Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 Đứng trên đỉnh núi nơi có cây liễu già và nhìn xuống thành phố được khắc họa bằng pháp lực, Dương Bách Xuyên lau mồ hôi trên trán, tuy là tiêu hao rất nhiều pháp lực, nhưng hắn vẫn rất hài lòng.  

 

 

Nhìn những con đường rộng rãi trong Tư Hương Thành, ngang dọc giao nhau, đều là đường hai chiều tám làn xe, hắn tự lẩm bẩm: “Nếu Địa Cầu mà toàn là những con đường rộng rãi như thế này, chắc sẽ không còn tai nạn giao thông nữa nhỉ?”  

 

Nói xong, chính hắn cũng bật cười~  

 

Bởi vì nơi này không có xe nên chắc chắn sẽ không xảy ra tai nạn giao thông!  

 

Nhưng hắn nghĩ có lẽ sau này có thể về Địa Cầu một chuyến, mang vài chiếc siêu xe đến đây, lúc rảnh rỗi lái xe dạo chơi cũng khá thú vị.  

 

Nhìn lại giữa những tòa cao ốc, Dương Bách Xuyên vẫn cảm thấy thiếu một thứ gì đó.  

 

Hắn nghĩ ra rồi, đó là vấn đề cây xanh!  

 

Về vấn đề này, Dương Bách Xuyên quyết định giao cho các tiên nữ dưới trướng Mẫu Đơn nương nương, sáu trăm tinh linh cây cỏ chính là những nghệ nhân xanh hóa thành thị bẩm sinh, nếu giao toàn bộ việc trồng cây xanh ở Vân Môn cho bọn họ xử lý, có lẽ sẽ mang đến một kết quả bất ngờ.  

 

Bởi vì những tiên nữ đó vốn là tinh linh cây cỏ hóa thành, muốn nơi nào có cây cỏ thì nơi đó sẽ mọc ra ngay...  

 

Đứng trên đỉnh núi nhìn xuống cả tòa thành thị, mọi thứ đều được khắc họa bằng pháp lực, gần như không khác gì thực tế.  

 

Hắn rất hài lòng~  

 

Mà lúc này, Nhiếp Hồn lão tổ cùng những người khác đã tận mắt chứng kiến cảnh Dương Bách Xuyên dùng pháp lực khắc họa ra một tòa thành thị hiện đại, ai nấy đều vô cùng tò mò, bước vào trong thành thị để quan sát, bọn họ có thể xuyên thẳng qua các tòa nhà, nhìn thấy những kiến trúc chưa từng có ở Tiên Giới, cảm thấy vô cùng phấn khích.  

 

Dương Bách Xuyên mỉm cười, rồi tìm Lục Bằng Bân và Nhiếp Hồn lão tổ để bàn bạc. Sau đó, hắn vào không gian bình Càn Khôn, chuẩn bị tìm một người phụ trách tài chính.  

 

Lúc này, có hai người phù hợp nhất, một là Cảnh Xán, chính là thê tử của hắn, một người nữa là Tuyết Hương.  

 

Cả hai người đều đang bế quan tu luyện trong không gian bình Càn Khôn, lúc Dương Bách Xuyên dùng ý thức thăm dò, hắn thấy Cảnh Xán đã xuất quan, còn Tuyết Hương vẫn đang bế quan.  

 

Thế là hắn đưa Cảnh Xán ra khỏi bình Càn Khôn, giao cho nàng ta nhiệm vụ xây dựng Vân Môn, đồng thời giao toàn bộ hai trăm nghìn Tiên Thạch cực phẩm cho nàng ta quản lý, phong làm tài vụ quan của Vân Môn.  

 

Từ nay về sau, Lục Bằng Bân và Nhiếp Hồn lão tổ hay Đông Phương Thiết Nhân cần chi tiêu tài chính thì cứ tìm thẳng đến Cảnh Xán, còn hắn thì làm đại lão “đánh bài phủi tay”.  

 

Vậy là đại công trình xây dựng Vân Môn chính thức bắt đầu.  

 

Hắn cũng đi một chuyến đến Mẫu Đơn Cốc, tìm Tiểu Thanh và Tiểu Bạch, nhờ bọn họ hỗ trợ phụ trách việc trồng cây xanh Vân Môn, sáu trăm tiên tử rất vui vẻ nhận nhiệm vụ này, bởi vì Dương Bách Xuyên đã giải cứu bọn họ và Mẫu Đơn nương nương của bọn họ, còn ban cho bọn họ một vùng đất thanh tịnh, cho nên việc trồng cây xanh chẳng có gì khó khăn đối với bọn họ.  

 

Mẫu Đơn nương nương vẫn đang trong quá trình hóa hình, sau khi đến Vân Môn, trạng thái của bà ấy khá tốt, theo lời Tiểu Thanh nói, trong vòng một nghìn năm nữa, Mẫu Đơn nương nương sẽ hoàn toàn hóa hình.  

 

Đây cũng là một chuyện tốt, Dương Bách Xuyên rất mong chờ ngày đó, bởi vì Mẫu Đơn nương nương được xưng là “Vua của vạn hoa trên thế gian”, hắn rất tò mò không biết khi Mẫu Đơn nương nương hóa hình sẽ xinh đẹp đến mức nào.  

 

Còn Đông Phương lão gia tử sau khi dời cả gia tộc Đông Phương đến Vân Môn, khoảng thời gian này vẫn bận rộn sắp xếp cho tộc nhân, cho nên Dương Bách Xuyên không làm phiền lão.  

 

Về nhân lực xây dựng, Lục Bằng Bân nói trước mắt vẫn đủ, nhưng về lâu dài thì cần phải bổ sung thêm nhân lực, ít nhất cũng phải mười nghìn người mới được, chứ về sau chắc chắn sẽ thiếu rất hiều.  

 

Nghe vậy, Dương Bách Xuyên bảo Đông Phương Thiết Nhân đi liên hệ với gia tộc Độc Cô ở Tiên Thành Hỗn Loạn, bởi vì hiện giờ gia tộc Độc Cô chính là “Ám Ảnh Môn” của Vân Môn, mà thủ lĩnh Ám Ảnh chính là Tuyết Miêu, nếu thiếu nhân lực thì cứ để gia tộc Độc Cô nghĩ cách.  

 

Hắn tin là bọn họ có thể làm được.  

 

Tiên Thành Hỗn Loạn có mấy ngàn vạn sinh linh tồn tại, nếu người của gia tộc Độc Cô không đủ thì cứ tiếp tục chiêu mộ.  

 

Nhưng lúc này, có hai chuyện khiến Dương Bách Xuyên đau đầu.  

eyJpdiI6IjBTaFhDcTkreUNRTmkwU1JNam1DcEE9PSIsInZhbHVlIjoiUUJldFc0VVwvQXVCNVBhY1N1WDJUXC9MdmlrRTROV2RcL0trXC84UEhCUXpBeVNJQ0lXMVwvcXFPQmxSWU9uNnA4MVhxIiwibWFjIjoiZjQ0ZjEwMjg5ZDYyMzM3M2RlYzJmNGNkOGE4MzZkYTExMjYwNGI0MWVjZGVmYzI1ZWQzM2IxZjE5NDc3ODgwNSJ9
eyJpdiI6IkxwM1hGMXFSXC94NEdTcEc0OGNCQ0J3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikd6K0U0RklmQW8yYnhPTFB2TStYNVwvMkhQT1JuNXJNeFU5T2NiKzI3ODVteGNMeFlrRGtsc2FHOU43VDBiT0dUQzU5XC9OM1N3eWExRzdPVUlSXC96R1dhMjJmeUxsWGVNU2JcL2JKU3BBODNhNWEzQTZLcW85VnJvOTZGQUNaZHpCOEhIN0VocGFCUVVuNm9cL25ZZWdHd2JZKzhyY0FhTEZzbDJ0TU1aSFNUcE1ZQVA3TlVoME1WZzZxMkFEbWFvRENNNUV6bE1RK2krYkE4VWRObjh6WThiM1VSUUw5S3FzcFwvdGVoT0hNcVFIK3FTQk84R052VWJ0aGU1Y3ZHdVo2cjB5M1AzazhpZXYzYWhZU1FkbllqTFpsN3c1clNzNEpZeEw5dTZzODE0ZW9lMGFTZFZpTHlFYjFGUFVudFlFRmJvd2dhV21xRDI2c2VZZyt5RndGT0pyUnQybFhKWVpGV0JyTlN0OWFLTnlsSUdcL2tjOFwvc0ZiendXdWhlV2RBVVlcL0hSb0R4MTcxNmRzYmk5QTcrcFJ6K3E2dmpveEJHOURsQkdudG4xcDZXRFdhRXB3S2RpanhHaVFaRW1NYWdJM09ZMGF3RVlnNk4wRUlzbm5xRmRTc3YycGxUbVwvMWczeUNad0E2Q24xWkUxVWRvOHJUalFrRlU5Y3pWOHpodk5BSjduVTNzeXRHc2U3TFF6cnhaXC9xRjJnPT0iLCJtYWMiOiJkYjJlNjRkMDQ3YThiYjg2ZDUxYjA3ZjVmYTBkODIyMWUwYWU0MmZmZDQzNWJhZGQxNzFhZjc1MDFhMzNkODY4In0=

Ads
';
Advertisement