"Chết tiệt!"
Thánh tử Càn Khôn thấy Luyện Thiên Lô cũng có khả năng hút như Đỉnh Càn Khôn thì sắc mặt vô cùng khó coi, lại phun thêm một ngụm tinh huyết vào trong đỉnh, không ngừng kích phát uy lực của nó.
Bên này, Diệp Phàm cũng không ngừng thi triển Luyện Thiên Thuật, phát huy uy lực của Luyện Thiên Lô đến cực hạn.
ẦM!!!
Một tiếng nổ từ trong Luyện Thiên Lô vang lên, toàn bộ năng lượng thiên địa của Đại Lục Thần Kiếm điên cuồng tràn vào bên trong lò.
Trong nháy mắt, năng lượng thiên địa của Đại Lục Thần Kiếm bị Luyện Thiên Lô hoàn toàn nuốt chửng. Một luồng ánh sáng rực rỡ tỏa ra từ trong lò, bao phủ lấy cái đỉnh lớn ở đối diện.
Cuối cùng, sức mạnh của cái đỉnh đã bị Luyện Thiên Lô áp chế hoàn toàn, rồi bị nó nuốt chửng.
Sau khi nuốt chửng cái đỉnh, Luyện Thiên Lô nhanh chóng tiến hành luyện hoá. Diệp Phàm cũng nhân cơ hội này, đặt Tháp Thương Khung vào trong lò để sửa chữa.
Phụt!
Sau khi cái đỉnh bị nuốt chửng luyện hóa, Thánh tử Càn Khôn cũng trọng thương, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt vô cùng khó coi, hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm, ánh mắt đầy căm hận.
Vút!
Diệp Phàm lạnh lùng liếc nhìn Thánh tử Càn Khôn, nói: “Hôm nay mày đã tới thì cũng đỡ công tao phải đi tìm mày, để tao cho hai cha con mày xuống suối vàng một thể, trên đường đi còn có người làm bạn, đỡ cô đơn.”
"Mày có biết lai lịch của Thánh địa Càn Khôn là gì không? Mày mà dám động vào bọn tao, mày chắc chắn sẽ hối hận.” Thánh tử Càn Khôn nhìn chằm chằm Diệp Phàm, gằn giọng nói.
"Lai lịch? Ý mày là Cổ Tộc Càn Khôn á?" Diệp Phàm cười lạnh.
Vút!
Thánh tử Càn Khôn nhíu mày, nhìn chằm chằm Diệp Phàm: "Mày đã biết đến Cổ Tộc Càn Khôn mà còn dám mở mồm nói sẽ giết bọn tao ư?”
"Cổ Tộc Càn Khôn thì sao?"
"Kẻ tao đã muốn giết, không ai có thể bảo vệ được!" Diệp Phàm khinh thường, lạnh giọng quát.
"Một con kiến hôi ở Vị diện cấp trung mà cũng dám coi thường Cổ Tộc Càn Khôn? Đúng là cái loại ếch ngồi đáy giếng, ngông cuồng tự đại!" Trên chín tầng trời, một giọng nói như tiếng chuông ngân vang lên, chấn động đến mức ai nấy đều cảm thấy toàn thân run rẩy, hô hấp khó nhọc!
Vút! Vút! Vút!!!
Ngay sau đó, ba bóng người đột nhiên xuất hiện, tỏa ra uy áp vô song, cho thấy bọn họ không thuộc về thế giới này!
"Người của Vị diện cấp cao à?" Diệp Phàm nhìn ba kẻ vừa xuất hiện, nhíu mày.
Thánh tử Càn Khôn và Thánh chủ Càn Khôn đang bị trọng thương, vừa nhìn thấy ba người kia xuất hiện, trên mặt đã lộ ra vẻ kích động, bởi vì những lời mà ba người đó vừa nói, đã cho thấy, bọn họ đến từ Cổ Tộc Càn Khôn.
Vút!
Ba người liếc nhìn Thánh tử Càn Khôn, một người trong số đó lên tiếng: "Không ngờ ở Vị diện cấp trung này lại có huyết mạch Càn Khôn tinh khiết thế kia, đúng là phúc phận của Cổ Tộc Càn Khôn chúng ta!"
Ba người bọn họ xuất hiện ở đây chính là vì Thánh tử Càn Khôn.
Trước đó, Thánh tử Càn Khôn đã thức tỉnh huyết mạch Cổ Tộc Càn Khôn trong cấm địa của Thánh địa Càn Khôn, nhờ đó, hắn ta đã thu hút sự chú ý của Cổ Tộc Càn Khôn ở Vị diện cấp cao, nên bọn họ đã lập tức phái người đến tìm.
"Đám bọn mày là người của Cổ Tộc Càn Khôn à?" Diệp Phàm nhìn ba người, lạnh lùng hỏi.
Vút! Vút! Vút!!!
Ba người bọn họ quay sang nhìn chằm chằm Diệp Phàm, lạnh lùng nói: "Con kiến hôi như mày mà cũng dám khinh thường Cổ Tộc Càn Khôn, tội đáng chết!"
ẦM!!!
Trong nháy mắt, một người trong số bọn họ vung tay, một luồng sức mạnh kinh khủng, đủ để trấn áp cả thiên địa, đánh về phía Diệp Phàm.
Đòn tấn công này đã đạt đến giới hạn sức mạnh mà Vị diện cấp trung có thể chịu đựng được, khiến Diệp Phàm cảm nhận được hơi thở chết chóc mãnh liệt.
Với sức mạnh hiện tại của hắn, muốn chống đỡ là vô cùng khó khăn, mà Tháp Thương Khung lại đang được sửa chữa, hắn cũng không thể sử dụng.
Vào thời khắc mấu chốt, Diệp Phàm triệu hồi Bàn cờ Thiên Cơ, trực tiếp điều khiển một quân cờ đánh tới.
ẦM!!!
Quân cờ được đánh ra, trực tiếp phá hủy luồng sức mạnh kia, đồng thời, với khí thế không gì cản nổi, nó tiếp tục lao thẳng về phía nhóm ba người của Cổ Tộc Càn Khôn!
Nhìn thấy quân cờ Thiên Cơ đang lao tới, sắc mặt ba người đều biến đổi. Cả ba đồng thời ra tay, đánh về phía quân cờ, muốn phá hủy nó. Thế nhưng, sức mạnh của cả ba lại bị quân cờ nghiền nát.
Trong phút chốc, sắc mặt ba người trở nên vô cùng khó coi. Mỗi người đều thi triển tuyệt chiêu thần thông, đồng thời lấy ra từng món thần khí để chống đỡ quân cờ.
ẦM!!!
Cuối cùng, dưới sức mạnh trấn áp của quân cờ, cả ba người đều bị trọng thương, ngay cả Thánh tử Càn Khôn cũng bị dư chấn đánh văng ra ngoài.
"Thứ đó rốt cuộc là cái gì? Sao lại đáng sợ như vậy?"
Lúc này, ba cường giả của Cổ Tộc Càn Khôn nằm rạp dưới đất, thở hổn hển, sắc mặt trắng bệch. Bọn họ thật sự không dám tin, chỉ một quân cờ nhỏ bé thế kia, sao lại sở hữu sức mạnh khủng khiếp đến thế!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất