Anh yêu cầu năm người họ phải tu luyện hết sức mình, thích nghi với cảnh giới mới và môi trường mới. Sau vài ngày, anh có thể khiến họ mở ra linh căn và trở thành những tu sĩ bản địa ở đây! Theo cách này, cũng coi như anh đã bám rễ ở đây và có thêm một lối thoát!
Ngô Bình bắt đầu luyện chế đan dược, anh nắm giữ trung tâm của quy luật ngũ hành, điều đó có nghĩa là anh biết rõ thế giới này như lòng bàn tay! Tiếp theo, anh muốn luyện chế một loạt đan dược trong danh sách, gọi là Ngũ Hành Chí Tôn Đan! Bất kỳ ai uống viên đan dược này, nếu họ sở hữu sức mạnh của ngũ hành thì có thể đánh thức linh căn ngũ hành chí tôn!
Đúng lúc anh vừa sắp xếp xong ý tưởng về luyện đan thì Tề Quân Lâm quay trở lại, trên khuôn mặt ông ta có năm dấu tay rõ ràng, còn bị mất mấy cái răng, ngoài miệng có vết máu.
Ông ta cúi đầu thật sâu trước Ngô Bình: "Công tử, Bắc Lương Vương từ chối!"
Ngô Bình sờ cằm, cười nói: "Từ chối rất tốt. Để Tôn Nhi đi khiêu chiến, giết chết hắn, đoạt lấy danh sách của hắn."
Sau đó, anh tìm được rất nhiều dược liệu từ tài nguyên mà Độ Ngạn để lại và bắt đầu luyện chế Ngũ Hành Chí Tôn Đan.
Lò đầu tiên mất một canh giờ để hoàn thành và những viên đan dược thu được chỉ là trung phẩm.
Ngũ Hành Chí Tôn Đan là viên đan dược cấp 28, không dễ luyện chế, lò đan dược thứ hai của Ngô Bình chỉ đạt tới thượng phẩm; lò thứ ba đạt thượng thượng phẩm!
Anh tiếp tục luyện chế và liên tục cải tiến cho đến lò thứ năm, với sự trợ giúp của sức mạnh Phá Tượng và phương pháp Tạo Hoá, cuối cùng anh đã luyện chế ra đan dược cực phẩm!
Nhưng anh vẫn chưa hài lòng, anh cảm thấy vẫn có thể nâng cao thêm một bước nữa nên lại tiếp tục luyện chế trong ba ngày, liên tục bổ sung những ý tưởng mới. Cuối cùng, vào đêm thứ ba, anh đã luyện chế được một lò đan dược tuyệt phẩm!
Không ai biết anh đang làm gì, Tề Quân Lâm không quan tâm đến chuyện ở Liệt Hỏa Môn mà vẫn canh giữ ở đây.
Mặt trăng vừa mới dâng lên treo lơ lửng trên đỉnh núi. Liễu Như Chân mang tới một ít đồ ăn kèm và một bình rượu: "Sư phụ, ăn chút gì đi."
Tề Quân Lâm đã thu nhận Liễu Như Chân làm đệ tử. Suy cho cùng, cô ta đã không còn sư phụ nữa. Hơn nữa, với mối quan hệ của Ngô Bình, việc ông ta thu cô ta làm đồ đệ cũng là hợp lý.
Tề Quân Lâm cười nói: "Được rồi, vất vả cho con rồi, Như Chân."
Liễu Như Chân liếc mắt nhìn phòng luyện đan cách đó không xa, nói: "Công tử đang luyện chế đan dược gì vậy? Vừa rồi, liên tục có luồng thần quang năm màu phóng lên trời, khiến cho sấm sét trong chín tầng trời và yêu ma xuất hiện."
Tề Quân Lân cầm bình lên, rót một ly rượu, uống hết rồi cười nói: "Như Chân à, vận may của thầy trò chúng ta tới rồi!"
Liễu Như Chân nhìn ông ta: "Vận may?"
Tề Quân Lâm: "Từ nay về sau, ta và con đều sẽ trở thành cường giả đứng đầu trong danh sách thứ nhất của thượng cảnh Ngũ Hành!"
Liễu Như Chân cười nói: "Sư phụ, con không có lợi hại như vậy đâu."
Tề Quân Lâm liếc mắt nhìn nơi luyện đan, nói: "Ta và con đều không xem như ưu tú, nhưng công tử ưu tú, vậy là đủ rồi. Như Chân, đợi công tử ra ngoài, con có thể đi hầu hạ hắn. Đây là cơ hội khó có được, con đừng ngại ngùng, nhất định phải cố gắng nắm bắt. Nếu không nắm bắt, con sẽ hối hận cả đời!"
Nghe ông ta nói vậy, Liễu Như Chân có chút lo lắng, nói: "Sư phụ, con hiểu rồi."
Lúc này, cửa mở, Ngô Bình nhanh chóng bước ra.
Nhìn thấy hai người đang uống rượu cách đó không xa, anh cười hỏi: "Có rượu cho ta không?"
Liễu Như Chân đứng dậy, cười nói: "Công tử muốn uống thì uống bao nhiêu cũng được." Cô ta vẫy tay, lập tức có một vài cô hầu gái xinh đẹp mang rượu và đồ ăn đến.
Trên chiếc bàn ngọc có một vài món ăn kèm và một bình rượu ngon. Liễu Như Chân rót một ly cho Ngô Bình, cười hỏi: "Công tử vui vẻ như vậy. Xem ra ngài đã có chút đột phá trong việc luyện đan rồi."
Ngô Bình: "Đúng vậy, có đột phá."
Anh lấy ra hai viên Ngũ Hành Chí Tôn Đan cực phẩm, đưa cho Liễu Như Chân một viên, Tề Quân Lâm một viên, nói: "Viên đan dược này tốt nhất nên uống trước khi thức tỉnh. Nếu đã thức tỉnh rồi, hiệu quả sẽ giảm đi một nửa, nhưng cũng có thể tăng cường tư chất."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất