Nơi này không có biển sao, chỉ có thiên địa, hiện tại chúng ta đang ở lối vào Dị Vực giới, nơi này là Thiên Môn Đài, đi tiếp 10 vạn dặm nữa sẽ là đại địa của Dị Vực giới.”
Chờ Cơ Tử Hà nói xong, Dương Bách Xuyên cũng hiểu được đây là một tiên sơn khổng lồ, bị Yêu tộc khống chế.
Đương nhiên theo lời sư tỷ thì nơi này không chỉ có Yêu tộc mà còn cả Nhân tộc và các chủng tộc khác, chẳng qua tương đối ít.
“Sư tỷ, chúng ta đi xuống thôi.” Dương Bách Xuyên càng thêm sốt ruột, bởi vì hắn lo lắng cho đám chồn nhỏ và tiểu phượng hoàng.
“Đi thôi.” Cơ Tử Hà bay lên.
Đường kính của Thiên Môn Đài này khoảng 3 vạn trượng.
Phía dưới dày đặc mây mù, không thấy rõ gì, ở chỗ này cũng không có mặt trời nhưng cả thế giới lại rất sáng ngời, không hề thua kém mặt trời.
Hai người lao xuống…
Vừa bay Cơ Tử Hà vừa nói: “Nơi này không có ngày đêm, bốn mùa đều là xuân, là tiên cảnh hiếm có. Nói cho ta nghe qua tình hình mấy người bạn của đệ để tiện tìm kiếm manh mối.”
Dương Bách Xuyên gật đầu, bắt đầu kể lại tình hình của đám chồn nhỏ, tiểu phượng hoàng, Vân Lôi Thú, nghé con và Mai tỷ…
Kể xong, trước mắt sáng ngời, Dương Bách Xuyên phát hiện hắn và tiểu sư tỷ đã ra khỏi tầng mây, phía dưới là đại địa vô tận, cũng không khác những nơi khác ở Tiên giới là bao.
Yêu khí trong thiên địa càng thêm dày đặc, đương nhiên không phải nơi này không có tiên nguyên khí. Theo tiểu sư tỷ, chỉ cần là thế giới thiên địa bình thường thì tất cả các lực lượng đều tồn tại, khác ở chỗ có thể cảm nhận được hay không mà thôi.
Trong chớp mắt, hai người đã đứng trên một đỉnh núi.
“Theo lời của đệ thì khả năng cao các thần thú phi thăng lên Dị Vực giới chính là những người bạn của đệ. Theo hiểu biết của ta, sau cận đại đã không còn thần thú xuất hiện nữa, nói đúng hơn là thần thú chân chính là dị thú thiên phú dị bẩm đã tuyệt tích từ thời thượng cổ.
Dưới Tiên giới có 300 thế giới lớn, đại diện cho 3000 Tu Chân giới, Tu Chân giới của đệ cũng chỉ là một thế giới trong số 3000 thế giới đó mà thôi.
Tu Chân giới của đệ gọi là Ngân Hà tu chân, thế giới đó rất thần bí. Gia tộc bọn ta cũng coi như là gia tộc cổ xưa nhất Tiên giới, ghi chép lại rất nhiều bí văn nhưng lại không miêu tả nhiều về Ngân Hà tu chân. Nhưng có vài điều có thể chứng tỏ sự thần bí của Ngân Hà tu chân, trong ghi chép có nói đó là căn nguyên giới, là tổ giới, nơi ra đời của vũ trụ, cũng là thế giới nguy hiểm nhất.
Nếu nơi nào có thần thú ra đời vậy thì khả năng cao nhất là Ngân Hà tu chân củ đệ. Cho nên thần thú phi thăng lên Dị Vực rất có thể là những người bạn mà đệ nói, nhưng…”
Nói đến đây, Cơ Tử Hà đột nhiên dừng lại.
Dương Bách Xuyên căng thẳng: “Sư tỷ, nhưng gì ạ…”
Cở Tử Hà thở dài: “Nhưng nếu đúng là bạn của đệ thì khả năng bọn họ đang gặp nguy hiểm. Ở trong mắt các tu sĩ cường đại, thần thú và dị thú thiên địa đều là lô đỉnh tu luyện cực phẩm. Nếu chúng nó thật sự phi thăng lên Dị Vực giới, sợ rằng sẽ bị toàn bộ đại yêu của Dị Vực giới truy bắt, trở thành lô đỉnh.
Thậm chí các cường giả Nhân tộc cũng đuổi bắt bọn họ. 3000 trôi qua, lâu như vậy rồi, chúng nó có còn ở đây không mới là chuyện…”
Dương Bách Xuyên không nghe nổi nữa, trong lòng vô cùng chấn động, đầu óc trống rỗng, hắn không thể tưởng tượng nổi nếu chồn nhỏ và đám tiểu phượng hoàng bị bắt đi làm lô đỉnh tu luyện thì sẽ ra sao?
“Sư tỷ, xin hãy giúp ta, dù đám chồn nhỏ sống hay chết thì ta đều phải tìm.” Dương Bách Xuyên kiên định nói.
Cơ Tử Hà cười an ủi: “Đệ cũng đừng quá lo, thật ra đó chỉ là suy đoán tệ nhất của ta. Nếu là thần thú thì cũng sẽ có thiên phí dị bẩm riêng, chắc sẽ không sao. Nếu sư tỷ đã đi cùng đệ thì chắc chắn sẽ tìm kiếm giúp đệ, đừng quên ta là sư tỷ của đệ.”
“Cảm ơn sư tỷ.” Dương Bách Xuyên gượng cười. Thật ra hắn biết sư tỷ đang an ủi hắn, cho dù là thần thú thì cũng là thần thú vừa mới phi thăng, sao có thể chống lại đại yêu đại tu ở Tiên giới?
Thần thú cũng cần trưởng thành, chỉ khi trưởng thành thì mới được coi là thần thú thật sự, mới có sức mạnh tự bảo vệ mình.
Nếu chồn nhỏ và đám tiểu phượng hoàng bị đám đại năng đại yêu quái theo dõi thì có thể thoát được không?
Lúc này Cơ Tử Hà nói: “Đi thôi, nếu muốn thăm dò tin tức thì chúng ta đến thành Bạch Giao trước. Nơi đó là tòa thành lớn nhất Dị Vực giới, gần như không khác gì chỗ của Nhân tộc. Đó được coi là tòa thành hội tụ vạn yêu đàn tộc, nghe đồn thành chủ là một giao long màu trắng, pháp lực thông thiên, dưới sự thống trị của hắn, thành Bạch Giao cũng coi như an bình.”
Dương Bách Xuyên gật đầu hỏi: “Sư tỷ, tỷ có biết sự phân chia thế lực ở Dị Vực giới không?”
“Biết một chút nhưng không nhiều, rất nhiều năm trước lúc ta từng đi theo sư phụ đến đây một lần, không ở lại lâu. Nghe sư phụ nói, Dị Vực giới có năm Đại Thông Thiên chi yêu, chính là các đại Yêu Tôn của năm phương, gần như khống chế toàn bộ Dị Vực giới.”
Nói xong, Cơ Tử Hà bay lên: “Vừa đi vừa nói, hành trình đến thành Bạch Giao không gần.”
Hai người bay về trước, Cơ Tử Hà nói tiếp: “Dị Vực giới có thể chia thành năm hướng, Đông Tây Nam Bắc Trung. Thành Bạch Giao mà chúng ta muốn đi nằm ở mảnh đất trung tâm, là địa bàn của Bạch Giao Long Vương, cũng là một trong năm đại yêu Đại Thông Thiên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất