Ngô Bình biết rằng mỗi thượng cảnh đều có một Điện Thứ Nhất, cho dù là thượng cảnh Hồng Mông mười sao cũng không ngoại lệ.
Anh gật đầu, hỏi: "Ta có thể trực tiếp khiêu chiến với tu sĩ trong danh sách thứ nhất không?"
Người này mỉm cười, nói: "Đương nhiên là được. Nhưng mà, cường giả trong danh sách thứ nhất ở thượng cảnh mười sao mạnh hơn nhiều so với thượng cảnh thông thường, từ trước đến này có rất ít người dám trực tiếp khiêu chiến. Dù sao, nếu khiêu chiến thất bại, chính là hủy diệt. Cho nên, bọn họ thích khiêu chiến pho tượng trước. Hơn nữa, sau khi khiêu chiến thành công, bọn họ có thể trực tiếp tiến vào tầng thứ năm."
Ngô Bình đã nghe Ngô Hiển nói về chuyện khiêu chiến, nhưng không hỏi chi tiết. Tuy nhiên, Ngô Hiển đã có kế hoạch để thể hiện tài năng của mình. Hôm nay anh đã giết Hoang, chắc chắn kẻ thù của Ngô Hiển đã chú ý tới, đúng không?
Anh nói: "Xin hãy đưa ta đi khiêu chiến bức tượng."
Người này mỉm cười và nói: "Ta rất vinh hạnh được phục vụ ngài, xin mời."
Có người dẫn đường, Ngô Bình nhanh chóng đến một vùng đất hoang vu, nơi có vô số bức tượng. Càng đi sâu vào bên trong, các bức tượng càng mạnh mẽ hơn.
Người này giải thích: "Công tử, những bức tượng này đều là những tu sĩ xuất chúng của một thời đại nào đó, những cường giả trong danh sách thứ nhất. Mặc dù bọn họ không có sức mạnh của bản thể, nhưng vẫn có thể phát huy ra 20% đến 30% sức mạnh của mình. Ngài chỉ cần thành công khiêu chiến một hoặc một số bức tượng là có cơ hội bước vào tầng thứ năm của thượng cảnh Hồng Mông."
Chuyện này đối với Ngô Bình mà nói, tự nhiên không có gì khó khăn. Anh liếc nhìn xung quanh và thấy rằng ở giữa có ba bức tượng cao nhất và có hơi thở mạnh nhất.
Trong ba bức tượng này, bức tượng ở giữa là mạnh mẽ nhất, bức tượng này cao to đẹp trai, mặc áo choàng vàng, cầm một cây kích và tỏa ra luồng sát khí ngút trời.
Anh chỉ vào bức tượng mặc áo choàng vàng và hỏi: "Đây là ai?"
Đối phương cười nói: "Công tử, đây là người có thiên phú nhất trong lịch sử của thượng cảnh Hồng Mông, tên là Sở Thiên Qua. Nếu ai có thể thành công khiêu chiến bức tượng của Sở Thiên Qua thì khi tiến vào tầng thứ năm, liền có thể trực tiếp tiến vào năm vị trí đầu tiên của danh sách thứ nhất!"
Ngô Bình nhìn tượng của Sở Thiên Qua rồi hỏi: "Hắn còn sống không?"
Người này lắc đầu: "Hắn đã chết, chết trong trận chiến giết Thiên Đạo. Hắn bị Thiên Thất giết chết."
Ngô Bình nhướng mày, đột nhiên nhảy lên không trung, đấm một quyền vào bức tượng bên dưới. Bức tượng phát ra ánh sáng vàng và một cái bóng hình người màu vàng bay lên không trung, nó mang theo 25% sức mạnh của Sở Thiên Qua ở thời kỳ đỉnh cao, nó vung tay để đón đòn tấn công.
Người kia sửng sốt, trên mặt đầy vẻ không tin nổi, vậy mà anh lại khiêu chiến Sở Thiên Qua!
"Bùm!"
Một tiếng nổ lớn vang lên, một đòn thần lực Hạo Dương của Ngô Bình đã đánh tan nát thân ảnh màu vàng, cánh tay anh cũng tê dại vì chấn động. Bóng người chỉ còn 25% sức mạnh. Nếu Sở Thiên Qua thật sự ở đây, Ngô Bình chưa chắc có thể đánh bại được hắn.
Bóng người vỡ tan, bức tượng cũng vỡ tan, một phù văn bay ra và trôi về phía Ngô Bình. Anh đưa tay ra và nắm lấy, phù văn tiến vào cơ thể anh và cuối cùng xuất hiện giữa hai lông mày.
Người kia vội vã đi tới, cúi đầu thật sâu với Ngô Bình, nói: "Công tử, ngài thành công rồi! Ngài đã đánh bại được tượng của Sở Thiên Qua, ngài là thiên tài vĩ đại nhất từ trước đến nay, khi đến tầng thứ năm, ngài nhất định sẽ lọt vào top năm của danh sách thứ nhất!"
Vừa dứt lời, một luồng sáng từ trên trời giáng xuống, một người đàn ông bước ra từ luồng sáng đó, hắn hỏi Ngô Bình: "Là ngươi đã đánh bại bức tượng của Sở Thiên Qua sao?"
Ngô Bình: “Là ta.”
Người này gật đầu: "Ngươi đã có cơ hội tiến vào tầng cao hơn, hãy đi theo ta."
Ngô Bình đi theo hắn vào trong luồng sáng, luồng sáng đó biến mất trong nháy mắt, anh và người kia cũng biến mất.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất