Cũng khó trách Trương Huyền hưng phấn. Ban đầu hắn giúp Lộ Trùng báo thù, chẳng qua là cảm thấy không cam lòng, thay đối phương trút giận. Dù thế nào hắn đều không nghĩ tới, có có thể được nhiều lợi ích như vậy.
Không nói gì khác, nếu như lại có thể tìm tới vài giọt linh huyết, mượn Thiên Đạo Kim Thân tầng thứ hai, tuyệt đối có thể khiến thân thể đột phá gông cùm xiềng xích, đạt được cảnh giới Chí Tôn.
Đến lúc đó, cho dù đi tới Hiên Viên vương quốc, cũng có thể không cần sợ hãi gì, xông ra một phần thiên địa.
Đang đợi đối phương trả lời, hắn lại nghe phía ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
- Liễu lão sư ở đây không?
- Trước qua một bên nghỉ ngơi đi!
Lại khôi phục vẻ uy nghiêm của lão sư, Trương Huyền nhìn Lộ Trùng khoát tay áo, ngồi nghiêm chỉnh, hờ hững mở miệng:
- Là Tôn lão sư sao? Tiến vào đi!
Nghe âm thanh, chính là Mạc Hoằng Nhất ngụy trang Tôn Thừa.
Xem ra hắn hoàn toàn hóa giải độc trong người, thân thể bình phục.
Két!
Vừa dứt lời, một bóng dáng lại vọt vào. Vừa nhìn về phía Trương Huyền, hắn nổi giận đùng đùng, đầy chất vấn:
- Liễu lão sư, nước trà của ngươi có độc, ngươi hẳn biết chứ?
- Sau này ta mới biết. Nói thật, ta cũng là người bị hại...
Thấy cái bộ dáng này của hắn, Trương Huyền an ủi một câu:
- Nhất định là có người muốn độc chết ta. Ngươi trùng hợp đi qua, uống nhầm nước trà, mới biến thành như vậy... Yên tâm, ta nhất định sẽ điều tra ra rốt cuộc là ai muốn hại ta, trả lại cho ngươi một công đạo!
- Trả lại công đạo? Người bị hại, bị hại cái rắm...
Không nghe được lời này còn tốt, vừa nghe, Mạc Hoằng Nhất thiếu chút nữa thì bùng nổ.
Người bị hại cái lông. Ngươi đánh rắm không đến.Tta đường đường đệ nhất thiên tài của vương quốc, không chỉ trúng độc, còn rơi vào hố phân...
Mấu chốt nhất chính là, còn điều tra... Ngươi điều tra thế nào? Chính là học sinh của ngươi hạ độc, còn trả công đạo cho ta thế nào?
- Thế nào?
Thấy hắn càng lúc càng tức giận, Trương Huyền đầy kỳ quái.
Loại chuyện trúng độc như vậy, ai cũng không muốn. Nói thật, ta cũng không biết ngươi sẽ đang ở trong phòng ta uống nước...
- Ngươi... được lắm!
Biết người này cũng là người bị hại, quả thật không biết chuyện, cố nén tức giận, Mạc Hoằng Nhất hừ một tiếng:
- Cũng không cần tra xét nữa! Độc này là ai hạ, ta dĩ nhiên biết được!
- Ai?
Nhướng mày, sắc mặt Trương Huyền nghiêm trọng nhìn qua.
Trước đó hắn vẫn kỳ quái, thân phận này của hắn ai cũng không đắc tội. Tại sao lại có người hạ độc. Nếu như biết là ai, hắn tuyệt đối không từ bỏ ý định!
- Là... đám người Trịnh Dương bọn họ hạ. Chuyện tối ngày hôm qua, ta tận mắt nhìn thấy!
Không biết suy nghĩ trong lòng hắn, Mạc Hoằng Nhất hừ một tiếng nói.
- Trịnh Dương?
Đang suy nghĩ giáo huấn đối phương như thế nào, nhân cơ hội cướp đoạt đồ, nghe nói như thế, Trương Huyền thoáng cái lảo đảo, thiếu chút nữa thì ngã sấp xuống.
Học sinh của mình, tính kế với mình?
Tình huống gì vậy?
Trong lòng hắn chấn động kinh ngạc. Chỉ có điều, rất nhanh hắn cũng lại kịp phản ứng, sắc mặt tái xanh, hoàn toàn là phát điên.
- Đám tiểu súc sinh này...
Rít gào một tiếng, Trương Huyền đột nhiên đứng phắt dậy, lửa giận giống như sóng đào.
Người ta dạy đồ đệ đều ngoan ngoãn nghe lời. Mình cũng dạy một đám gì vậy? Hạ độc cho lão sư, không phải đánh nhau chính là quấy rối...
Trời ạ!
Xem ta không cố gắng giáo huấn các ngươi một trận, ta không lại gọi là Trương Huyền nữa!
...
- Triệu Nhã, nàng có chuyện gì vậy? Vừa rồi Mộc Tuyết Tình lớn lối như thế, làm gì không dạy dỗ một trận. Liễu lão sư là lợi hại, cũng không phải nàng lợi hại, có gì đắc ý?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất