Thần Chủ Ở Rể (Thần chủ bí ẩn) Vương Bác Thần - Triệu Thanh Hà

 

 

Trong lòng Hắc Tôn giả cười lạnh. 

Những người này đều trở thành bia đỡ đạn của Thiên Đình lại không biết. 

Để các người thành Thần? 

Chỉ là một cái bánh nướng to thôi. 

Nếu cuối cùng có thể sống được mấy người, ngược lại có thể khiến bọn họ thành Thần. 

Chỉ là với thủ đoạn của Đại Thần tôn, cuối cùng lại có thể sống được mấy người? 

"Phong Thanh Dương, ông muốn chết sao?" 

Người bùn cũng có vài phần tức giận. 

Phong Thanh Dương buông lời mỉa mai, sắc mặt Dạ Mặc vô cùng âm trầm, đã chuẩn bị ra tay. 

"Ha ha, lẽ nào không sợ ông không được? Nhà họ Dạ các người bội tín bạc nghĩa, sỉ nhục nhà họ Phong tôi, vừa hay hôm nay tính chung luôn!" 

Châu Kỳ của nhà họ Châu nói đầy kỳ quặc: "Yo, Dạ Mặc, ông thật sự là khẩu khí thật lớn, cho ông cơ hội, ông có thể nắm lấy không? Ông chắc muốn ra tay với nhà họ Phong? Chuẩn bị tâm lý diệt tộc chưa?" 

Những người khác của nhà họ Dạ tức vô cùng. 

Cả chặng đường, bọn họ bị những người này nhằm vào, sớm đã uất ức tới cực điểm. 

Nhịn một bụng lửa giận. 

Nhưng rất tàn nhẫn, nơi này nhiều người như vậy, lại không có mấy người đứng về phía nhà họ Dạ bọn họ. 

Đều trưng ra cái vẻ xem kịch hay. 

Rõ ràng chỉ cần bọn họ dám ra tay, những người này sẽ lập tức tiêu diệt nhà họ Dạ. 

Trong lòng Dạ Mặc sinh ra một tia bị ai. 

Lúc đầu, tổ tiên của những người này đều là công thần của nhân tộc. 

Bọn họ vì bảo vệ nhân tộc, bỏ ra quá nhiều. 

Là anh hùng của nhân tộc. 

Nhưng bây giờ hậu nhân của những công thần của nhân tộc này lại phản bội hết. 

Đều đang đợi xem kịch hay. 

Chỉ vì để trở thành Thần!! 

"Gọi đủ chưa?" 

Đột nhiên, một giọng nói lạnh nhạt từ đằng xa truyền tới. 

Dạ Mặc nghe vậy thì mừng rỡi, đám người Vương Bác Thần tới rồi! 

Mà trước đó lão tổ Dạ Thừa nói với ông ta, Vương Bác Thần đã đạt tới Thông Thần Cảnh cửu cung. 

Thực lực rất mạnh, bảo ông ta không cần lo lắng. 

Bây giờ đám người Vương Bác Thần tới kịp lúc, có thể nói là cho ông ta ăn một viên thuốc định thần. "Một đám chó săn phản bội, từ khi nào cũng có cảm giác ưu việt thế?" 

Bóng dáng của Vương Bác Thần xuất hiện ở trước mặt mọi người, đằng sau là ba người Dạ Thừa, Dạ Phong, Dạ Minh. 

"Chính là ông muốn ép Dự Thư Linh gả cho nhà họ Phong sao?" 

Vương Bác Thần nhìn sang Phong Thanh Dương, lại nhìn Châu Kỳ: "Bà muốn tiêu diệt nhà họ Dạ đúng không? Lúc đầu ra tay với nhà họ Vương tôi, cũng có nhà họ Châu của bà nhỉ?" 

Phong Thanh Dương bật cười nói: "Vương Bác Thần, cậu tính là cái thá gì? Ở đây khua tay múa chân? Vừa hay mọi người chúng tôi đều đang đợi cậu, cậu tự mình đưa tới cửa, vậy thì quá tốt." 

Châu Kỳ mấp máy môi, từ tốn nói: "Nhà họ Vương năm đó đều bị chúng tôi diệt, cậu có thể như nào?" 

Vương Bác Thần gật đầu nói: "Thừa nhận thì tốt." 

Nói xong, bỗng anh ra tay. 

Giết về phía Phong Thanh Dương và Châu Kỳ. 

"Một con kiến Thông Thần Cảnh nhất cung cũng dám chủ động ra tay? Xem ra cậu thật sự đúng như trong lời đồn, vô cùng cuồng vọng." 

Phong Thanh Dương và Châu Kỳ căn bản không để Vương Bác Thần vào trong mắt. 

Bọn họ là người có thực lực Thông Thần Cảnh cửu cung. 

Một Thông Thần Cảnh nhất cung như Vương Bác Thần lại dám chủ động phát động công kích, thật sự tìm chết. 

"Quỳ xuống!" 

Phong Thanh Dương quát lạnh một tiếng, vỗ nhẹ một chưởng vào Vương Bác Thần. 

Mà Châu Kỳ càng không ra tay. 

Theo bà ta thấy, một mình Phong Thanh Dương là đủ rồi. 

Ba người Dạ Thừa lạnh lùng quan sát, không ra tay. 

Những kẻ ngu này còn cho rằng Vương Bác Thần có thực lực Thông Thần Cảnh nhất cung. 

Không ngờ Vương Bác Thần sớm đã đạt tới Thông Thần Cảnh cửu cung, còn lĩnh ngộ linh văn pháp tắc. 

Muốn giết hai người bọn họ thật sự dễ như trở bàn tay. 

Bọn họ ở bên cạnh nhìn, xem hai người này chết như nào. 

Bup! 

Cánh tay đánh ra của Phong Thanh Dương trực tiếp nổ tung. 

Ông ta ngay cả một chiêu của Vương Bác Thần cũng không đỡ được. 

"Quỳ xuống nhận lỗi đi!" 

Phong Thanh Dương và Châu Kỳ vừa ý thức được điều không đúng thì đã muộn. 

Vương Bác Thần đã đi tới trước bọn họ, một chưởng đánh lún cơ thể của hai người xuống, hai chân không chịu được, trực tiếp gãy hết, ngã ra đất. 

Điều đáng sợ hơn là một chưởng này của Vương Bác Thần không những đã phế bọn họ, hơn nữa còn phế tu vi của hai người bọn họ. 

eyJpdiI6ImY0WHFCemxLdW8wNHdIT0RJaVlxbVE9PSIsInZhbHVlIjoiYkNlQ3VUN1hTQWI4SHdCQzBwYzk2RE5CTG13Q3huOWs5RmtkMFlmTXpQV2FUUVVSVlhRN2phNHlvS3JvTkM5NjMxdFdUUUkzbWxHOXJkeUR0MHRFd3c9PSIsIm1hYyI6IjliNTcwMTU3ZWU5MWI2ZTA4NzJlNmUxZWM1OTI0NDEyMjkxZTkyYzdkOWE0YzUyOTM0NDE4MDMzOWI2ZjYzNzkifQ==
eyJpdiI6InQ4QlwvYWthQjhkQ3dqZXRrOUVCWTdnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlwvRzRwR3VvKzMydUR4WjFiUlB0d3ZoVlwvTUZWdTBTWFlETXBTUnFsb2RkMnNhU2ZiQWZcL0FIZEVEb1ZYRnVHR2FPQXNMQ0UrdDFzTTJCaFwvb0NraHB0MW5GVVQ1N0Z6YSt6QXZVZmFHTTVaOXRmcGpSOE5aQ01laVp2ZFM1ZERIRHFIODNudTRscGNieGl6WG1cL2c0aVY3V2pkOEFVVUhqZHplR0xoUUFlYm5VSXJqQnNsUDNwM0o4WjBrNGlBRXI4SDZcLzZXallHQXZ3c1NPdk9KbHc0Q2dVeWgrbFVwWnY1TnRBRTgwVFlJcmZcLzF2VVpJMEpYWGMyZzhlNk0wb0tGT0FsYWFQdkZrNUkrbXpTdXNxSkRwQ3lmaEtocFBxVXdMaTlaaHZCQnZNTTJFQlpYUkJNNXM3UU4wd0M3V1FUQiIsIm1hYyI6IjZlY2FhZTY4MDM0N2MzYmQ5MmFjNDkyODY0MjE0MTQ2ZGY4YTlmNGQ4YTRjYjU1ZGNhYTUzOTAxNzQ3MTgwNzgifQ==

Hai vị Thông Thần Cảnh cửu cung vậy mà dễ dàng bị Vương Bác Thần phế như vậy?

Ads
';
Advertisement