Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết

"Anh yên tâm, mọi người đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chỉ cần anh đến xem thử, chữa khỏi được là điềm mừng, không chữa được cũng không sao cả".  

 

Lý Thái Nhi vội vàng nói.  

 

Lâm Hữu Triết trầm tư suy nghĩ xem nếu đồng ý liệu có mang rắc rối gì không.  

 

"Bạn tôi đang đợi tôi ở quán cà phê trong thành phố".  

 

"Tôi dẫn anh đến gặp cậu ấy để cậu ấy kể cho anh nghe bệnh tình của ông nội cậu ấy, nghe xong anh có thể suy xét nhận lời chữa trị, được không?"  

 

"Được".  

 

Lâm Hữu Triết gật đầu đáp.  

 

"Vậy tôi đi thay đồ, anh đợi tôi ở bãi đậu xe một lát nhé".  

 

Lý Thái Nhi mỉm cười vui vẻ, vội vàng chạy về phòng thay đồ.  

 

Lâm Hữu Triết về phòng bệnh, nói với Sở Hạ Vũ việc anh chuẩn bị ra ngoài giải quyết chút chuyện.  

 

Sở Hạ Vũ cũng hiểu, đồng ý ngay.  

 

Ngược lại, Tần Hương Lan đang ngồi dựa vào đầu giường ăn táo, khó chịu nói: "Bận thì bận đấy, ngày nào cũng thấy chạy hết chỗ này đến chỗ nọ, mà chẳng thấy mang được đồng tiền nào về cho cái nhà này, toàn bận chuyện đâu đâu!"  

 

"Mẹ này!"  

 

Sở Hạ Vũ quát lên.  

 

Tần Hương Lan quay phắt mặt đi.  

 

Đến bãi đậu xe, Lâm Hữu Triết thấy Lý Thái Nhi đã thay đồ xong, đang đứng trước một chiếc Audi A4 màu đỏ.  

 

Cô ấy mặc một chiếc áo sơ phi màu trắng, váy bò ngắn, đi đôi giày màu trắng.  

 

Cách phối đồ đơn giản nhưng lại tôn lên khí chất của tuổi trẻ, khiến ai ngang qua cũng phải ngước nhìn.  

 

"Đi thôi".  

 

Lâm Hữu Triết thong thả, bước lên xe, ngồi ở ghế lái phụ.  

 

Lý Thái Nhi sững người, vô cùng bất ngờ.  

 

Lâm Hữu Triết chẳng thèm nhìn cô ấy lấy một cái.  

 

Là anh không để tâm tới cô ấy thật hay là cố tình tỏ ra lạnh lùng đây?  

 

Nhưng giờ cũng không phải lúc để tâm tới chuyện này.  

 

Cô ấy nổ máy xe, đi đến quán cà phê ở thành phố.  

 

"Đến rồi, chúng ta vào thôi".  

 

Lý Thái Nhi dừng xe, nói với Lâm Hữu Triết.  

 

Lâm Hữu Triết gật đầu, theo Lý Thái Nhi đi vào quán cà phê.  

 

Anh nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, tóc dài đang ngồi ở bàn trong góc, tay cầm thìa khuấy đi khuấy lại tách cà phê, trầm tư suy nghĩ.  

 

Ngồi bên cạnh cô ấy là hai nam thanh niên trẻ đẹp.  

 

Một trong số họ đang nhẹ nhàng an ủi cô ấy.  

 

"Thái Nhi đến rồi!"  

 

Nam thanh niên còn lại khi nhìn thấy Lý Thái Nhi, ngay lập tức mỉm cười chào đón.  

 

Nhưng khi nhìn thấy Lâm Hữu Triết đi cùng, nụ cười của hắn chợt tắt.  

 

Cô gái tóc dài ngẩng đầu, cười gượng nói: "Thái Nhi, cuối cùng cậu cũng đến, mình đợi cậu rất lâu rồi đấy".  

 

"Thu à, mình dẫn một người bạn tới, anh ấy tên là Lâm Hữu Triết, y thuật rất cao siêu, có thể sẽ giúp được cậu đấy!"  

 

Lý Thái Nhi vội vàng đẩy Lâm Hữu Triết lên phía trước.  

 

"Anh ta sao?"  

 

Mộc Thu nhìn anh một lượt rồi bật cười nói: "Thái Nhi, cảm ơn cậu, lòng tốt của cậu, mình đã nhận".  

 

Giọng điệu của cô ấy vô cùng lấy lệ, rõ ràng là không tin Lâm Hữu Triết có thể chữa khỏi bệnh cho ông nội.  

 

Lý Thái Nhi lo lắng, nói: "Thu à, cậu đừng thấy anh Lâm trẻ tuổi, tài y thuật của anh ấy rất tốt, đến cả tiền bối Hạ cũng..."  

 

"Được rồi, Thái Nhi!"  

eyJpdiI6InVDU2ZkNTVCUys4dkRBdXIwN09cL0hnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjhIb1Z5WFRKMUp2Y2tmQWlVVEJFVnlMUHBvdHJ1NWtodW9ZVWVuWHdtUzE2ZGRwSk0xb3Nsc0ZTZXVlSWpUU0FrZXBXTSsrK2NBQVNseElMYlNzQjJnPT0iLCJtYWMiOiI3NDQ2MzQyYTRhMmNjYTg0YjFlOTQ0NTRmYzA3YWYyYzAyY2NkMTU2MGQ0YzgyOTYxOTc5ZTA5YTc5MjUwODcyIn0=
eyJpdiI6ImJ5Zk9XVWt2U0FFY05uZ3VpNkZNUGc9PSIsInZhbHVlIjoiXC9VeStCY0hkVW9ETStsQjNrYk5CMHN6ZElSbmdtYmVqREQraUQxTmIwd1l4S1hLQlYzcVFlRUlLM2pTMk50UkttNGdnbThDK0g1bGdmTHJVUEczRXAzRXYyNGJGaXNrcEVnVFBXU052djRxZWhvWWY5eXRyY0NwOTAwWStPcFEyMkNvSis2RThIdFdGZTNTc25NOHJHaGNDYUJaXC9kYnF2VUxJWEprZmY1TzdDbm05YlFHRGs2ZVhYakt6ZHVGNEd5NkJnemcyVXVBWXFEU2tVWU5HOEZ6eXdMY2tadDZ2U2Flb0Jsc3JoMlFKWkpucUVrNzNwSEk5SEFxRm9xMW0xcEZSSnk0eUJRWE9sQWM5UDZSOFFpMWFEdHk0N3NBUENqZ09Lczh4djBBdXRjU0Y3KzZJSHZocnorU3JvZk1lciIsIm1hYyI6ImY4Zjg2NjkwZGY3YTU0ZTAyM2RkZGZlYWM4YzYwNWM2MTZmN2NiNWQzNWZmYWQ2NjAyM2NiN2M1N2NmODY0ZTYifQ==

 

Ads
';
Advertisement