Thái Cực Đồ của Diệp Viễn lại có thể chống đỡ được đòn tấn công mạnh mẽ của Dược Tổ.
Bên ngoài Vân Tâm Sơn lại rung chuyển cực mạnh một lần nữa.
“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao trong nháy mắt Á Thánh đã trở nên mạnh mẽ như vậy?”
“Đã đến nước này rồi, lẽ nào thật sự có thể đấu tiếp?”
“Ôi trời ơi, lẽ nào thần thoại Á Thánh còn muốn tiếp tục? Luyện Dược Giới muốn thay đổi rồi sao?”
‘Bộp! ’
Lần này Diệp Viễn hạ cờ rất nhanh.
‘Bộp! ’
Dược Tổ lại đàn áp một lần nữa.
Hai người ngươi đến ta đi, từng quân cờ liên tiếp được hạ xuống, chém giết lẫn nhau quấn lấy không buông.
Trong tiếng kinh hô của tất cả mọi người, lãnh thổ của quân đen ngày càng mở rộng, Thái Cực Đồ càng lúc càng ổn định.
Quân cờ đen kia tựa như ngọn lửa đốt cháy thảo nguyên, thiêu rụi toàn bộ thế cục của bàn cờ.
Hai người họ đang bày thế, bắt đầu trận chiến tranh đoạt vô cùng kịch liệt, vì để giành giật từng tấc đất mà chém giết không tách rời.
Tất nhiên Dược Tổ vẫn là Dược Tổ.
Vẫn không thể ngăn cản được sự cường đại của hắn ta như cũ.
Nhưng Diệp Viễn bây giờ đã không phải là kẻ không hề có sức đánh trả như trước nữa.
Mấy vị lão tổ nín thở, nhìn sức mạnh Đại Đạo cuồn cuộn trên hư không, ai cũng đều ngạc nhiên không thôi.
Ai cũng không nghĩ tới thế cục này lại sẽ phát triển đến bước này.
“Giỏi quá! Đúng là quá giỏi! Diệp Viễn đã đứng vững gót chân, bắt đầu tranh giành địa bàn với Dược Tổ rồi.”
“Diệp Viễn không bá đạo như Dược Tổ, nhưng đạo của hắn như thể có ma lực thần kỳ. Rõ ràng thực lực của bản thân hắn không hề mạnh, lại có thể lấy yếu thắng mạnh.”
“Ta cũng có cảm giác như vậy, Thái Cực Đồ kia tượng trưng cho đạo, dường như vô cùng uyên thâm, càng phù hợp với Thiên Đạo hơn.”
Sau khi Diệp Viễn tìm đường sống trong chỗ chết, như thể thay đổi thành một người khác.
Rõ ràng trận chiến này đối với Diệp Viễn mà nói, gặt hái được rất nhiều.
Quân cờ được hạ xuống liên tiếp, hai người chém giết lẫn nhau quấn lấy không buông.
Cuối cùng, quân cờ cuối cùng của Diệp Viễn hạ xuống.
Ván cờ đã định.
‘Ừng ực! ’
Mọi người không khỏi nuốt nước miệng, bầu không khí trở nên tĩnh lặng.
Diệp Viễn lại thật sự có thể ép Dược Tổ đến bước này.
“Đây… có phải ta hoa mắt rồi không? Ván cờ lật ngược tình thế này cũng quá đáng sợ đi!”
“Đây đúng là đòn phản kích từ chỗ chết! Rõ ràng đã hoàn toàn rơi vào đường cùng, nhưng lại bị hắn xoay chuyển thành cục diện như vậy.”
“Đáng tiếc! Thật đáng tiếc mà! Chỉ kém một chút nữa thôi!”
Bên ngoài Vân Tâm Sơn, tất cả đều bùng nổ.
Trăm năm trước, Diệp Viễn bị ấn đầu không ngóc lên nổi.
Cuối cùng bây giờ mới chỉ qua thời gian một tháng, Diệp Viện lại có thể phát động phản công như cuồng phong vũ bão, trực tiếp xoay chuyển thế cục đến bước này.
Trên bàn cờ Thiên Địa, quân đen và quân trắng chiếm địa bàn gần bằng nhau.
Phải công nhận rằng, một chiêu phản kích kinh người vô cùng lưu loát trôi chảy của Diệp Viễn này, đem lại cho người ta một cảm giác vô cùng hả hê vui sướng.
Đám người coi thường và chế giễu Diệp Viễn kia, đến cuối cùng hầu hết đều la hò cổ vũ cho hắn.
“Chỉ kém nửa bước! Chỉ kém nửa bước thôi! Ha ha ha… Tiểu tử này đúng là… ha ha ha, giỏi quá đi mất! Thật sự khiến người ta phải kinh ngạc!”
Thánh Tổ Đại Tế Tư vỗ tay cười lớn, vui đến mức không khép được miệng.
Diệp Viễn thua rồi, chỉ kém nửa bước!
Nhưng không ai cho rằng hắn thua cả!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất