“Với thực lực của ngươi, chắc hẳn không bao lâu đã có thể phi thăng rồi, ta đã liên lạc với bên trên, đến lúc đó các trưởng bối của Đạo Môn sẽ cử người đến đón tiếp ngươi phi thăng, vi diện cấp cao kia mới thật sự là nơi ngươi nên xông pha!”
Ông lão nhìn người thanh niên nói, hai người bọn họ chính là tông chủ Đạo Tông – Đạo Thiên Nguyên và thiên tài đứng đầu tông môn, người đứng đầu Bảng Chiến Lực – Vô Kị.
Ở thế giới Đại Thiên khác, trong một gia tộc cổ xưa, một ông lão đang ngồi câu cá bên bờ hồ. Lúc này chợt có một người đàn ông trung niên nhanh chân bước tới, cung kính nói gọi ông lão kia: “Thưa cha.”
“Ngươi đến đây để nói về chuyện liên quan đến người trẻ tuổi Diệp Phàm kia à?”
Ông lão thản nhiên hỏi.
“Xem ra cha cũng biết chuyện rồi.”
Người đàn ông kia đáp: “Thưa cha, đến nay tên Diệp Phàm kia đã nắm giữ rất nhiều thế lực, hơn nữa bản thân hắn cũng có thực lực vô cùng đáng sợ, lần này hắn khiêu khích thánh địa Càn Khôn như vậy, e rằng không có ý tốt, chúng ta có nên làm gì không?”
“Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi!”
“Có lẽ lần này chính là cơ hội của Thiên Tộc chúng ta.”
“Nếu có thể thu phục thánh địa Càn Khôn, vậy thì Thiên Tộc chúng ta sẽ có năng lực tranh vị trí chúa tể của vi diện này với Đạo Tông. Chỉ cần Thiên Tộc có thể trở thành chúa tể vi diện, đến lúc đó chắc hẳn chúng ta có thể mượn sức mạnh nguyên bản của vi diện này để trở về Thiên Giới!”
Trong đôi mắt đục ngầu của ông lão lóe lên tia sáng quỷ dị, ông ta khẽ nói.
“Trở về Thiên Giới ư?”
Khi nghe thấy bốn chữ này, đôi mắt của người đàn ông trung niên kia chợt co rút, vẻ mặt cũng trở nên kích động.
Lúc này ở đại lục Thần Kiếm, ngay sau khi Diệp Phàm công bố tin tức, Đường Sở Sở nhìn hắn nói: “Anh Tiểu Phàm, thánh tử Càn Khôn chỉnh là con trai của chủ nhân thánh địa Càn Khôn, bọn họ không thể nào giao đối phương ra đâu.”
“Không giao ra là tốt nhất, ba ngày sau anh sẽ tự mình đi hủy diệt thánh địa Càn Khôn của ông ta!”
Diệp Phàm lạnh lùng gằn giọng nói, vốn dĩ hắn cũng không trông mong thánh địa Càn Khôn sẽ giao tên thánh tử ra, hắn làm vậy chỉ vì muốn tìm cái cớ thích hợp để đối phó với thánh địa Càn Khôn mà thôi.
Ngay sau đó, Diệp Phàm liếc mắt nhìn nhóm người Hiên Viên Bất Bại: “Sức mạnh của các anh tăng nhanh đấy, hơn nữa các tuyệt kỹ mà các anh vừa thi triển có từ đâu vậy?”
“Thưa chủ nhân, các chiêu thức bọn họ sử dụng đều đến từ trong thần kiếm, thanh thần kiếm này ẩn giấu rất nhiều phép thần thông lớn mạnh, các chiêu kiếm tuyệt kỹ vân vân.”
Đông Phương Hạo Thiên nhanh chóng đáp lại.
Diệp Phàm nghe thấy vậy thì ngạc nhiên nhìn mười thanh thần kiếm này, xem ra những thanh kiếm này quả thật không đơn giản.
“Không tồi, chúc mừng các anh!”
Diệp Phàm mỉm cười nói.
Sau đó hắn lại liếc nhìn các thế lực và kiếm tu vẫn chưa rời khỏi đây của đại lục Thần Kiếm, lạnh lùng nói: “Ta cho các ngươi hai lựa chọn, thần phục ta, hoặc là chết!”
Diệp Phàm không hề phí lời, dứt khoát để cho những người này lựa chọn.
Những người xung quanh nghe thấy Diệp Phàm nói vậy, ai nấy cũng run rẩy trong lòng, sau đó không hề do dự mà quỷ xuống thần phục hắn.
Hiển nhiên bọn họ đã bị sức mạnh và khí thế của Diệp Phàm làm cho chấn động, dĩ nhiên sẽ không dám phản kháng.
Ngay sau đó, Diệp Phàm bảo các chủ Lang Gia Các xây bức tượng điêu khắc của hắn ở khắp nơi trên đại lục Thần Kiếm, để tất cả mọi người trên mảnh đất đại lục này đều tín ngưỡng quỳ lạy hắn.
Diệp Phàm lại để cho nhóm người Đông Phương Hạo Thiên đi chinh phục các thế giới Đại Thiên khác, khiến những thế giới còn lại này đều thần phục hắn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất