Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ: “Tại sao đô thành ở đây lại phải phân chia cấp bậc?”
"Bởi vì chỉ có phân chia cấp bậc thì mới có thể dễ dàng phân biệt giữa các giai cấp. Cấp bậc đô thành càng cao thì thực lực của cư dân cốt lõi trong đó càng mạnh."
Ngô Bình: “Trong Hung Vực Ma Quỷ có bao nhiêu đô thành?”
“Mười lăm.” Đối phương nói: “Trong đó cấp bậc cao nhất chính là đô thành cấp tám.”
Ngô Bình: “Thì ra đô thành cấp cao nhất mới đến cấp tám.”
Suy nghĩ một chút, anh nói: "Ta vừa mới trở thành thành chủ ở đây, cứ như vậy mà rời đi sao?"
"Thành chủ cũng không nhất thiết phải sống trong thành."
Ngô Bình gật đầu: “Cũng đúng, ta vốn không thuộc về nơi này, dù ta có ở đây hay không, thành Thiên Tế cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.”
Sau đó, anh lại đi tìm Trần Nguyên Đạo, xin một tấm bản đồ của Hung Vực Ma Quỷ. Bản đồ rất lớn, trên đó cho thấy thành Thiên Tế nơi anh ở chỉ là một chấm nhỏ, rất nhỏ. Ở phía tây nam của thành Thiên Tế, cách 580.000 dặm, có một toà đô thành tên là Hổ Đô, là đô thành cấp ba!
Sau khi xác định vị trí, anh đã sẵn sàng khởi hành.
Anh gọi Quý Nhược Trần tới và nói với cô ta: "Ta đang muốn đến Hổ Đô, ngươi có từng nghe nói về nó chưa?"
Quý Nhược Trần nhẹ nhàng gật đầu: "Đó là đô thành cấp ba, ta biết. Công tử là một luyện đan sư cấp 19 và là thành chủ của thành Thiên Tế, đúng là có tư cách để đến đó."
Ngô Bình: “Lần này đi, không biết phải ở nơi này bao lâu, ngươi tạm thời ở lại thành Thiên Tế. Nếu ta còn trở lại, tự nhiên sẽ tìm ngươi. Nếu không trở lại, ngươi hãy tự mình tìm đường sống đi."
Đôi mắt Quý Nhược Trần rưng rưng: "Đại nhân, Nhược Trần muốn tiếp tục hầu hạ ngài!"
Ngô Bình cười nói: “Trên đời không có bữa tiệc nào không tàn, ngươi không cần phải làm như vậy. Đúng rồi, ngươi đã gặp được phụ thân của ngươi chưa?”
Anh biết rõ rằng bề ngoài Quý Nhược Trần nói sẽ không gặp lại cha ruột của mình, nhưng có một số thứ không thể vứt bỏ, cô ta chắc chắn đã đi tìm hiểu.
Quý Nhược Trần nhẹ nhàng gật đầu: "Ta đã bí mật gặp ông ấy vài lần, mọi chuyện hơi khác so với những gì ta đã nghĩ."
Ngô Bình gật đầu: “Gặp rồi cũng yên tâm. Trước khi ta đi, ngươi có cần ta giúp gì không?”
Quý Nhược Trần suy nghĩ một lúc và nghiêm túc nói: "Đại nhân, ta cũng muốn học luyện đan!"
Ngô Bình cười, nói: "Việc này dễ dàng."
Anh đặt ngón tay của mình lên giữa lông mày của Quý Nhược Trần và truyền cho cô ta một số nguyên tắc và kỹ thuật luyện đan. Về việc cô ta có thể học được và trở thành luyện đan sư hay không, điều đó nằm ngoài tầm kiểm soát của anh, tất cả tùy duyên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất