Lúc này hắn vô cùng khẩn trương.
Những người này đều là cường giả Tiên Đế hậu kỳ, đặc biệt người cầm đầu là phong hào Tiên Đế xếp thứ 5 trong 10 phong hào Tiên Đế, đồng thời còn là tộc trường gia tộc Đoàn Can.
Thực ra Dương Bách Xuyên cũng đã đoán trước được, nhưng không ngờ ngày này sẽ đến nhanh như vậy, cũng không ngờ bên đó xuất hẳn 120 Tiên Đế.
Đây là lần đầu tiên hắn phải đối mặt với Tiên Đế với quy mô lớn đến vậy.
Dương Bách Xuyên triệu hoán chim Thần Ma.
“Qụa Đen, kiếm trận Tinh Thần có thể ngăn cản được sự tấn công của Tiên Đế không?” Dương Bách Xuyên hỏi.
“Sợ cái gì, đại trận đã thành, hơn nữa lại còn là đại trận đã được cải tạo, lo lắng có ích gì. Bây giờ ngươi chỉ cần thao tác đại trận phòng ngự đòn tấn công của bọn họ là được.” Chim Thần Ma nói.
“Vèo!”
Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện bên cạnh Dương Bách Xuyên, người này chính là Đông Phương Hạo Thiên.
“Đông Phương gia gia.” Dương Bách Xuyên chào hỏi.
Đông Phương Hạo Thiên gật đầu, nhìn ra ngoài đại trận: “Qủa nhiên Đoàn Can Hàn Sơn đích thân mang đội đến.”
“Ai là Đoàn Can Hàn Sơn?” Dương Bách Xuyên hỏi.
Đông Phương Hạo Thiên duỗi tay chỉ: “Người đàn ông trung niên mặc đồ trắng chính là Đoàn Can Hàn Sơn, ta từng gặp hắn một lần.”
Dương Bách Xuyên nhìn theo hướng chỉ, hắn nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng, mày kiếm mắt sáng, diện mạo uy nghiêm, chẳng qua lúc này sắc mặt ông ta đen kịt.
“Ầm!”
Lại thêm một đòn, toàn bộ kiếm trận không ngừng chấn động.
Những người này tấn công hai lần nhưng mới chỉ làm đại trận chấn động chứ không tạo thành tổn hại gì cho đại trận.
Lúc này Dương Bách Xuyên nhìn thấy Đoàn Can Hàn Sơn giơ tay ra hiệu, ngay sau đó tất cả mọi người dừng tấn công.
“Dừng, xem ra bọn họ cũng không phá được kiếm trận Tinh Thần.” Đông Phương Hạo Thiên thở phào nhẹ nhõm.
Dương Bách Xuyên cười nói: ‘Đông Phương gia gia đừng lo, cho dù bọn họ phá hủy đại trận xông vào thì bên trong vẫn còn vô số sát trận đón tiếp bọn họ.”
Đông Phương Hạo Thiên: “Nếu bọn họ có thể công phá đại trận xông vào thì những sát trận bên trong cũng không thể cản được bọn họ.”
Dương Bách Xuyên giật giật khóe miệng, nhưng cũng biết Đông Phương Hạo Thiên nói có lý.
Nhưng hiện tại hắn cũng không có cách nào, hơn trăm Tiên Đế, hắn không thể cản được lực lượng cường đại này.
Chi hy vọng đại trận của nhị sư huynh có thể cản được đám Tiên Đế đó.
“Gà rù, xem ra những người bên ngoài muốn công phá đại trận là chuyện không thể, nhưng trên đời này không có gì là tuyệt đối. Ngươi vẫn nên chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp tệ nhất, nhỡ đại trận bị công phá thì còn có cách ứng phó.” Chim Thần Ma nói.
Ánh sáng trong mắt Đông Phương Hạo Thiên lóe lên, nhìn chim Thần Ma trên vai Dương Bách Xuyên. Trước kia lão từng gặp qua chim Thần Ma nhưng cũng không để ý con chim này, bởi vì nó không hề tồn tại hơi thở pháp lực gì. Trước kia lão chỉ cho rằng đó là con chim bình thường được Dương Bách Xuyên bắt lại, nhưng giờ nghe thấy nó nói tiếng người thì lại khác.
Lão không cảm nhận được chút pháp lực nào từ nó nhưng nó lại có thể nói tiếng người, chứng tỏ đây không phải chim bình thường.
Đông Phương Hạo Thiên liếc nhìn chim Thần Ma, phụ họa: “Đúng vậy, vị tiền bối này nói đúng, không thể không phòng.”
“Tiểu tử, có tiền đồ.” Chim Thần Ma cảm thấy vô cùng vui vẻ khi nghe thấy Đông Phương Hạo Thiên tán thành ý kiến của mình.
“Được rồi, vậy phải dùng cách gì? Hai người nghĩ đi.” Dương Bách Xuyên nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất