Sau một hồi kinh ngạc, Liễu Như Chân nói: "Ngô huynh, Môn chủ đã chết, vậy Môn chủ tiếp theo chính là sư phụ của ta. Ngươi có thể cùng ta đi gặp sư phụ ta không?"  

 

Ngô Bình gật đầu: "Được."  

 

Hai người đi tới một ngọn núi, nơi đó có một khoảng sân rộng, trước một dãy nhà, một nhóm tu sĩ đang phân loại thảo dược.  

 

Liễu Như Chân đi thẳng đến gian phòng ở giữa, một người đàn ông trung niên đang luyện đan. Kỹ thuật của ông ta rất bí ẩn, là một cao thủ luyện đan. Tuy nhiên, trong mắt Ngô Bình, kỹ thuật của ông ta có quá nhiều khuyết điểm.  

 

Khi Liễu Như Chân bước vào, người đàn ông trung niên không ngoảnh đầu lại mà hỏi: "Có chuyện gì vậy?"  

 

Liễu Như Chân: "Sư phụ, Môn chủ đã chết."  

 

Động tác của người đàn ông trung niên hơi khựng lại, sau đó tiếp tục luyện đan, cho đến khi lò luyện đan mở ra, lấy ra ba viên đan dược.  

 

Sau khi cất đan dược đi, ông ta trầm giọng hỏi: "Chết như thế nào? Còn ai biết chuyện này không?"  

 

Liễu Như Chân: "Vừa bị Ngô công tử giết chết, nhưng những người khác vẫn chưa biết."  

 

Người đàn ông trung niên nhìn Ngô Bình, nói: "Người có linh căn ngũ hành chí tôn quả nhiên rất lợi hại!"  

 

Ngô Bình nhướn mày: "Ngươi biết ta?"  

 

Người đàn ông trung niên nói: "Trước khi ra tay, Môn chủ đã thông báo với ta. Để ta tự giới thiệu, ta là sư phụ của Như Chân, Phong Tế Đạo."  

 

Phong Tế Đạo: "Ta là người đầu tiên biết được tin tức, cho nên có thể sớm hành động, tranh giành vị trí Môn chủ. Tuy nhiên, chuyện này ta cần công tử giúp đỡ."  

 

Ngô Bình bình tĩnh nói: "Tại sao ta phải giúp ngươi?"  

 

Phong Tế Đạo cười nói: "Ngươi là bằng hữu của Như Chân, ta cũng sẽ cho ngươi lợi ích. Ngươi có biết trong Liệt Hỏa Môn có trấn áp một ngọn lửa không?"  

 

Ngô Bình: "Ngọn lửa? Đó là ngọn lửa gì?"  

 

Phong Tế Đạo: "Trước khi Thiên Thất ngã xuống, hắn đã phun ra một ngọn lửa. Ngọn lửa kia thoát ra ngoài, nhiều năm sau, vô tình bị lão tổ Liệt Hỏa phát hiện. Nhân cơ hội, ông ta đã hấp thu một phần nghìn năng lượng của ngọn lửa, cuối cùng trở thành cao thủ đương thời, sáng lập ra Liệt Hỏa Môn!"  

 

Ngô Bình kinh ngạc: "Chỉ là một phần nghìn thôi đã lại lợi hại đến vậy sao?"  

 

Phong Tế Đạo: "Nếu ngươi giúp ta trở thành Môn chủ mới, ta có thể cho ngươi xem ngọn lửa kia. Tổ sư để lại, ngọn lửa kia không hề tầm thường, chỉ có người có linh căn ngũ hành chí tôn mới có cơ hội luyện hóa. Ta không biết ngươi có thể thành công hay không, nhưng ngươi nhất định có cơ hội, công tử có muốn thử một lần không?"  

 

Ngô Bình im lặng vài giây, sau đó bình tĩnh nói: "Được, có bao nhiêu người có tư cách cạnh tranh để giành chức Môn chủ với ngươi?"  

 

Phong Tế Đạo: "Chỉ có hai người, một là Tề trưởng lão, một là Niên trưởng lão. Thực lực của bọn họ đều không kém ta, uy tín cũng ngang bằng ta. Cho nên, ta cần công tử đứng sau ta, ủng hộ ta. Có công tử ở đây, các trưởng lão khác sẽ đứng về phía ta."  

 

Ngô Bình: “Được thôi.”  

 

Phong Tế Đạo: "Xin công tử hãy đợi ở đây một lát, ta sẽ quay lại ngay!"  

 

Ông ta đi sắp xếp, Ngô Bình tìm được một quyển sách công thức đan dược trong phòng nên mở ra nghiên cứu. Anh phát hiện ra rằng thuật luyện đan ở thượng cảnh Ngũ Hành rất khác biệt so với thế giới bên ngoài, mỗi loại đan dược đều được phân biệt theo ngũ hành. Sau khi xem qua một vài đơn thuốc, anh cảm thấy ngứa ngáy nên quyết định dùng lò luyện của đối phương để luyện chế.  

 

Mẻ đan dược đầu tiên mà anh luyện chế được gọi là Thủy Hỏa Tế Linh Đan. Viên đan dược này có tác dụng kỳ diệu đặc biệt. Sau khi uống, có 20% đến 30% cơ hội đánh thức được linh căn thủy và hỏa. Hơn nữa, nếu dùng đủ đan dược còn có thể đánh thức được linh căn thủy hỏa chất lượng cao. Không còn nghi ngờ gì nữa, viên đan dược này chính là bảo vật vô giá đối với tất cả tu sĩ ở thượng cảnh Ngũ Hành.  

 

Anh đã mua rất nhiều dược liệu, trong pháp khí trữ vật mà Môn chủ Liệt Hỏa Môn để lại cũng có rất nhiều dược liệu. Khi thấy tất cả các loại thảo dược đều có đủ, anh lập tức bắt đầu luyện chế.  

 

Vì là lần đầu tiên luyện chế nên anh rất cẩn thận, lò đầu tiên mất gần một canh giờ.  

eyJpdiI6IjNsaENaVTludGZndzhUcm1TaVVsQ1E9PSIsInZhbHVlIjoiWlFcL0FYSTd0aDdoVFptVDRmRUxhTDN3MU00UGlNNEZcLzdOQnE2ZzlLSmlBT1ZvczZFTW9ieTdWaUtidE50SVp2IiwibWFjIjoiODhlZWU1ZTZmM2Q3Y2RjMDEyOTk2MDkwZTlmZDczMmIyNDhjOGY2MmUwYWE2MWFlMWRkYWI5OGIxMTFiNTEzZiJ9
eyJpdiI6InM2YUhVdTBXQ0hXd2dENkdhNk82Tmc9PSIsInZhbHVlIjoieVJDSVQzM3JjcVwvanVVUzVcL0drblhva1hJMDltOWVnVmhEaWhGVFdYOGRWRVp2dE9rWWtmdE5YUURXZFE1dHdlYThNNWcxM0Y1NmRsQnhRckZMMENwSU9IKzI4VnFUMzVnZmVJMnhBa1JXbDNIU015bEdJT0tGSGFtS2VIK2gyRDU5SmRxaENZeXpiSkJTbm1GdkVCWnYrYXc4TWVVREV5VldVR2lDczVCVm9wVkU0dTVISjIwVWRTUEdUQ1NyTmdCSitLR3Q2bm1EWU5CQlFMSTZqdlRcL2JmeUY3VDY2SzNmaGFiSUdoXC9iTEI5OXUrNnZzRFRISHExb1dBWThBSmgzamNud1BLeEZmZHphQzNkQVd5OW1GWmhjNlgwTHNZbkxxbVFLTzFGdndjPSIsIm1hYyI6ImI2ZjdlYzg2MTg3M2ZmNjcxMDAyZjc2ODJjOGE1ZTI0ZTNkYmZlZmFiOGJmZGI2NDAxZWE4NzdiYjU1NjhlODEifQ==

Nghe thấy tiếng động, Liễu Như Chân bước vào phòng liền sửng sốt, kinh ngạc thốt lên: "Ngô huynh, đây là Thủy Hỏa Tế Linh Đan à?"

Ads
';
Advertisement