Nhìn thấy những khẩu ma quang pháo đó, Ngô Bình điều động Ma Vương bị trấn áp trong ngục tối, biến ra một Ma tộc cao hàng nghìn mét, đưa tay ra chộp lấy một khẩu ma quang pháo.
Có rất nhiều cao thủ của Ma tộc canh giữ xung quanh khẩu pháo khổng lồ, nhưng Ngô Bình chộp một cái, ngọn lửa ma quái ngập trời, ngay lập tức bao trùm những cao thủ này. Làm sao bọn họ có thể bảo vệ ma quang pháo được nữa, chỉ có thể tự bảo vệ mình thôi.
Bằng cách này, Ngô Bình chộp lấy một khẩu ma quang pháo, sau đó chĩa nòng pháo vào đội quân Ma tộc và kích hoạt ma lực.
Ma quang pháo bắt đầu phát sáng, đội quân Ma tộc ở đối diện đều kinh hãi, bọn họ không có trận pháp bảo hộ, nếu một pháo này bắn tới tất nhiên là sẽ thương vong nặng nề.
Ma quang pháo phát sáng, sau đó có một tiếng động lớn, một luồng ma quang bắn về phía một khẩu ma quang pháo khác. Sau một tiếng nổ lớn, ma quang pháo đối diện nổ tung thành từng mảnh, cả mấy ngàn chiến binh Ma tộc xung quanh cũng tan thành mây khói, người bị thương lên tới hàng chục ngàn!
"Rút!"
Nguyên soái của Ma tộc ra lệnh một tiếng, đội quân Ma tộc lập tức rút lui.
Tuy nhiên, Ngô Bình rất hài lòng với sức mạnh của ma quang pháo. Anh vươn tay chộp lấy khẩu ma quang pháo thứ hai, tiếp tục bắn hai phát vào đội quân Ma tộc đang rút lui.
Khi đội quân rút lui, hàng vạn thi thể bị bỏ lại trên mặt đất, cùng với hàng vạn người bị thương không kịp rút lui.
Tề Vương cười “haha”: “Tốt lắm! Lý đan sư, không ngờ ma công mà ngươi tu luyện lại lợi hại như vậy, bội phục!”
Ngô Bình nói: "Vương gia, ta cần tiếp tục luyện hóa một ít Ma tộc."
"Không thành vấn đề! Bổn vương sẽ dốc hết sức hỗ trợ cho ngươi!"
Cứ như vậy, Ngô Bình sống dưới lòng đất một thời gian dài, không ngừng tu luyện, chớp mắt một tháng đã trôi qua. Trong khoảng thời gian này, Ám Ngục Ma Công của anh đã đạt đến tầng thứ 29!
Anh thực sự muốn tiếp tục tu luyện, nhưng dưới lòng đất này đã không có Ma tộc nào đủ mạnh để anh có thể trấn áp và luyện hoá.
Tuy nhiên, anh cũng đã hoàn thành nhiệm vụ thứ tư, ngưng tụ ra một hóa thân ma đạo, sức mạnh của hóa thân còn mạnh hơn anh ba phần.
Lúc này, thanh âm kia vang lên: "Chúc mừng ngươi hoàn thành nhiệm vụ thứ tư, mở ra tầng xiềng xích thứ tư!"
Sức mạnh của Ngô Bình trong phút chốc đã hồi phục đến một phần năm!
Anh cảm thấy chỉ cần cởi bỏ thêm hai tầng xiềng xích là có thể lấy lại toàn bộ tu vi, liền hỏi: “Nhiệm vụ thứ năm là gì?”
"Giết chết bản thể, loại bỏ những nguy hiểm tiềm ẩn."
Ngô Bình giật mình: “Bản thể? Ý ngươi là muốn giết ta sao?”
"Đương nhiên không phải. Ngươi đến từ một thế giới chiều thấp, chỉ là hình chiếu trong vũ trụ chính, mà ngươi cũng có bản thể."
Ngô Bình nheo mắt lại: “Ngươi biết bản thể của ta ở đâu sao?”
"Bản thể của ngươi tồn tại ở tương lai, tức là nó còn chưa trưởng thành."
Lúc này, không khí trước mặt Ngô Bình vặn vẹo, một tấm gương ánh sáng xuất hiện, từ trong đó hiện ra hình dáng một cậu bé. Cậu bé chỉ mới sáu tuổi nhưng trông cậu giống hệt Ngô Bình khi còn nhỏ.
Ngô Bình nhìn đứa bé, hỏi: "Nó chính là bản thể của ta sao?"
"Đúng vậy, giết nó, ngươi có thể tiêu trừ nguy hiểm tiềm ẩn. Nếu không, một khi nó lớn lên, nó sẽ luyện hóa hấp thu ngươi. Hiện tại dù ngươi có mạnh mẽ đến đâu, sau này ngươi cũng không phải là đối thủ của nó."
Ngô Bình nheo mắt lại, anh luôn cảm thấy chuyện này có gì đó không ổn, nếu giết chết bản thể, tức là sau này bản thể sẽ không tồn tại trong tương lai, ‘hình chiếu’ như anh không phải cũng sẽ biến mất sao?
"Nó chỉ là một đứa trẻ mới mấy tuổi thôi, giết nó cũng không khó, vì sao phải là nhiệm vụ thứ năm?" Anh hỏi.
"Mặc dù nó là trẻ con, nhưng chung quanh nó có rất nhiều cao thủ, ngươi muốn giết nó sẽ rất khó khăn."
Ngô Bình: “Nếu ta từ bỏ nhiệm vụ này thì sao?”
"Từ bỏ nhiệm vụ, ngươi sẽ bỏ mạng."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất