Thiên phú huyết mạch của Cơ gia cũng không phải tầm thường, trong nháy mắt, Cơ Tử Hà đốt cháy bản nguyên trong cơ thể, nhanh chóng xuất hiện trước mặt Dương Bách Xuyên.
“Ầm ~”
“Phụt ~”
Nàng ấy trực tiếp dùng thân mình ngăn cản đòn tấn công của Đoàn Can Thiên Thành, Dương Bách Xuyên không sao, nhưng nàng ấy lại phun ra thêm một ngụm máu.
Nàng ấy bất chấp tất cả mà nhanh chóng đỡ lấy Dương Bách Xuyên.
Lúc này, nàng ấy phát hiện khí tức của tiểu sư đệ Dương Bách Xuyên vô cùng yếu ớt, đã hoàn toàn rơi vào hôn mê, trên mặt lại đầy vệt máu, nhìn qua có vẻ đã chịu phản phệ từ một sức mạnh cường đại nào đó.
Rõ ràng, sức mạnh mà hắn tự bộc phát không thể chịu đựng được nên dẫn đến phản phệ.
Tình hình vô cùng nguy kịch, hơi thở của hắn yếu đến mức đáng lo.
Giờ khắc này, nàng ấy ôm chặt tiểu sư đệ trong lòng, cả hai người đều bị trọng thương, cùng nhau rơi xuống từ không trung…
Ở một bên khác, khóe miệng Đoàn Can Thiên Thành cũng tràn ra máu, gương mặt trắng bệch như tờ giấy, nhưng khi thấy cảnh tượng này, ánh mắt ông ta lại tràn đầy độc ác.
Thực ra tình trạng của Đoàn Can Thiên Thành cũng không mấy lạc quan, ông ta không ngờ là đòn bộc phát vừa rồi của Dương Bách Xuyên lại vượt xa sức tưởng tượng của mình, nếu không phải vào thời khắc quan trọng ông ta quyết đoán sử dụng sức mạnh bản nguyên của Thần Hổ để chống đỡ thì e là ông ta đã bị một đòn tấn công của Dương Bách Xuyên đánh cho tan thành mây khói rồi. Sức mạnh vừa rồi bộc phát từ trong cơ thể Dương Bách Xuyên thậm chí còn vượt xa cấp độ sức mạnh của Tiên Giới, mạnh hơn một bậc so với sức mạnh Thần Hổ trong người ông ta.
Phải biết rằng, gia tộc Đoàn Can tồn tại nhờ vào sức mạnh của lực Thần Hổ, sau khi tổ tiên thủ hộ Thần Hổ ngã xuống, toàn bộ sức mạnh đều dung nhập vào huyết mạch của gia tộc Đoàn Can, giúp bọn họ trở nên cường đại, bản thân ông ta cũng nhờ vào sức mạnh của lực Thần Hổ mà đạt thành tựu Tiên Tôn.
Cũng nhờ vậy, gia tộc Đoàn Can mới trở thành một đại gia tộc ở Tiên Giới.
Nhưng dù vậy, ông ta cũng đã chặn được sức mạnh của Dương Bách Xuyên, nhưng đan điền trong cơ thể lại bị phá vỡ, tình trạng của ông ta đã vô cùng tồi tệ.
Căn cơ tu luyện hàng vạn năm của Đoàn Can Thiên Thành đã bị lung lay dưới một đòn này của Dương Bách Xuyên khiến trong lòng Đoàn Can Thiên Thành vô cùng phẫn nộ. Nhìn thấy Cơ Tử Hà giúp Dương Bách Xuyên đỡ lấy một đòn, cả hai đều bị trọng thương mà rơi xuống, Đoàn Can Thiên Thành âm hiểm lẩm bẩm: “Xem các ngươi còn không chết không?”
Vừa dứt lời, ông ta lập tức lao về phía Cơ Tử Hà và Dương Bách Xuyên, vung tay giáng xuống một chưởng về phía hai người.
Một chưởng hội tụ tất cả sức mạnh.
Một chưởng khổng lồ, từ trên trời giáng xuống, che khuất cả bầu trời.
Nếu bị một chưởng này của Đoàn Can Thiên Thành đánh trúng, Dương Bách Xuyên và Cơ Tử Hà đang hôn mê chắc chắn sẽ tan thành tro bụi.
Ở đằng xa, đám người Đông Phương Hạo Thiên nhìn thấy cảnh này đều kinh hô thất thanh, ngay khoảnh khắc đó, Đông Phương Hạo Thiên không chút do dự muốn lao đến, dù lão biết rằng có thể sẽ bị một chưởng của Đoàn Can Thiên Thành đánh chết, nhưng không thể chờ đợi thêm nữa.
Ngay khi Đông Phương Hạo Thiên vừa cử động, toàn bộ trời đất bỗng vang lên hai tiếng ù ù.
Ngay sau đó, Đông Phương Hạo Thiên nhìn thấy một nhánh liễu phát ra ánh sáng xanh biếc từ phía sau gốc cây liễu già, trong nháy mắt vươn dài ra, băng qua bầu trời, quấn lấy Dương Bách Xuyên và Cơ Tử Hà đang rơi xuống.
Cùng lúc đó, ngay khi nhánh liễu vừa cuốn lấy hai người Dương Bách Xuyên, một đóa Hắc Liên khổng lồ bất ngờ xuất hiện trước mặt Dương Bách Xuyên.
Dường như đóa Hắc Liên này cũng muốn cứu hai người Dương Bách Xuyên, nhưng khi thấy nhánh liễu đã ra tay trước, Hắc Liên đã dừng lại, mặc cho nhánh liễu đưa Dương Bách Xuyên và Cơ Tử Hà đến đỉnh núi nơi cây liễu già đang đứng sừng sững.
Còn vào lúc này, đóa Hắc Liên cũng phát ra ánh sáng đen kịt, giây tiếp theo, một tiếng “ầm” vang lên, từng cánh hoa Hắc Liên nổ tung, lao thẳng lên bầu trời.
Mục tiêu chính là bàn tay khổng lồ của Đoàn Can Thiên Thành đang giáng xuống.
“Ầm ầm ~”
Ba mươi sáu cánh hoa Hắc Liên như những lưỡi dao sắc bén, lập tức cắt nát bàn tay pháp lực khổng lồ của Đoàn Can Thiên Thành, nghiền nát hoàn toàn.
Ngay sau đó, cả bầu trời vang lên tiếng hét kinh hoàng của Đoàn Can Thiên Thành: “Không... không... không a~~~!”
Đông Phương Hạo Thiên cùng những người đứng trên bầu trời đều nhìn thấy rất rõ ràng, ba mươi sáu cánh hoa Hắc Liên xuất hiện từ hư không, đột nhiên phóng lên cao phá hủy hoàn toàn chưởng lực của Đoàn Can Thiên Thành, như một cơn lũ quét.
Trong nháy mắt, ba mươi sáu cánh hoa Hắc Liên lao thẳng vào cơ thể Đoàn Can Thiên Thành với tư thế nghiền ép, giữa tiếng hét thảm thiết đầy kinh hoàng của Đoàn Can Thiên Thành, chúng cắt cơ thể ông ta thành vô số mảnh vụn, máu tươi văng khắp trời, Đoàn Can Thiên Thành tử vong, hoàn toàn hóa thành tro bụi.
Trong thành không nhiều người quen biết nữ tử mặc đồ đen biến từ hoa sen đen này, chỉ có Tuyết Hương. Lúc nàng đi theo Dương Bách Xuyên, thường xuyên nghe thấy hắn lải nhải về Hắc Liên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất