Xoẹt!
Ánh mắt Diệp Vân Tiêu lóe lên sát khí lạnh như băng, ghim chặt vào Diệp Phàm, lửa giận bùng cháy ngùn ngụt.
"Sao nào? Ông muốn động thủ với tôi à?" Diệp Phàm liếc nhìn Diệp Vân Tiêu.
Ông ta trừng mắt nhìn hắn, gầm lên: "Vốn định chừa cho mày một con đường sống, nhưng nếu mày đã không biết quý trọng, vậy thì đi chết đi!"
Ầm!!!
Ngay lập tức, một luồng uy áp kinh hoàng từ người Diệp Vân Tiêu bùng nổ, bao phủ lấy Diệp Phàm!
Ầm! Ầm! Ầm!
Giây tiếp theo, sáu vị gia chủ còn lại cũng đồng loạt giải phóng uy áp khủng bố của mình, tất cả đều nhắm thẳng vào Diệp Phàm!
Vút! Vút! Vút!
Ngay sau đó, bảy lão già tóc bạc, râu trắng chẳng biết trước đó đã ẩn nấp ở đâu, đột ngột xuất hiện giữa đại sảnh. Khí tức tỏa ra từ người bọn họ còn đáng sợ hơn cả bảy vị gia chủ kia. Bọn họ chính là những cường giả lão làng của bảy mạch.
Giờ phút này, uy áp của tất cả những người này đang không ngừng đè ép về phía Diệp Phàm, trực tiếp phong tỏa hoàn toàn không gian xung quanh hắn!
Thế nhưng, đối mặt với tầng tầng lớp lớp uy áp kinh khủng như vậy, Diệp Phàm lại tỏ ra cực kỳ bình tĩnh, không chút bối rối, thậm chí còn cười khẩy một tiếng: "Không diễn kịch nữa à? Cuối cùng cũng chịu hạ màn ha! Tôi diễn cùng mấy người cũng thấy mệt giùm đấy!"
"Mày biết rõ ý đồ của bọn tao ư?" Diệp Vân Tiêu nhìn chằm chằm Diệp Phàm, giọng lạnh hẳn đi.
"Ông nghĩ tôi ngu giống thằng con của ông chắc?"
"Mà kể cả khi đám mấy người có thật lòng quy thuận, tôi cũng sẽ không đồng ý đâu!"
"Bởi vì, ngay từ đầu tôi đã không có ý định tha cho mấy người!"
"Tất cả những kẻ phản bội Diệp tộc, đều phải chết!"
Diệp Phàm nhìn đám người của bảy mạch, gằn từng chữ, ánh mắt tóe lên sát ý lạnh lẽo.
ẦM!!!
Trong khoảnh khắc, một luồng uy áp kinh thiên động địa bùng phát từ người Diệp Phàm, trực diện đối chọi lại với uy áp của toàn bộ cường giả bảy mạch!
Dưới sự va chạm kinh hoàng của hai luồng uy áp, tòa kiến trúc nơi bọn họ đang đứng lập tức nổ tung thành bụi phấn. Cả thung lũng cũng rung chuyển bởi tiếng nổ vang trời.
VÚT! VÚT! VÚT!
Ngay lập tức, bảy vị gia chủ và bảy lão già kia đồng thời lao về phía Diệp Phàm, tung ra đòn tấn công mãnh liệt.
Bảy vị gia chủ này đều là cường giả cấp bậc Thần Hoàng Cảnh. Còn bảy lão già kia thì càng kinh khủng hơn, tất cả đều đã đạt tới Thần Tôn Cảnh.
Mười bốn người bọn họ liên thủ, sức mạnh bộc phát ra đủ để hủy thiên diệt địa.
Nhưng Diệp Phàm không hề nao núng. Hắn siết chặt thanh Tu La Kiếm trong tay, vận chuyển Thiên Ma Cấm Điển!
ẦM!!!
Khi Diệp Phàm vận chuyển Thiên Ma Cấm Điển, ma khí ngút trời tuôn trào ra từ người hắn, tạo thành một luồng uy áp khủng bố đến cực điểm!
Thiên Ma Cấm Điển của hắn bây giờ đã đột phá lên Đệ nhị trọng, vì vậy, ma khí tỏa ra đã đạt đến mức độ kinh hoàng!
Cùng lúc đó, khi ma khí của Diệp Phàm bùng nổ, tại một Vực nào đó xa xôi trong Thần Giới, một người đàn ông mặc áo choàng đen đột nhiên mở bừng mắt, trong mắt lóe lên tia sáng: "Ma khí thật mạnh mẽ... Lẽ nào là..."
Ngay lập tức, người đàn ông áo đen lấy ra một miếng ngọc giản truyền tin, nhanh chóng liên lạc với ai đó!
Trở lại thung lũng của bảy mạch, Diệp Phàm hét lớn một tiếng: "MA VỰC!"
ẦM!!!
Trong nháy mắt, Diệp Phàm thi triển thần thông Đệ nhất trọng của Thiên Ma Cấm Điển – Ma Vực!
Khi Ma Vực được triển khai, toàn bộ thung lũng lập tức bị bao phủ bởi một vùng không gian đặc biệt tràn ngập ma khí cuồn cuộn. Bên trong Ma Vực, thực lực của Diệp Phàm tăng vọt lên ba đại cảnh giới, ngược lại, tất cả người của bảy mạch đều cảm thấy sức mạnh của mình bị thứ gì đó nặng nề áp chế xuống
"Ma khí?"
"Mày…. mày dám tu luyện ma đạo?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất