Trong chớp mắt, đồng tử Vân Phi co rút, xoay người. Ngay khi hắn ta xoay người laik, một đạo kiếm quang từ vị trí hắn ta qvừa đứng bắn ra, sượt qua người hắn, xé rách một đường trên quần áo, để lại một vết máu trên da. Nếu phản ứng chậm hơn một chút, có lẽ hắn ta đã chết dưới kiếm này!
Còn chủ nhân của luồng kiếm quang ấy chính là Lãnh Không, thân ảnh hắn ta bất ngờ xuất hiện, tay cầm một thanh kiếm cổ xưa, không hề phát ra bất kỳ ánh sáng nào, thoạt nhìn chẳng khác gì một thanh kiếm bình thường!
Trong khoảnh khắc, sắc mặt của tất cả mọi người tại hiện trường đều biến đổi liên tục!
Chưởng giáo của Cửu Kiếm Sơn, Vân Thương khẽ nhíu mày, ánh mắt lóe lên, chăm chú nhìn về phía Lãnh Không: “Tốc độ nhanh thật!”
Các cường giả của các đại thế lực đều mang vẻ mặt kinh hãi, bởi ngay cả bọn họ cũng không thể nào phản ứng kịp với tốc độ vừa rồi.
“Đây là tốc độ gì vậy? Sao có thể nhanh đến thế!”
Nhâm Thiên Hành lộ rõ vẻ kinh ngạc. Còn Kiếm Cửu Thiên thì trầm giọng nói: “Đây chính là tuyệt học đỉnh cao của Thái Hư Kiếm Tông, Thái Hư Thân Pháp. Thân pháp này nếu tu luyện đến cực hạn, có thể lĩnh ngộ được lực lượng không gian, hòa mình vào hư không, dung nhập vào không gian, nửa thực nửa hư, khiến người khác hoàn toàn không thể nhìn thấu. Tổ tiên của Thái Hư Kiếm Tông từng kết hợp thân pháp này với kiếm đạo, sáng tạo ra Thái Hư Kiếm Pháp, một kiếm xuất ra không ai đoán trước được, không thể cảm nhận được!”
“Ghê gớm vậy sao!”
Người của Ngũ Hành Kiếm Tông ai nấy cũng cảm thán thán phục.
“Thái Hư Thân Pháp ? Thú vị đấy.”
Diệp Phàm liếc nhìn Lãnh Không, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén.
“Ngươi…”
Lúc này, sắc mặt của Vân Phi vô cùng khó coi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Lãnh Không, rồi lần nữa vung kiếm đánh tới đối phương.
Vút!
Lãnh Không lại lần nữa ra tay, thân hình hắn ta biến mất ngay tại chỗ, một tiếng kiếm xé gió bất ngờ vang lên, trong nháy mắt, thanh kiếm trong tay hắn ta đã xuất hiện ngay trước mặt Vân Phi!
Soẹt!
Vân Phi biến sắc mặt, vội vàng thu kiếm lại để đỡ đòn này!
Ầm!!!
Hai thanh kiếm va chạm vào nhau, phát ra một tiếng nổ chói tai!
Bịch bịch bịch!!!
Do không kịp phòng bị và chưa kịp điều động toàn bộ sức mạnh, Vân Phi lập tức bị đánh bay ra sau, hừ nhẹ một tiếng, khóe miệng trào ra một vệt máu!
Đòn đánh vừa rồi khiến Vân Phi lại một lần nữa rơi vào thế hạ phong!
Lúc này, sắc mặt của các đệ tử Cửu Kiếm Sơn cũng trở nên cực kỳ khó coi, ngược lại, đệ tử Thái Hư Kiếm Tông lại vô cùng hưng phấn, từng người một hô vang đại sư huynh cố lên.
“Hư tông chủ, đệ tử này của ông quả nhiên lợi hại, xem ra đúng là được chân truyền của ông rồi!”
Vân Thương nhìn Hư Thiên Diễm cười nói.
“Cảm ơn đã khen.”
Hư Thiên Miểu mỉm cười đáp lại.
“Nhưng ông cũng đừng vội mừng quá sớm, trận chiến này còn lâu mới kết thúc!”
Vân Thương nói thẳng, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Vân Phi: “Phi nhi, không cần giữ sức nữa, hãy thi triển toàn bộ thực lực của con ra! Cho mọi người thấy phong thái của đệ tử Cửu Kiếm Sơn ta!”
“Vâng, thưa cha!”
Lập tức, Vân Phi lau vệt máu nơi khóe miệng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lãnh Không: “Ngươi đã thành công chọc giận ta rồi!”
“Hôm nay để ngươi nếm thử tuyệt học đỉnh cao của Cửu Kiếm Sơn ta!”
“Cửu Kiếm Trận!”
Vân Phi lạnh giọng quát lên, sát khí bừng bừng!
Ầm!!!
Vân Phi vung hai tay lên, lập tức có thêm tám thanh thần kiếm xuất hiện quanh thân hắn ta. Mặc dù phẩm cấp không bằng thanh thần kiếm chính trong tay, nhưng cũng không thua kém là bao!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất