Chỉ trong nháy mắt, năm sáu tiếng đồng hồ đã trôi qua.
Vút!
Ma Vực biến mất, bóng dáng của Diệp Phàm hiện ra, còn có thêm một bóng người đứng trước mặt hắn, đó chính là Diệp Thiên Nghiệp.
Nhưng giờ đây ánh mắt của hắn ta đã trở nên trống rỗng, mặc dù trên người vẫn còn sức sống nhưng lại có thêm hơi thở chết chóc, giống như đã mất đi linh hồn vậy.
“Từ nay về sau, ta chính là chủ nhân của ngươi!” Diệp Phàm lạnh lùng nói với Diệp Thiên Nghiệp.
“Tham kiến chủ nhân!” Diệp Thiên Nghiệp dứt khoát quỳ xuống trước mặt hắn.
Bây giờ hắn ta đã bị Diệp Phàm dùng thuật con rối biến thành người rối. Chiêu thức mà Diệp Phàm nhận được từ trước không chỉ có thể biến người chết thành con rối mà còn có thể luyện chế người sống thành người rối.
Thậm chí sau khi người sống trở nên như vậy vẫn có thể tiếp tục nâng cao thực lực của mình, còn mạnh hơn so với con rối tạo ra từ người chết.
Nhưng việc biến người sống thành con rối vô cùng khó khăn, nếu không phải lần này sức mạnh của Diệp Phàm được nâng cao không ít, cộng thêm Diệp Thiên Nghiệp không còn sức chống trả thì hắn cũng không thể biến đối phương thành con rối.
Hắn không chỉ luyện hóa Diệp Thiên Nghiệp thành con rối mà đồng thời còn lấy được ký ức của đối phương. Hắn không chỉ biết được rất nhiều chuyện về việc bảy mạch phản bội Diệp tộc mà còn lấy được cách bày bố Huyền Thiên Trọng Trận. Sau này hắn sẽ có thể tự bày trận, sau đó tiếp tục lĩnh ngộ trọng lực bí ẩn kia.
Trải qua chuyện lần này, Diệp Phàm phát hiện nếu có thể điều khiển trọng lực thì có thể nâng cao sức chiến đấu lên rất nhiều, hơn nữa còn tiện lợi hơn so với việc thi triển trận pháp.
Diệp Phàm nhanh chóng đi đến trước mặt Thất giới, đối phương lên tiếng: “Lão đại, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện rồi. Ta còn nghĩ rằng ngươi đã gặp phải chuyện gì rồi chút, làm ta lo chết đi được.”
“Yên tâm, mạng của lão đại ngươi cứng lắm, đến Diêm Vương còn không dám thu mà.”
Diệp Phàm bĩu môi nhìn Thất giới: “Tiếp theo ta sẽ dạy ngươi thuật pháp Phật Môn, ngươi phải học cho đàng hoàng đấy.”
“Thuật pháp Phật Môn ư?” Thất giới sửng sốt, khó hiểu nhìn hắn.
Diệp Phàm ra tay truyền lại thuật pháp Phật Môn cho Thất giới.
Sau khi hắn ta nhận được thuật pháp thì nhắm mắt lại, yên lặng lĩnh ngộ nó.
Mười phút sau, Thất giới ngỡ ngàng mở mắt nhìn Diệp Phàm: “Cửu Tự Chân Ngôn? Lão đại ngươi có cả Cửu Tự Chân Ngôn ư?”
“Ngươi biết thuật pháp này à?” Diệp Phàm ngạc nhiên hỏi.
Thuật pháp này tên là Cửu Tự Chân Ngôn, là một thuật pháp Phật Môn đột nhiên xuất hiện trong đầu Diệp Phàm sau khi hắn kết hợp chín viên xá lợi.
Bởi vì Diệp Phàm cảm thấy áy náy khi thấy thực lực của Thất giới giảm sút vì mình nên đã truyền lại thuật pháp này cho hắn ta.
“Cửu Tự Chân Ngôn chính là tuyệt học chí cao vô thượng của Phật Môn, truyền thuyết kể rằng nó được tạo nên từ sự lĩnh ngộ của chín vị phật tổ, vì vậy được gọi là tuyệt học tối cao của Phật Môn. Vô số người của Phật Môn đều mơ ước có được nó, lão đại sao ngươi lại có được thuật pháp này vậy?” Thất giới nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt bàng hoàng.
Trong mắt Diệp Phàm cũng hiện lên vẻ ngạc nhiên khi nghe thấy những lời này của hắn ta. Hắn ta không ngờ thuật pháp này lại có nguồn gốc sâu xa như vậy, hắn ngắn gọn kể lại nguồn gốc của Cửu Tự Chân Ngôn.
“Không ngờ tập hợp chín viên xá lợi sẽ có thể nhận được Cửu Tự Chân Ngôn, truyền thuyết có thật sao?” Thất giới vô cùng ngạc nhiên, ánh mắt không ngừng lóe sáng.
“Được rồi, đừng nghĩ về mấy chuyện đó nữa. Nếu Cửu Tự Chân Ngôn lợi hại đến vậy thì ngươi tu luyện cho tốt, có lẽ sẽ có thể giúp ngươi trở về thời đỉnh cao đấy.” Diệp Phàm nhìn hắn ta nói.
“Cảm ơn lão đại.” Thất giới khom người hành lễ với hắn.
Sau đó, Diệp Phàm dẫn theo Thất giới và Diệp Thiên Nghiệp rời khỏi nơi này. Hắn lập tức tìm đến Nhậm Trường Sinh và nhờ hắn ta huy động luyện đan sư của hiệp hội luyện đan tập trung luyện chế đan dược nâng cao sức mạnh. Hắn muốn nhanh chóng nâng cao sức chiến đấu của quân Thiên Sách.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất