Vài ngàn năm không gặp, gặp lại không tránh được nỗi khổ tương tư, hơn nữa nữ nhân của Dương Bách Xuyên rất nhiều, an ủi từng người xong thì cũng mất khá lâu.  

 

Tuyết Miêu xuất hiện: “Chủ nhân, đi nhanh đi, không có thời gian, Liên Hoa Tiên Mẫu đang chạy đến.”  

 

Dương Bách Xuyên cũng biết thời gian gấp gáp, nhìn các nữ nhân rồi nói: “Các nàng đi vào không gian trước đi, chờ xong chuyện chúng ta nói sau.”  

 

Phất tay thu 10 nữ nhân vào trong không gian bình Càn Khôn.  

 

Nhưng lúc mọi người tiến vào không gian, Diệp Vô Tâm là người ở lại cuối cùng, phía sau nang là một người phụ nữ trung niên kia.  

 

Dương Bách Xuyên thấy vậy biết nàng có chuyện muốn nói, hắn còn chưa lên tiếng thì Diệp Vô Tâm đã áy náy, đỏ mắt nói: “Xuyên Tử, xin lỗi.”  

 

Dương Bách Xuyên biết Diệp Vô Tâm đang tự trách, rốt cuộc ở thượng giới, sư môn của nàng là Dao Trì, thật ra hắn cũng biết Diệp Vô Tâm không muốn chuyện như này xảy ra.  

 

Hắn mỉm cười bước lên nắm lấy tay Diệp Vô Tâm: “Nha đầu ngốc, ta biết nàng đang nghĩ gì, ta cũng biết được mọi chuyện, nàng cũng đừng tự trách nữa. Chuyện này không trách nàng, đều do nhị trưởng lão Dao Trì kéo mọi người vào chuyện này.”  

 

Nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, nước mắt Diệp Vô Tâm rơi xuống, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn. Chuyện lần này đều do nàng nên mới hại các vị tỷ muội bị liên lụy.  

 

Sư môn ở Tu Chân giới của nàng là do Dao Trì Tiên giới truyền xuống, sau khi mọi người phi thăng, nàng đã liên lạc với Dao Trì ở thượng giới, ai ngờ sẽ xảy ra chuyện như này.  

 

Nói đến cùng không trách nàng, nàng cũng chỉ lo lắng mọi người, chỉ nghĩ sắp xếp cho mọi người ổn thỏa ở sư môn của mình rồi đi hỏi thăm tung tích của Dương Bách Xuyên, nhưng không ngờ nhị trưởng lão lại nhìn trúng bề ngoài của các nàng nên lấy bọn họ ra làm giao dịch liên hôn.  

 

Chuyện này khiến Diệp Vô Tâm rơi vào vực sâu, trong lòng còn nghĩ nếu bất kỳ ai trong số các vị tỷ muội xảy ra chuyện, cuộc đời này của nàng không còn mặt mũi gặp Dương Bách Xuyên nữa, đã chuẩn bị lấy chết tạ tội.  

 

Cũng may, may mà Dương Bách Xuyên tìm được bọn họ.  

 

“Đừng khóc, khóc sẽ biến xấu, chuyện này không trách nàng, đi vào không gian trước đi, có chuyện gì chúng ta trở về rồi nói. Yên tâm, trời có sụp cũng có ta ở.” Dương Bách Xuyên giơ tay lau nước mắt cho Diệp Vô Tâm.  

 

“Vâng…” Diệp Vô Tâm nghẹn ngào, cũng biết tình huống khẩn cấp, vội vàng nói: “Đúng rồi Xuyên Tử, vị này là sư tổ của ta - Sài Linh Chi, là đại đệ tử dưới trướng nhị trưởng lão. Sư tổ phản đối chuyện nhị trưởng lão dùng chúng ta làm giao dịch nên bị nhị trưởng lão nhốt lại, bà ấy rất tốt.”  

 

“Được, ta đã biết, nàng đi vào không gian trước đi.” Dương Bách Xuyên mỉm cười rồi thu Diệp Vô Tâm vào không gian bình Càn Khôn, thật ra hắn biết Dương Bách Xuyên muốn nói gì.  

 

Vốn dĩ hắn hận tất cả người của Dao Trì, nhưng nghe Diệp Vô Tâm nói vậy, trong lòng hắn cũng hiểu ra một chút.  

 

Lúc này Sài Linh Chi lên tiếng: “Sài Linh Chi bái kiến Dương môn chủ, chuyện này đều do sai lầm của ta, xin Dương môn chủ đừng trách tội Vô Tâm. Nói đến cùng đều do tham niệm của sư phụ, ta cũng không ngờ nàng vì tranh đoạt quyền lợi với đại trưởng lão, ngay cả đồ tôn cũng không tha. Tóm lại đều là lỗi của ta, xin Dương môn chủ thứ lỗi.”  

 

Sài Linh Chi là thủ đồ dưới tòa của Liên Hoa Tiên Mẫu, thật lâu trước kia từng đi du lịch ở Tu Chân giới, truyền xuống sư môn của Diệp Vô Tâm, lúc này mới có nhân quả hôm nay.  

 

Ở trong mắt nàng, tuy Dương Bách Xuyên chỉ là Tiên Đế trung kỳ, nhưng rõ ràng Dương Bách Xuyên có thể xông vào địa quật của Liên Hoa Cung, tìm được nữ nhân của mình. Đủ để chứng minh Dương Bách Xuyên không phải Tiên Đế tầm thường, những Tiên Tôn đi theo hắn là bằng chứng rõ nhất.  

 

Cho nên bà ta không dám coi khinh Dương Bách Xuyên, cho dù bà ta là Tiên Tôn hậu kỳ.  

 

Nói đến cùng ngọn nguồn chuyện này đều do sư phụ Liên Hoa Tiên Mẫu của bà ta, hơn nữa Diệp Vô Tâm là đồ tử đồ tôn của mình, kết cục khi làm trái ý sư phụ chính là bị giam giữ cùng nhau.  

 

Lúc này Dương Bách Xuyên tìm đến, bà ta cảm thấy không còn mặt mũi nào nữa.  

 

Còn Dương Bách Xuyên?  

eyJpdiI6Ikk1MXg5WEYwdUV1b3pjOTc0ZU9GWVE9PSIsInZhbHVlIjoiRHR3aGNtRkJnOVF4cFc0Qm05bEV0cUo4Um4yZmZ4dE9OaW1xR2hUeGJtcW5JNEZHSnY5MGVVbk40azhwMzhmViIsIm1hYyI6IjA0N2I5YmY3MjljNDc0NmFjNGUwYjdhZDQ1NTk0MzM4MjU5YzRiZmM2NmRmYzU5Njc2YTY1MjVmNGJkNzZmZDkifQ==
eyJpdiI6IkdqZXZSVW5EWm9cL0QxREJ0c0ZxK0V3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjI0RU1adDExcEdCQSticDZCRVZcL0IxanUwMGVVakFmK1RxTng2dlZIWE4yOENxV0lrYks5dlwvVkxGWU9sMmVuaG5EQ0JNYWVvbWExWUM3ZDdaUzMrZk9jSVpaeE1LYWtKWUJGNmlZOVwvR1hYeXlYcElrWnRYT0FDTlVIM3hlVEpIV2x6Qlc5dUV2eCtlOW9JbmIzdGwzNXBoSmhWSmlGd3RNN2ZaZG5md2V5K05rcWdNWWc2RnhCZTVzbk1yRDU5c1ZEbitKWVlIRTNIUlNFNUd0WnJXdWxVK0pIVE40N05HMnZNUWtRXC9xT1BBUDA2TmFxMHY4NVBmVTg4aWppcFpvUzcwNHl5bUxUUHh5M1ZZNXgyb1RyeGtxVHd6RHJ1Tzl0VDBjcGpYSG9kalZXMzlwOTZjV2JUTHBZSGxIcGdJVyIsIm1hYyI6Ijk1MjEyNTg1Yzk1YjA1MTU2YmFkZGMzMDIyYzM3NzEwODVjOWI3ZWVjMTk5OTgyOWQ5MTJkOGE5YzE0ZmQ2YzIifQ==

Hơn nữa đầu sỏ gây tội là Liên Hoa Tiên Mẫu, không phải Sài Linh Chi. 

Ads
';
Advertisement