Giống như lúc nàng ấy nói chuyện với Vân Trường Sinh và Tinh Thần Tử, nàng ấy đã làm “lão ấu” nhiều năm, bây giờ cuối cùng cũng có một tiểu sư đệ, có người gọi nàng ấy là sư tỷ, cảm giác đó khiến nàng ấy thật sự rất thích thú, rất sảng khoái.
“Tất nhiên rồi, quá anh hùng, sư tỷ uy vũ khí phách, đệ có được một sư tỷ có tu vi thông huyền như sư tỷ đúng là phúc khí tu luyện ba đời của sư đệ.” Dương mỗ ra sức tán dương.
“Hì hì, thế này còn tạm được, nhưng mà cũng đừng tâng bốc sư tỷ của đệ quá, tỷ đây cùng lắm chỉ có thể đối phó với Tiên Tôn sơ kỳ bình thường, lần này đối đầu với lão già chết tiệt Đoàn Can Thiên Thành vẫn bị chịu thiệt, may mà có nữ tử Hắc Liên vừa rồi…”
“Sư đệ à... Xem ra quan hệ giữa đệ và nữ tử Hắc Liên kia không đơn giản nhỉ, tỷ cảm thấy khí tức của nàng ta cùng lắm cũng chỉ là Tiên Tôn sơ cấp, nhưng toàn thân lại tràn ngập khí tức Hồng Hoang, vô cùng nguy hiểm, không thua kém gì lão bất tử chết tiệt Đoàn Can Thiên Thành. Còn nữa, nàng ta còn nói đến ‘Tiểu Hồng Hoang’, chẳng lẽ là người từ Tiểu Hồng Hoang trong Tiên Vực Hỗn Loạn?”
Lúc nhắc đến Hắc Liên, Cơ Tử Hà cũng tràn đầy tò mò xen lẫn chút kính sợ.
Dương Bách Xuyên mỉm cười, bèn kể lại chuyện giữa hắn và Hắc Liên cho vị tiểu sư tỷ này nghe.
Sau khi nghe xong, Cơ Tử Hà gật gù hiểu ra, sau đó mới nói: “Bảo sao toàn thân nàng ta tràn ngập khí tức Hồng Hoang, mặc dù tỷ cảm nhận được khí tức Hồng Hoang của nàng ta không ổn định lắm, nhưng cũng không thể xem thường. Nghe đồn là thế lực cường giả thực sự của Tiên Vực Hỗn Loạn nằm trong Tiểu Hồng Hoang, bây giờ xem ra lời đồn không sai, có vẻ Hắc Liên đã đứng vững trong Tiểu Hồng Hoang, điều này sẽ giúp ích rất lớn cho việc thành lập Vân Môn của đệ.”
“Sau này, khi Vân Môn thực sự khai phái lập tông, ít nhất thì những đại yêu đại năng ở Tiểu Hồng Hoang sẽ không nhảy ra gây khó dễ cho đệ. Nhưng mà chuyện này còn phải xem Hắc Liên Hồng Hoang có trấn áp được những sinh linh trong Tiểu Hồng Hoang hay không.”
“Nếu nàng ta có thể áp chế được thì đây sẽ là sự trợ giúp rất lớn cho đệ, có thời gian thì tỷ thấy đệ nên đến Tiểu Hồng Hoang một chuyến, tất nhiên đệ cũng nên đến bái phỏng đông tây nam bắc của Tiên Vực Hỗn Loạn một phen. Đã muốn khai tông lập phái thì phải có một địa bàn thống nhất, Tiên Vực Hỗn Loạn rộng lớn như vậy, sư đệ có thể chiếm lĩnh được không đây? Hì hì ~”
Trong khi nói chuyện, tròng mắt Cơ Tử Hà đảo qua đảo lại, dường như đang nghĩ đến chuyện gì đó rất thú vị.
Dương Bách Xuyên nhìn vào đôi mắt sáng lấp lánh của nàng ấy, trong lòng không khỏi giật mình.
Cảm giác như vị sư tỷ này đang nghĩ đến mưu kế gì đó.
Hắn ho nhẹ rồi nói: “À... Sư tỷ, đại sư huynh và nhị sư huynh vẫn khỏe chứ?”
Dương Bách Xuyên vội vàng chuyển chủ đề, rất sợ vị sư tỷ tinh quái này sẽ thốt ra điều gì đó mà hắn không gánh nổi.
“Hừ, đừng nhắc đến hai người bọn họ! Trước đó, hai chúng ta suýt chút nữa mất mạng vì một chiêu của Đoàn Can Thiên Thành, vậy mà chẳng thấy tăm hơi hai người đó đâu? Đợi khi trở về, tỷ nhất định sẽ tính sổ với bọn họ! Đợi sư phụ quay lại, tỷ chắc chắn sẽ nhờ sư phụ làm chủ, phải lột da hai người đó mới được!”
Nhắc đến Vân Trường Sinh và Tinh Thần Tử, Cơ Tử Hà lập tức nổi giận đùng đùng, giận dữ mắng chửi.
Dương Bách Xuyên nghe mà toát mồ hôi, thầm mặc niệm cho hai vị sư huynh, xem ra bình thường hai người bọn họ chắc chắn đã bị tiểu sư tỷ này bắt nạt không ít lần.
Nhưng với hiểu biết của Dương Bách Xuyên về hai vị sư huynh kia, bọn họ tuyệt đối không phải loại người thấy chết mà không cứu, hơn nữa, bọn họ ở tận Cửu Trọng Thiên, dù có muốn đến giúp cũng chưa chắc đến kịp.
Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên mỉm cười nói: “Khoảng cách quá xa, dù hai vị sư huynh có muốn giúp đỡ thì e là cũng không kịp, không thể trách bọn họ được.”
“Hừ, đệ biết cái gì chứ! Nếu thực sự muốn ra tay giúp đỡ thì chỉ cần mở một cánh cửa Không Gian là được, với tu vi của bọn họ chắc chắn có thể xuất hiện ngay lập tức, tỷ thấy hai người đó chỉ muốn ngồi nhìn hai chúng ta chịu khổ mà thôi. Lần này, nếu không có Hắc Liên và cây liễu già thì chúng ta đã chết chắc rồi! Không được, tỷ phải ghi sổ món nợ này, đợi khi trở về phải tố cáo bọn họ với sư phụ!” Cơ Tử Hà càng nói càng tức.
Dương Bách Xuyên biết rõ tiểu sư tỷ có hơi ngang ngược, lần này chắc chắn là hai vị sư huynh đã nhìn thấy sự xuất hiện của Hắc Liên nên bọn họ mới không ra tay.
Huống hồ, hắn từng gặp đại sư huynh Vân Trường Sinh và nhị sư huynh Tinh Thần Tử, cả hai đều không phải loại người thấy chết mà không cứu.
Chưa kể, dù hai vị sư huynh ra tay cũng chưa chắc đã là đối thủ của Đoàn Can Thiên Thành.
Không nói đến chuyện đó nữa, điều khiến Dương Bách Xuyên chú ý chính là từ mà tiểu sư tỷ vừa nhắc đến – “Cánh cửa Không Gian”?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất