Trên mũ của Lâm Tiêu, ba trái tim đỏ đã xuất hiện trở lại.  

 

Những người khác thì không được may mắn như vậy.  

 

Những trái tim đỏ của bọn họ đã lần lượt bị tiêu hao hết.  

 

Ầm!  

 

Ầm Ầm!!  

 

Theo sau một loạt tiếng nổ, chín người còn lại trong nhóm đều bị nổ thành từng màn sương máu.  

 

Chuyện… chuyện gì vừa xảy ra vậy?  

 

Tại sao trái tim đỏ của thiếu niên kia lại có thể hồi phục? Còn những người khác thì không?  

 

Lẽ nào hắn đã tìm ra bí quyết hay kỹ xảo gì để vượt qua cửa ải khó nhằn này sao?  

 

Tất cả mọi người đều vô cùng tò mò, đồng thời trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.  

 

Thiếu niên đó đúng là không làm bọn họ thất vọng.  

 

Bọn họ biết, thiếu niên thần bí đó sẽ không dễ dàng thất bại, sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu.  

 

Vừa nghĩ đến đây.  

 

Bên kia lại truyền đến tiếng rên khe khẽ của Lâm Tiêu.  

 

Chỉ thấy trái tim đỏ trên mũ Lâm Tiêu đột ngột giảm đi một trái, rồi lại nhanh chóng biến thành hai trái.  

 

Điều này khiến nhóm người đứng xung quanh quan sát sợ hãi nuốt nước bọt, không ngừng vuốt ngực tự trấn an chính mình.  

 

Vì để bản thân có thể sống sót, tất cả mọi người đều âm thầm cổ vũ cho Lâm Tiêu.  

 

Cố lên, thiếu niên, cố gắng kiên trì đi!  

 

Nhưng dù đã cổ vũ nhiệt tình như vậy, chỉ sau hai hơi thở, Lâm Tiêu lại rên lên một tiếng, trái tim đỏ trên mũ hắn đã giảm xuống chỉ còn một trái.  

 

Tất cả mọi người thấy vậy, ánh mắt lại bắt đầu dâng lên sự tuyệt vọng.  

 

Vẫn không được sao?  

 

Dù cố gắng thế nào đi nữa, bọn họ cũng không thể thoát khỏi cái chết ư?  

 

Thiếu niên này cũng quá vô dụng rồi, tưởng đâu hắn có thể giúp bọn họ mở ra được một con đường sống chứ!  

 

Nhưng ngay lúc này.  

 

Cảnh tượng quỷ dị lại một lần nữa xuất hiện, chỉ thấy thiếu niên kia nháy mắt một cái, trái tim đỏ trên mũ từ một cái lại biến thành hai cái.  

 

Lại nháy mắt một cái, hai cái biến thành ba cái.  

 

Ơ kìa!?  

 

Lại nữa hả?  

 

Má ơi!!  

 

Trên mũ lại đầy ắp trái tim rồi!!  

 

Cái… cái… cái quái gì đang diễn ra vậy chứ……  

 

Mọi người kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.  

 

Tiếp theo đó, trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người.  

 

Trái tim đỏ trên mũ của thiếu niên cứ như đang nhảy múa vậy.  

 

Ba hai một rồi lại một hai ba, một hai ba rồi lại ba hai một……  

 

Lặp đi lặp lại, không ngừng xoay chuyển.  

 

Đến cuối cùng, bọn họ cũng không biết vòng tuần hoàn đó đã lặp đi lặp lại bao nhiêu lần nữa.  

 

Tất cả mọi người đều nhìn đến mức da đầu tê dại.  

eyJpdiI6InA4WHpvR01BVFhySmdwQ0Q4XC9ubmNnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJTUDNwYWVSRisxVzArUWM2c0pJblZqZTQxOUNNRkZTNlhxcWVucVVLWGJtNklBT3czVHMzUFwvZ3BCSTc5eFhJIiwibWFjIjoiMGQ3ODVkZGUzNzU0YTMwYmE3ZDdmZWRjMDRmNzMzZDU3Mjg2MzVkYjYwYzlhMDAyOWRlZjZiNTUxMDI2NjkzMCJ9
eyJpdiI6Im9WekJJMGRIRFBHZ1RjUlIyOGE3WUE9PSIsInZhbHVlIjoiTWF3R3NwWFNGaHFTZHI5YmNRQjBCUjBTVThNUm5IXC8rek5zczZRY2ZsN1Fwd0dLQkZDc3ZJVVwvb0ZGOEROR2IxQkFwa3BWZG40czlCQXNlZUR6V3VEV2FId1JQNUNBdXBvNUlseDNYc1kwUittalU3d2lOY1BweGxrK3paZ203SkxlZGhzVTV5eThMOEFSTlY4elFvSFdPUW93UDdcL3RWVzArYjN5VGszbmxWZHdcL3RtZHluWVh3UTIrR3NGNkptTitjSFJNYTI1d0J0M3JzMjRUYzhoK1Y1cnU1VnpnNG1BdDFLZ2ZWRVVmbFRNRjlldkFzc2RoblNBbDBoU1hveDd3XC9qOE1NNFZNT3RDU3UyMncwVWR0Yld1NnRpelV6NkUzVEFQVG1mXC9nQXg5enVFTW51RVJiYVZrQXNGMkRFYjlvSTNZa0h6cTB4YU9RSGNvWFByYUpMWmtnZ3JFdWhSTWhlUnVUc1ZXZmNBT3RMT3NKU3NOQVhDZnVGNjJ6RGxPcE5FeU1xTmhZSjFaazJjU21jXC9PZmpaY0orOExSOXo0djY5NW9qajFXYkl2STJNRDVlY2MxS1FZR1ZMbnlMY0dodXA2NzNhQ0ZQTmMrWEhTRXlYdEd5cUNQRzFTcllKelpadzlocVM4OHEwSHdLdFwvWm9KQ2VJZEZTcjNWbkZXUUlrVGQ1TmVnRmdidzNvVm11Z2w5WUN4NllQNWcxYUlqNmZDVE40YUZwTUU9IiwibWFjIjoiZjVmYzIxYzA1YmI1YjQ5Y2U4N2ZlOTgyN2MwZDE4MTMzMzhkYmY1YWRkMzkwMTE2YzcyZWMyYTliZjk0OThiYiJ9

Cứ như vậy, một mình Lâm Tiêu tự chơi tự vui hết hẳn hai canh giờ. 

Ads
';
Advertisement