Sau cánh cửa đá hai mươi mét còn có một cánh cửa khác, nhưng Càn Khôn Nhãn của hắn bị một lớp ánh sáng mờ ảo chặn lại, không nhìn thấu bên trong.
Nhưng với hắn thì vậy là đủ rồi.
Ít nhất đã tìm thấy, xác định bên trong ngọn núi này rỗng, có dấu vết nhân tạo.
Hắn đã quan sát toàn bộ địa hình của đảo, nếu Chồn Nhi ở đây thì khả năng cao nhất là bên trong ngọn núi này.
Hơn nữa, bên trong chắc chắn có bảo vật quan trọng, nếu không bảo khí sao có thể phát ra từ trong, nhìn từ xa sẽ giống như một cảnh tượng có vô số bảo bối?
“Hồng Y, đi thôi!”
Dương Bách Xuyên vung tay, hắn và Hồng Y lập tức tới chỗ cánh cửa đá.
Khi tới chân núi, nhìn bằng mắt thường thì đây là một ngọn núi hoàn toàn tự nhiên, không có cửa nào cả. Nhưng dùng Càn Khôn Nhãn thì đây rõ ràng là một cánh cửa đá.
Dương Bách Xuyên đoán có thể là một loại trận ảo ảnh cao cấp.
“Hồng Y, đập nó!”
Dương Bách Xuyên ra lệnh.
“Vâng, chủ nhân.”
“Ầm!”
Hồng Y đánh xuống một quyền, nhanh gọn lẹ.
Một tiếng nổ lớn vang lên, đá vụn bay tứ tung, bụi mù mịt.
Nhưng...
Một cái hố lớn xuất hiện.
Cao hơn mười mét, rộng khoảng bốn năm mét.
“Quả nhiên là vậy ~ Đi, chúng ta vào!” Dương Bách Xuyên cười lớn rồi bước thẳng vào trong.
Bên trong là lối đi vuông vức, rõ ràng là thông đạo được đào ra.
Cảnh tượng vô cùng xa xỉ, bốn phía đều được lát bằng loại đá sáng như gương, tỏa ra Tiên khí nồng đậm và màu sắc rực rỡ. Bước vào, như lạc vào một thế giới đầy ánh sáng.
Hắn đã quan sát bằng Càn Khôn Nhãn, cách đó hai mươi mét là cánh cửa thứ hai, nơi đó mới chính là cửa vào bên trong ngọn núi.
Hắn và Hồng Y đi thẳng tới...
Quả nhiên, sau hai mươi mét, một cánh cửa lớn tỏa sáng hiện ra trước mắt.
Từ xa, Dương Bách Xuyên đã thấy trên cửa khắc một con giao long màu trắng, sống động như thật. Nếu không nhìn kỹ, hắn còn tưởng đó là một con giao long thật đang cuộn mình trên cửa.
Con giao long này toàn thân trắng bạc, đầu có hai sừng, râu rồng phất phới, bụng có hai móng vuốt, đã rất gần với hình rồng thật sự.
Không cần hỏi, Dương Bách Xuyên cũng biết đây chính là tượng điêu khắc của Bạch Giao Long Vương - một trong năm người đứng đầu của Dị Vực Giới!
Nhìn vào đôi mắt của con giao long, hắn đột nhiên cảm thấy một cỗ uy áp khủng khiếp ập tới...
“Gầm!”
Cùng lúc đó, một tiếng rồng gầm vang lên trong đầu hắn.
“Phụt!”
Dưới cỗ uy áp và tiếng rồng gầm, Dương Bách Xuyên bỗng phun ra một ngụm máu, hai chân mềm nhũn, suýt nữa quỳ xuống.
Hắn vội nhắm mắt lại, sau khi ho ra máu mới dễ chịu hơn một chút.
Hắn lùi lại hơn mười mét mới cảm thấy uy áp tiêu tán.
Toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, lau vết máu ở khóe miệng, Dương Bách Xuyên lẩm bẩm: “Cường giả Tiên Tôn đỉnh phong đáng sợ đến vậy à? Chỉ là một bức tượng điêu khắc thôi đã khiến ta thổ huyết... Nếu gặp Bạch Giao Long Vương thật sự, uy lực sẽ kinh khủng đến mức nào?”
“Yếu gà, đây không phải tượng điêu khắc bình thường. Nếu lão tử không nhầm, trên đó có một tia hồn ấn của Bạch Giao Long Vương. Muốn vào cửa này cũng khó đấy.” Lúc này, chim Thần Ma chui ra từ sau gáy Dương Bách Xuyên.
“Quạ đen, chắc chắn Chồn Nhi đang ở bên trong, ngươi mau nghĩ cách, ta muốn vào trong!” Dương Bách Xuyên nói.
“May mà chỉ là hồn ấn của Bạch Giao Long Vương, tuy mất chút sức, nhưng vẫn có cơ hội thử.” Chim Thần Ma trầm ngâm nói.
Dương Bách Xuyên nhìn cánh cửa trước mặt, hỏi: “Phá thế nào? Nói nhanh lên!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất