Hai người này hao hết tâm cơ mới lấy được một tư cách tiến tới Vân Tâm Giới.
Dù sao Phiêu Vũ Thiên Tôn và Đan Ngọc Thiên Tôn đều là cường giả tổ cảnh, miễn cưỡng có đủ tư cách tiến nhập Đại hội Đan Đạo Vạn Vực.
Nhưng vừa đến nơi này đã thấy Diệp Viễn khiến bọn họ khó chịu như nuốt phải ruồi bọ vậy.
Tiểu tử này khiến bọn họ tổn thất lợi ích rất lớn.
"Xem dáng vẻ thối của tiểu tử kia cứ như chúng ta nếu rời hắn đi thì không tồn tại được tại Vân Tâm thành này vậy!" Đan Ngọc cười châm chọc.
Vào thành, Thiên Đế đương nhiên không dám làm càn.
Bọn họ có thể tác oai tác quái tại Nam giới, nhưng đến đây đều cần cụp đuôi làm người.
"Tiểu huynh đệ, chúng ta từ Nam giới tới, không biết có thể an bài chỗ ở không?" Trác Vân Thiên Đế cung kính hỏi một Thiên Tôn.
Thiên Tôn vênh mặt kiêu, hoàn toàn không để mấy Thiên Đế này vào mắt.
Tuy Thiên Đế bên ngoài khó gặp, nhưng hắn ta mỗi ngày gặp quá nhiều.
Dưới trướng Dược Tổ có thể có ngạo khí như vậy.
Thiên Tôn dẫn đám người đến một nơi ở. Mấy Thiên Đế thấy hoàn cảnh ở đây thì vẻ mặt khó nhìn vô cùng.
Nơi này ngư long hỗn tạp, đã có rất nhiều người ở lại.
Càng đòi mạng chính là, Thiên Đế hai người một gian, Thiên Tôn... sáu người một gian.
Cho dù là Trác Vân Thiên Đế hay Vạn Bảo Thiên Đế, thậm chí cả mấy người Đan Ngọc Thiên Tôn, người nào không phải nhân vật lớn quát tháo một phương, nào đã từng ở keo kiệt như vậy?
Vẻ mặt Trác Vân Thiên Đế có chút nhục nhã, quay sang hỏi Thiên Tôn dẫn đường: "Tiểu huynh đệ này, có thể đổi nơi nào một gian cho chúng ta không? Giá cả dễ nói!"
Thiên Tôn khinh thường cười: "Ngươi cảm thấy người đã có thể đi vào Vân Tâm Giới mà còn thiếu tiền hay sao? Lần này Đại hội Đan Đạo Vạn Vực có rất nhiều loại người đục nước béo cò như các ngươi. Đã kín người hết chỗ từ lâu rồi! Muốn ở thì ở, không ở được thì cút đi!"
Mặt đám người đồng thời đen như đáy nồi.
Tới Vân Tâm Giới, một tên Thiên Tôn nho nhỏ cũng dám kêu gào với bọn họ, không nể mặt chút nào.
Thật đúng là tức chết đi được!
Nhưng bọn họ còn không thể phát giận được.
Bọn họ có thể chụp chết Thiên Tôn này bằng một tay, quay đầu lại sẽ bị người khác lật tay chụp chết.
Rơi vào đường cùng, bọn họ chỉ có thể tạm thời ở lại.
Chỗ ở của bọn họ nhỏ hẹp vô cùng, rõ ràng là nhất thời ngăn ra.
Tới nơi này, mấy người Trác Vân Thiên Đế mới biết bản thân nhỏ bé nhường nào.
Có rất nhiều Thiên Đế cũng đều chen lấn trong không gian nhỏ hẹp này, nơi nơi đều là chướng khí mù mịt, hoàn toàn không thể tu luyện.
Đúng lúc này, một bóng người chậm rãi tiến vào, gương mặt không giận tự uy.
Khí tràng cường đại khiến đám người lập tức căng thẳng cảnh giác.
Thiên Tôn biến sắc, cung kính nói: "Thanh Vũ đại nhân!"
Vạn Bảo Thiên Đế và Trác Vân Thiên Đế đều giật thót, thanh danh của Thanh Vũ vang dội vô cùng, bọn họ nghe như sấm bên tai.
Hai người vội vàng thi lễ: "Gặp qua Thanh Vũ đại nhân!"
Thanh Vũ khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn một hàng người, thản nhiên nói: "Ai là Phiêu Vũ, ai là Đan Ngọc?"
Hai người thoáng rùng mình trong lòng, không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn lên tiếng.
"Tiểu nhân Phiêu Vũ!"
"Tiểu nhân Đan Ngọc!"
Thanh Vũ bình tĩnh nói: "Mấy người các ngươi đều đi theo ta."
Mấy người không dám làm trái, chỉ phải đi theo.
Thanh Vũ dẫn bọn họ đến một biệt viện, thản nhiên nói: "Các ngươi ở lại nơi này. Sẽ có người an trí cuộc sống hàng ngày cho các ngươi."
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, kinh ngạc khó hiểu.
Bọn họ không biết vì sao bỗng nhiên có đãi ngộ tốt như vậy rơi xuống đầu mình.
Phải biết rằng, người ra vào nơi đây đa số đều có khí tràng rất cường đại, hơn xa bọn họ.
Không cần hỏi cũng biết, nơi này chắc chắn chỉ tiếp đón khách quý ở lại.
"Thanh Vũ đại nhân, tại hạ cả gan hỏi một câu. Vì sao đột nhiên để chúng ta ở nơi tốt như vậy?" Vạn Bảo Thiên Đế hỏi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất