Vũ Công Độ vuốt râu cười nói: “Luyện đan sư à, điều đó cực kỳ khó khăn, nhưng không phải là không thể. Nhưng muốn trở thành một luyện đan sư cấp 15 trở lên là rất khó.”
Ý của ông ta rất rõ ràng, đối với luyện đan sư dưới cấp 15 thì vẫn có thể mong chờ, bởi vì có lẽ trải qua mấy đời kế thừa, nhà họ Vũ có thể sinh ra một người như vậy. Nhưng nếu trên cấp 15 thì đừng hy vọng xa vời, đơn giản là không thể thực hiện được.
Vũ Thắng nói: "Vậy, phụ thân đoán xem, Thiên Nhi là luyện đan sư cấp mấy?"
Vũ Công Độ mỉm cười nhìn Ngô Bình, hỏi: “Cấp mười lăm?”
Vũ Thắng lắc đầu: “Còn tốt hơn nữa.”
Ánh mắt Vũ Công Độ sáng rực lên, nói: “Cấp 16?”
Vũ Thắng vẫn lắc đầu: "Phụ thân cứ mạnh dạn một chút đi!"
Vũ Công Độ cười “haha”: “Không thể nào là cấp 18 đó chứ?”
Vũ Thắng mỉm cười nói: "Phụ thân, Thiên Nhi vừa hoàn thành bài kiểm tra cho luyện đan sư cấp 20." Sau đó ông ta lấy huy hiệu ra và đưa cho Vũ Công Độ.
Đôi tay của Vũ Công Độ khẽ run lên, ông ta lẩm bẩm: "Luyện đan sư cấp 20, tốt lắm! Nhà họ Vũ của ta sắp trỗi dậy!"
Sau đó ông ta lại liếc nhìn Ngô Bình, nói: "Tu vi cảnh giới 19, cũng rất tốt. Tuy nhiên, nếu có thể đạt tới cảnh giới thứ 20 thì càng tốt."
Vũ Thắng: “Thiên Nhi, còn không mau tham kiến ông nội của con!”
Ngô Bình chào: "Thiên Nhi, tham kiến ông nội!"
Vũ Công Độ cười “haha”: “Có cháu trai như vậy là may mắn của ta! Thiên Nhi, con có yêu cầu gì không? Cho dù con muốn gì, ông nội đều sẽ đáp ứng con!”
Ngô Bình nói: “Ông nội, gần đây con đang luyện chế đan dược, cần mua rất nhiều dược liệu, cho nên rất thiếu tiền.”
Vũ Công Độ cười nói: “Tiền thì dễ thôi, ta sẽ cho con 100 triệu mảnh vỡ, con cứ tùy ý tiêu xài!”
Một trăm triệu mảnh vỡ là một con số rất đáng sợ, phải biết rằng Ngô Bình vất vả luyện đan trong một tháng cũng chỉ kiếm được năm triệu mảnh vỡ! Một trăm triệu này tương đương với số tiền anh kiếm được trong hai năm!
"Cảm ơn ông nội!"
Vũ Thắng: "Phụ thân, con hi vọng có thể đưa Thiên Nhi tiến vào 'điện thứ nhất', đăng ký tham gia thi điện!"
Kế hoạch trước đó của Vũ Thắng là gửi Ngô Bình đến đó để học tập. Nhưng bây giờ, biểu hiện của Ngô Bình lại tốt đến không ngờ, ông ta quyết định để anh trực tiếp đăng ký thi điện.
Thi điện là một khái niệm khác với việc vào điện thứ nhất để học tập. Kỳ thi điện là phải vượt qua các kỳ thi khác nhau mới có cơ hội được nhận vào, trở thành một tu sĩ thực sự của điện thứ nhất. Những tu sĩ này sẽ được tôn xưng là "Điện hạ"!
Điện hạ của điện thứ nhất có cơ hội tiến vào danh sách thứ nhất nên bọn họ mới có địa vị cao quý!
Đương nhiên còn có điện thứ hai, điện thứ ba, tu sĩ trong điện đều có cơ hội lần lượt tiến vào danh sách thứ hai và thứ ba.
Đương nhiên, con đường này rất khó khăn, trung bình trong toàn bộ điện thứ nhất, cứ ba năm mới xuất hiện một vị tu sĩ tiến vào danh sách thứ nhất.
Nghe Vũ Thắng nói xong, Vũ Công Độ im lặng mấy giây mới nói: "Đây là một ý tưởng rất táo bạo, mặc dù nhà họ Vũ của ta có tư cách đưa con cháu đi tham gia, nhưng nguy hiểm quá lớn, con xác định muốn làm như vậy sao?"
Vũ Thắng nhìn Ngô Bình và nói: "Thiên Nhi, phụ thân phải nói cho con biết thi điện vô cùng khó khăn, mỗi một lần thi đều có thể dẫn đến bị thương nặng hoặc thậm chí tử vong! Nếu một người đi đến cuối cùng, cơ hội sống sót là ít hơn 10%. Con có sợ không?"
Ngô Bình thầm nói ta sợ cái con khỉ, nhưng anh vẫn cố ý lộ ra một chút bi tráng, nói: "Con không sợ! Cho dù chỉ có 1% cơ hội sống sót, con cũng sẽ thử một lần!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất