Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 “Hì hì, sư tỷ, đệ chỉ tiện mắt nhìn một chút thôi. Đúng rồi, bây giờ chúng ta đi đâu?” Dương Bách Xuyên cười bồi rồi hỏi.  

 

 

Sau khi vào thành, Dương Bách Xuyên quan sát thấy thành trì của Yêu tộc dường như cũng không khác gì thành trì của Nhân tộc, đường phố được bố trí bốn phương tám hướng, tuy nhiên các con đường rộng hơn rất nhiều, kiến trúc trong thành cũng lớn gấp ba lần so với kiến trúc của Nhân tộc. Mặc dù nhìn có vẻ không tinh xảo bằng thành trì của Nhân tộc nhưng lại có nét hoành tráng và vững chắc, mang một phong cách đặc trưng riêng.  

 

“Chúng ta đến Tửu lâu Địa Tinh, nơi đó có thể nghe ngóng tin tức.” Vừa đi, Cơ Tử Hà vừa nói.  

 

“Địa Tinh? Đó là nơi nào?” Dương Bách Xuyên tò mò hỏi.  

 

Cơ Tử Hà kiên nhẫn giải thích: “‘Địa Tinh’ là tên gọi chung của Yêu tộc sinh sống dưới lòng đất. Yêu tộc dưới đất có vô số chủng loại như rắn, trùng, chuột, kiến,... Tất cả đều được gọi chung là Địa Tinh, bọn chúng tự xưng là tinh linh dưới lòng đất. Chỉ cần là sinh linh có thể sinh tồn dưới lòng đất, hình thành tộc quần đủ lớn và tu luyện thành tiên thì bọn chúng có thể xây dựng nên một mạng lưới thông tin rộng khắp phần lớn thế giới ngầm, chúng rất nhanh nhạy về tin tức, muốn tìm hiểu thông tin thì tìm chúng là đúng đắn nhất.”  

 

“Tửu lâu mà tỷ sắp dẫn đệ tới là tửu lâu do một nhánh của bộ tộc Hắc Đầu Yêu Kiến mở ra trong thành Bạch Giao, rất nhiều sinh linh đến đây để hỏi thăm tin tức hoặc mua thông tin từ bọn chúng, đây là nơi rất đáng tin cậy…”  

 

Nghe sư tỷ nói vậy, Dương Bách Xuyên khẽ gật đầu, hắn cảm thấy rất đồng cảm, lại nhớ đến một chủng tộc quen thuộc ở Tu Chân Giới - tộc Chuột Ngũ Hành. Khi còn ở Tu Chân Giới, Chuột Ngũ Hành Vương và Tử Hoàng từng lập được không ít đại công trong phương diện này.  

 

Nghĩ đến đây, hắn bỗng thấy nhớ bọn họ, nhắc đến Tử Hoàng, đó là một Yêu Tiên hạ giới để trùng tu, cũng là thiên phú dị bẩm, không biết liệu Tử Hoàng có phi thăng lên đây chưa...  

 

Hiện tại, đối với hắn mà nói, tất cả đều là ẩn số, nhưng cũng có vô hạn khả năng.  

 

Năm đó, hắn thu phục không ít Yêu tộc, thế nhưng dù tất cả có phi thăng lên đây đi nữa, liệu bọn họ có còn nhận hắn làm chủ nhân hay không thì cũng chưa thể nói trước. Bởi vì khi còn ở hạ giới, có rất nhiều Yêu tộc đi theo hắn là nhờ vào “nước Sinh Mệnh”.  

 

Nhưng bây giờ khi đã phi thăng Tiên Giới, có một điều Dương Bách Xuyên hiểu rất rõ, đó là bất cứ sinh linh nào phi thăng Tiên Giới đều phải trải qua sự tẩy rửa của tiên lực để rèn luyện tiên thể, quá trình này tương đương với một lần tái tạo cơ thể, và khả năng rất cao là sự khống chế của “nước Sinh Mệnh” đối với bọn họ đã bị xóa bỏ.  

 

Nghĩ kỹ lại thì điều này có đến tám phần là sự thật.  

 

Bởi vì nếu “nước Sinh Mệnh” vẫn còn hiệu lực, bất kỳ ai từng uống nó mà phi thăng lên Tiên Giới rồi, hắn đều sẽ có cảm ứng, nhưng suốt mấy ngàn năm qua, hắn chưa từng cảm nhận được điều đó.  

 

Đối với chuyện này, Dương Bách Xuyên cũng không suy nghĩ quá nhiều, mỗi sinh linh đều có con đường riêng của mình, hắn không thể khống chế người khác cả đời. Hơn nữa, sự khống chế dựa trên “nước Sinh Mệnh” vốn là điều mà trong lòng hắn không hề tán đồng.  

 

Những ai thật sự muốn đi theo hắn thì hắn hy vọng đó là sự lựa chọn tự nguyện, chứ không phải bị khống chế bởi “nước Sinh Mệnh”.  

 

Dù sao đi nữa, bọn họ cũng từng lập nhiều công lao cho Vân Môn khi còn ở hạ giới, nếu ngày nào đó gặp lại, dù sự khống chế của nước Sinh Mệnh đã mất đi, hắn cũng sẽ không ép buộc bọn họ.  

 

Trong số những Yêu tộc năm đó, ngoài Chuột Ngũ Hành Vương và Tử Hoàng, Dương Bách Xuyên tin tưởng nhất vẫn là Chồn nhỏ, Tiểu Phượng Hoàng, Ngưu Độc Tử, Hầu Đậu Đậu... dù bọn họ có từng uống “nước Sinh Mệnh” hay không cũng không quan trọng, bởi vì giữa hắn và bọn họ có mối quan hệ thân tình như người một nhà.  

 

Cho nên, bất luận thế nào, hắn nhất định phải tìm được bọn họ.  

 

Vừa suy nghĩ những chuyện này, hắn vừa theo bước tiểu sư tỷ, đi dọc theo con đường lớn. Dọc theo hai bên đường là hàng loạt tửu lâu san sát nhau, dòng người tấp nập, nhưng phần lớn đều là Yêu tộc, các loại Yêu tộc muôn hình vạn trạng, sự phồn hoa không hề thua kém bất kỳ thành trì nào của Nhân tộc, tiếng rao hàng vang lên không ngớt, các quầy hàng nối tiếp nhau kéo dài suốt cả con phố.  

 

Trong đó, Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được sự hiện diện của một số Nhân tộc, nhưng hiển nhiên tất cả bọn họ đều là những cường giả bậc Tiên Đế.  

 

Bất tri bất giác, Cơ Tử Hà bỗng dừng lại và nói: “Chúng ta đến rồi~”  

 

Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trước mặt xuất hiện một “ngọn núi bùn” khổng lồ cao chừng năm, sáu mươi mét, hình dáng tròn trịa, nói chính xác thì đây là một tòa kiến trúc, nhưng nhìn thế nào cũng giống như một quả núi đất khổng lồ.  

eyJpdiI6Ikp4NW1YYWdvNFN1c1pDTmdyWjlHSlE9PSIsInZhbHVlIjoiVWFSbExkZVA3NEdoZjZNZSs0NnFabXV5SHJHNUJrMHQrOW11bExiWlpiTlBha1wvZnJIbGpIaUFucnFwSG1hM20iLCJtYWMiOiIwZTE0NjIwMTBmMGVjODU1MGYzODVlYzA0YWY3MWQ0N2IxMTZkNzk0NWE4ZjRiODI0YmVjZjEzYWEwZTI2MmI5In0=
eyJpdiI6InFxRzFianNFWmxJeWdWNStiYjc1cmc9PSIsInZhbHVlIjoidUdcL01rbzVkTzd4NVRLVTI1ZGVIYUErZEd0WUN4YkR6TGhHaFFBWmtFWjRFbFFId3NqeFlwc2djOVwvdFIrVWsrRFh5ZHFTSjliM3NmOGg5cXArVnZsTHlSNVNcL1ZPVjB0TE9iSGZnWkdBeDN2WkRBM2VZQnFBZVU0ZEI5RXFKT1dVTkg4d21reUFSQ3VpNUw2cWZ6K1VWb1lKSk8zRWFlSXdaeUk1TnBEa3hMM091VndGQXZXRUdDbTlSWGU3WFdCa1BkSW1rV1wvS2tveExSdXRERCtLXC82VDRMSjExenpqUld6TUZLRzJyZlwva3R5SWZ5SCs1a3RNRkJ2RkVhcTFFdlExTHU2Vm9kN3Fya29KTlptM0FNejNrSWlvVUNEOSs4K3pXSjJwbEFXOWlWRnlYRkRXYnczaWxCRGJxUzd6ZDFhc0VPNnFSdGsyRFloaWFSQkNUZ2FCWnkxVHJLXC92aERzYW9vaFpScm9HWGJqWEZ6Zmc5QnBtdFdnRWtJODFCWVVTUEZJXC96WWZ6WVFvcmRSNmd2d1lQN1lZKzZYT04rTlVlY0I5VFFSdGFsQ3V3Sk52aUFaRG5FSFFuRkIyQVp5RzZJa3paR1pFR21PUXFwY3hcLzhoXC9lXC9Jemwwc3p5U2lxXC9nSkhIcjNyTWM9IiwibWFjIjoiZDU5YzQ2ZjczZDU4NGRmMWE2ZTQyNWFkM2E1OGRkNWRjNDUyMGU1NDdjNTkwZGY0ZjY0Y2RjY2NiYjExYzI0OCJ9

Ads
';
Advertisement