Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 Dù sao cũng không thể phủ nhận sự thật chuyện Dương Bách Xuyên đã mượn lực của đại trận để chém giết và làm trọng thương hai ba chục vị Tiên Đế.  

 

Trong toàn bộ Tiên Giới, dù là một vị phong hào Tiên Vương cũng chưa chắc có được thủ đoạn như vậy.  

 

Nhưng Dương Bách Xuyên đã làm được!  

 

Dù là nhờ vào trận pháp, nhưng hành động này có thể xem là vô tiền khoáng hậu trong Tiên Giới.  

 

Nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, sắc mặt Đoàn Can Hàn Sơn âm trầm bất định, ban đầu thật sự ông ta có chút coi thường tên tiểu tử Dương Bách Xuyên này, hoặc nói chính xác hơn là đã đánh giá thấp uy lực của trận pháp, không ngờ tiểu tử này có thể vận dụng trận pháp giết chết và làm trọng thương nhiều Tiên Đế dưới trướng ông ta như vậy, mà những người bị giết đều là Tiên Đế đại viên mãn, vậy mà chỉ một kiếm đã kết liễu được bọn họ!  

 

Lúc này, trận pháp đã bị ông ta phá hủy, Dương Bách Xuyên cũng bị ông ta phong ấn giữa không trung, hoàn toàn không thể nhúc nhích, vậy mà vẫn dám mạnh miệng như thế?  

 

Trong lòng Đoàn Can Hàn Sơn cũng thấy hơi hoang mang.  

 

Lẽ nào tiểu tử này còn hậu chiêu?  

 

Không đúng, sau khi trận pháp bị phá, nó đã mất đi tác dụng, tiểu tử Dương Bách Xuyên này cũng đã bị ông ta phong ấn, trở thành cá nằm trên thớt, suy đi tính lại thì chỉ còn mỗi Đông Phương Hạo Thiên.  

 

Nhưng chỉ là một Đông Phương Hạo Thiên mà thôi, cả hai đều là phong hào Tiên Đế, Đông Phương Hạo Thiên đứng thứ chín, còn ông ta là phong hào thứ năm, lại là Tộc trưởng của gia tộc Đoàn Can. Đối với ông ta, Đông Phương Hạo Thiên không đáng để bận tâm.  

 

Ngoài ra, còn có cường giả nào khác không?  

 

Lúc Đoàn Can Hàn Sơn tiến vào trận pháp, đã dùng tiên thức quét qua phạm vi vạn dặm, không hề phát hiện ra ai khác, tất nhiên cũng phát hiện ra đám người Đông Phương Hạo Thiên đang tụ tập trên một ngọn núi, tổng cộng có khoảng ba ngàn người, nhưng ngoài Đông Phương Hạo Thiên thì hình như không còn nhân vật lợi hại nào đáng chú ý.  

 

Nhưng Đoàn Can Hàn Sơn cũng phát hiện ra một cây liễu cổ thụ trông rất kỳ lạ ở trên đỉnh núi, cho dù dùng tiên thức kiểm tra, ông ta cũng không cảm nhận được bất kỳ dao động năng lượng pháp lực nào, suy nghĩ một hồi, ông ta cho rằng chắc mình đã suy nghĩ nhiều rồi.  

 

Trong tất cả những người này, chỉ có một mình Đông Phương Hạo Thiên là đáng lọt vào mắt Đoàn Can Hàn Sơn, trừ lão ra từ không còn ai có thể lọt vào mắt ông ta!  

 

Một Đông Phương Hạo Thiên cũng không đáng lo ngại!  

 

Bây giờ nghĩ lại, chắc chắn là Dương Bách Xuyên cố tình làm ra vẻ huyền bí mà thôi.  

 

Nghĩ đến đây, Đoàn Can Hàn Sơn cười ha hả nói: “Tiểu tử, ngươi trông cậy vào Đông Phương Hạo Thiên sao? Nói thật, một Đông Phương Hạo Thiên còn không đáng để lọt vào mắt bản tọa. Giờ phút này ngươi chỉ như cá nằm trên thớt, hôm nay bản tọa sẽ xé xác ngươi thành tám mảnh, rút Tiên Hồn của ngươi ra để tiểu tử ngươi đời đời không thể trở mình…”  

 

Tại nơi cây liễu già đứng, Đông Phương Hạo Thiên cũng cảm nhận được sự bất phàm của cây cổ thụ này. Khi đại trận bị phá, Dương Bách Xuyên bị giam cầm, lúc này trong lòng Đông Phương Hạo Thiên chùng xuống, mắt thấy Đoàn Can Hàn Sơn sắp ra tay với Dương Bách Xuyên, Đông Phương Hạo Thiên biết bây giờ có lẽ chỉ còn cây liễu già trước mắt này là có thể cứu được Dương Bách Xuyên thôi.  

 

Lão vội vàng đứng trước cây liễu già, chắp tay ôm quyền nói: “Cổ thụ tiền bối, ta biết ngài có thể nghe thấy lời ta nói, hiện tại Dương Bách Xuyên sắp gặp đại kiếp, kính xin tiền bối ra tay cứu giúp ~”  

 

Trong suy nghĩ của Đông Phương Hạo Thiên, nếu Dương Bách Xuyên đã sắp xếp cho mọi người ở chỗ cây liễu già này thì tất nhiên cây liễu cổ thụ này phải là một đại năng. Lão không cảm nhận được bất kỳ dao động pháp lực nào từ cây liễu già, nhưng chính vì vậy, lão càng tin là cây liễu già không phải vật phàm, cũng không biết lời cầu xin này có tác dụng không, nhưng lão vẫn mở miệng thỉnh cầu.  

 

Hy vọng cây liễu già có thể cứu Dương Bách Xuyên, nếu cây liễu già thực sự là một vị đại năng thì chắc chắn sẽ cứu được chứ?  

 

“Haha, tiểu tử đó không chết được đâu, có một tiểu nha đầu đến rồi, các ngươi cứ yên tâm đi.”  

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, cây liễu già cất tiếng, giọng nói truyền vào tai mọi người.  

 

Đám người Đông Phương Hạo Thiên nghe vậy liền mừng rỡ.  

 

...  

 

Cùng lúc đó, Đoàn Can Hàn Sơn đột nhiên gầm lên một tiếng, hư ảnh Bạch Hổ phía sau ông ta bừng sáng, giơ móng vuốt khổng lồ đánh về phía Dương Bách Xuyên.  

eyJpdiI6IjhaWG5CXC9kK1poRFNQbTVmZU40anNnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InpabzRzdXlKUWhPOFBtTURNM3huWVlKcHpDZkZ3VnRRTXFna1F6Um94aGNuZVlOb3lHeGlUS05XV1wvTzZSZ2RrIiwibWFjIjoiZjRlY2NiYzFlYmYwMDY5N2JhNTA5MWViMGFmNDFmZTQwNzI1ZmI2YjY4ZGZhNjIzYjAxNmJlYzU1MzczMjg1NyJ9
eyJpdiI6IkZyVStVbmxGNmFEMHVKeVdUNWM0aEE9PSIsInZhbHVlIjoiK0VMa09QMW00c0F1UllcLzVVTVgyUEtwUDBBZ3M1NHdqaXZROVQxdDlZSFFFMGU2UUptaDd4eU1TOTdVWTFibXUyT0k0UHBBWFNxR3NWb2ZcL2VUUkg1WEpiczB6RzVoT3JtZkFRTHVwSFFSSlQ1UFFnWXBUbkVuZGYwcW5EVnJEY3EwZzZSUVMrNktxaWtSRkxKMUJHOVVuaFU1ejJTWnM1clNUY1wvWTBnK25VPSIsIm1hYyI6IjQ4ZTJiNmI4NTYzZjExMDVhMzNjN2I3NjY3NjBmODc5NWFiM2Y3NWY1OWEwYmYxMDIzNmM4YzhiOWM5NjhhMDIifQ==

Đoàn Can Hàn Sơn hét lớn. 

Ads
';
Advertisement