Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết

 

 Nhìn thấy Liễu Thiên Nghệ dẫn Lâm Hữu Triết vào trang viên, ba người tức giận nghiến răng nghiến lợi.  

 

“Đồ không biết xấu hổ, lại dụ dỗ người phụ nữ mới!”  

 

Sở Văn Xương nghiến răng nghiến lợi mắng.  

 

“Một tên phế vật chỉ biết dựa dẫm vào đàn bà, không đáng nhắc tới”.  

 

Đường Tinh Hà lạnh lùng nói.  

 

“Được rồi, không cần phải ganh ghét với loại rác rưởi ấy, chỉ làm hỏng tâm trạng của chúng ta, chúng ta đi vào thôi”.  

 

Sở Tịnh Tuệ nói: “À này, Tinh Hà, có phải anh nói tối nay có thể giúp nhà họ Sở móc nối quan hệ với vài nhân vật lớn đúng không?”  

 

“Tất nhiên rồi”.  

 

Đường Tinh Hà vỗ ngực: “Trong khoảng thời gian du học ở nước ngoài, anh quen không ít cậu chủ ở tỉnh Thao Tiến”.  

 

“Tối nay bọn họ cũng tới, đến lúc đó anh dẫn hai người tới làm quen”.  

 

"Vậy thì tốt quá!"  

 

Sở Tịnh Tuệ phấn kích đáp: “Nếu như có thể kết giao với những người có tiếng tăm trong tỉnh thì sự phát triển của nhà họ Sở chắc chắn không thành vấn đề”.  

 

“Đến lúc đó, nhà họ Liễu nhỏ nhoi kia cũng phải chịu sự chèn ép của chúng ta!”  

 

Bên trong trang viên Thanh Hòa.  

 

“Anh Lâm, tôi đưa anh đến đây thôi”.  

 

Liễu Thiên Nghệ dừng bước, nói với Lâm Hữu Triết.  

 

“Cảm ơn lớp trưởng”.  

 

Lâm Hữu Triết nói.  

 

“Anh gọi tôi là lớp trưởng à, trước đây chúng ta là bạn học sao?”  

 

Liêu Thiên Nghệ hoài nghi nhìn anh.  

 

“Đúng vậy, đã rất lâu trước kia rồi, bạn học Liễu không nhớ tôi cũng là bình thường”.  

 

Lâm Hữu Triết mỉm cười, quay người rời đi.  

 

Liễu Thiên Nghệ ngơ ngác nhìn theo bóng lưng anh, trong đầu không nhớ ra chút ký ức nào về Lâm Hữu Triết.  

 

Là bạn học thật sao?  

 

...  

 

“Không ngờ trang viên Thanh Hòa này lại có nhiều linh khí như vậy, nếu có thể sống ở đây thì chắc chắn mình có thể chữa trị căn bệnh kia”.  

 

Lâm Hữu Triết đi loanh quanh trong trang viên Thanh Hòa, trong lòng tự nhủ.  

 

Ở thế giới này, có nhiều vùng sinh thái chưa bị phá hoại, độ trong lành của không khí rất cao, sẽ sinh ra một thứ được gọi là linh khí.  

 

Sinh sống và tu luyện trong hoàn cảnh đó giúp ích rất nhiều cho con người.  

 

Đúng lúc biệt thự trên núi Long Đằng của anh đã bị thiêu đốt, chắc chắn không thể xây lại trong khoảng thời gian ngắn.  

 

Núi Thanh Hòa phía trên trang viên Thanh Hòa cũng có vài ngôi nhà đang rao bán.  

 

Sau khi chuyện lần này kết thúc, có thể mua một ngôi nhà ở đây thì vẫn tốt hơn so với việc cứ ở mãi trong khách sạn thành phố.  

 

“Tôi, tôi thực sự không thể uống nữa, xin, xin các người đừng rót...”  

 

Bỗng nhiên, Lâm Hữu Triết nghe thấy một giọng nói quen thuộc.  

 

Lúc đi tới góc trang viên, anh thấy một nhóm người quen.  

 

Họ chính là nhóm bạn học chung với anh thời đại học.  

 

Lúc này, lớp trưởng Đặng Ngữ Đình và lớp phó học tập Triệu Khanh Thanh đang bị một nhóm bạn học vây quanh ép uống rượu.  

 

Hai cô gái uống đến mức sắc mặt ửng hồng, ánh mắt mê man, rõ ràng là đã say.  

 

Nhưng đám người Hồ Thượng Dân và Khương Minh Vũ vẫn không ngừng rót rượu cho hai cô gái, có vẻ như không chuốc say hai người họ thì sẽ không bỏ qua.  

eyJpdiI6IkUrcExiVmtyZWlpejNIYTNuTTlmbkE9PSIsInZhbHVlIjoiMDhDT1wvWXpjYm4zWkdhQnJqVEVDajNrZ2tnOTIxOVg2bXc4SitRbnFjMlwvT1ZkeVVKOXVRaWYyblVVSzBRQzJ3IiwibWFjIjoiY2MzODcxNDg2YTc5MmFmMDBjYTQwN2ExMzEwN2FlYWZkMjlkMmJmNzNlYzM0NzU1NjI5NTllZTM5YTY0YjNiNiJ9
eyJpdiI6IlwvMkJ4cGNndjhEcmVPNUlUaityN1B3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkNPNXV0RzFaVTQxN0RcLzZFNzZSMDM4YVRCREhcL0tucnFnUWdJWDhTRWJYc3BDRmplTE1KZEdWeCtUZDUxdHZGOGtHQ1ZuV2xBY1g1bFdJQWM2Z0lpS09NNmpraWZoK2grT0NTek5HRzJhQnhNWFwvZUpVZkVqNVltSW9QKzNhTGk0R0puU0VjeXkzQmVXRkw3Rm5XeVRjNVpLeGFPTlJERU9CM2NJMkxpd3JCNDN1cGxET0VEN2gzSnVsRGhwcXJYeSIsIm1hYyI6ImVjNjY3MzJmNTdmZmVhYTdmYzQ3YTdhOGU3YjhlNWNiZjE0YjA5MGFmZjY5NDc0YmMzMzE4ZDBhZmM4MjE4MjMifQ==

Lâm Hữu Triết tiến lên, lạnh lùng nói.

Ads
';
Advertisement