng sáo mang theo đòn công kích linh hồn, không ngừng gột rửa linh hồn của Béo Hổ.   

             Béo Hổ ngay lập tức dừng bước, ôm đầu ngã xuống đất, lăn lộn đau đớn.  

             “Đau quá!”  

             “A! Đau chết béo gia ta rồi!”  

             Trương Long âm thầm vui mừng, có tác dụng rồi!  

             Hắn thổi tiếng sáo to hơn,  tiếng la hét của Béo Hổ cũng  càng thất thanh.  

             Tuy nhiên, một lúc sau, tiếng kêu của Béo Hổ giảm dần, hắn ngã xuống đất, không một tiếng động.  

eyJpdiI6Im9CSGo0YldYb3BaOEZhVW9KZHFYdlE9PSIsInZhbHVlIjoiZnhMbGd4OGtCb0d2eVZUV2RPZHlGdHd6Wm5NWEEzT2ZmTGtOZTdqdzBEOFRVWkZkZ1FpZzVcL3RscDVkMFVOZUtRbmdCMEpCeEZMcUw1MjVpbzNDVVdZOXZMZCt4Sjg5SWZkV3VyNUJxVUxudnR0cWVnd2hKTXpVNW1DWHlOK0pBVXdmWjVtSTBGaDBpdXljWGFCNzM2YzMrcDVqNjQyUWhmRnR6ODNKc1J5WnhKS3g1WFFIRGxvM1h5S0o1U3ZyM2hmMzZyVFlPOFo2YW45VW8xVUZpQmkzWGhHZHpmM1AzbWY4WUljaFNxSExCSXpUS0lEcTVYdWVaMm5sMlpRM1FScTlpXC9JZzg1c3d1YmhEYThLcUxUSW9ncXd6RmpMXC80NkJkcWw0TEhwMzYrRTBiMWdiUGtONFpsQzhxRjQ3c3IiLCJtYWMiOiI2ODEzMTBmZjUyNjI5OWRlYWM3OTgyMzFjZTUxZjQyNGVkN2FmZDdlZjk4MTU3MGI5ZmY2MDQyZWIzZWNmZTc2In0=
eyJpdiI6ImFPYjlPT1Jlc2p4aE1tS3orVUZUSEE9PSIsInZhbHVlIjoiaFIzVEIwT0t2c1ZmeTZ6TUtac1M0UVpyRXUxeHA3cDVEXC8zc0g0N0dNZVRxeXQ0ajg3VHZ4dnJ5ZXFsdGpQWDgzb2xcL29yWEtiMmZZRFR2dFBQbjBsajB3OWlvZkkrSENwZG1Tc0U0Wm5jOUFoMG9xY00xalk5WHM2cEVwQ1wvXC9LVTI0eWsxZEhRZkFiNjEreGJWTVljZktVc0hndERmWmRiRDNlRm1qUXI4Q0sySU1qMXpPXC9VUmR1OXFlQ082RHhPNWZOSytPdEN4MDF5M1FrMWF3ZDJKYnliOEUzRFgwa242TElqdGpCTlcyWnZZdVhIazlSUktmT0JuODdlYU9OQ2VIZmNTS0U4b1wvXC94eFBuWWc5YXo1NHpKYzdob3dFTWU5K2tVXC91OVd6UTVJSGt0Z2ZnMGlMNXRZNzNDdlZIRFpWTGVsajVIdmtlY2E3dXBneDhjOHFhZEFtc2VYeXo3RTM0NVkxQ3MyeGpvcXBwS1FobEV3Z1hoMlg2WVdWTUQ1azBxYmg3eTl4dXZRXC84WkZYeThWQT09IiwibWFjIjoiODJjYzBlOTkxZmU3OTMxNGExNDc3NmRlNWI5MzRjZjQxMmYzZmZmMzM4YWIxNjJmM2ZkODM4YzgxMzQ0NTY3MSJ9

             Từ dưới lớp vảy rồng của Béo Hổ tràn ra sương mù màu máu…..

Ads
';
Advertisement