Một lúc lâu sau, hắn nhìn Lục Bằng Bân nói: “Ông già, ông không đùa tôi chứ? Nếu ông dám lừa gạt, tôi sẽ lột da ông.”
Dương Bách Xuyên gần như nghiến răng nghiến lợi.
Lục Bằng Bân nghe vậy thì lập tức thề thốt: “Ta nói này môn chủ đại nhân, ta dám thề với thiên đạo, dự toán này vẫn đang tính theo mức tiết kiệm, sao có thể lừa ngài được? Hơn nữa nếu xây dựng xong, ta dám chắc chắn Vân Môn sẽ là tông môn đứng đầu Tiên giới, về mặt lý thuyết, cung điện sẽ kết hợp với kiếm trận, uy lực phòng ngự không chỉ tăng thêm ba phần, đủ để ngăn cản đòn tấn công của Tiên Tôn cấp cao, sát trận cũng sẽ giết được đối thủ, ngài nghĩ mà xem, làm như vậy rất có lời ~”
Thật ra, Dương Bách Xuyên đương nhiên biết Lục Bằng Bân không dám lừa mình, hắn chỉ bị đả kích mà thôi.
Vốn tưởng cuối cùng mình cũng trở thành kẻ có tiền, nghe xong Lục Bằng Bấn báo con số dự tính, hắn cảm thấy mình lại thành ăn mày rồi.
Phí xây dựng là một con số trên trời ~
Có nên xây dựng không đây?
Trong lòng Dương Bách Xuyên xoắn xuýt…
Lục Bằng Bân cũng rất thấp thỏm, bởi vì tâm nguyện cả đời này của ông ta là xây dựng nên một tông môn đứng đầu Tiên giới.
Nhưng con số này quá lớn, cả Tiên giới cũng sẽ không có bất kỳ ai để ông ta thiết kế điên cuồng như vậy, chỉ có Dương Bách Xuyên đưa ra ý tưởng xây dựng tông môn đứng đầu Tiên giới.
Nếu như Dương Bách Xuyên mặc kệ, vậy thì nguyện vọng của ông ta sẽ không bao giờ có thể thực hiện.
Lục Bằng Bân rất sợ Dương Bách Xuyên sẽ buông xuôi.
Nghĩ vậy, Lục Bằng Bân cảm thấy con đường của mình thật tối tăm.
Nhìn Dương Bách Xuyên, Lục Bằng Bân biết mình nên tranh thủ, đây là ước mơ của ông ta.
Khó khăn lắm mới gặp được một người như Dương Bách Xuyên, ông ta không thể bỏ qua.
“Môn chủ đại nhân, mặc dù chi phí có hơi cao, nhưng nếu xây dựng xong thì chúng ta hoàn toàn xứng đáng với danh xưng tông môn đứng đầu Tiên giới, 108 tòa cung điện không giống nhau, mỗi cung điện đều có phòng thủ riêng, hơn nữa còn có trận tụ linh, liên hợp thành một đại trận, tới khi đó Vân Môn sẽ là nơi có môi trường tu luyện tốt nhất, tiên linh khí gộp lại chắc chắn sẽ đứng đầu Tiên giới, tu luyện ở đây một ngày còn hơn cả trăm ngày bên ngoài.
Thiết kế của mỗi một tòa cung điện đều có truyền tống trận, tất cả đều hoàn chỉnh, cái gì mà thiên địa chi hỏa…cần dùng cho luyện đan, luyện khí đều có thể xuất hiện, một trăm lẻ tám tòa cung điện, cung điện chủ sẽ được xây dựng bằng không linh thạch, nếu thành công thì mỗi một cung điện sẽ là một trốn tiên cảnh, một tiểu thế giới.
Khi đó, Vân Môn chúng ta sẽ được gọi là Vân Môn một trăm lẻ tám tiên cung, 108 tiên cảnh, tôi dám chắc chắn sẽ đứng đầu Tam giới…” Vì để khiến Dương Bách Xuyên kiên trì cho ông ta có thể phát huy tài năng, hoặc nói đúng hơn là thực hiện giấc mơ của mình, Lục Bằng Bân liều mạng, ngay cả câu đứng đầu Tam giới cũng dám nói ra.
Dương Bách Xuyên vẫn im lặng không nói gì.
Thật ra, trong lòng hắn vẫn đang đấu tranh kịch liệt, hắn biết rõ nếu xây dựng theo bản thiết kế này của Lục Bằng Bân, có thể những gì ông ta nói đều sẽ trở thành hiện thực, nhưng…Trên người hắn tổng cộng mới chỉ có hai mươi vạn tiên thạch cực phẩm, nếu xây dựng cả trong ngoài Vân Môn thì chút tiên thạch này vĩnh viễn không đủ.
Tất cả đều là tiên thạch cực phẩm đó ~
Nếu không đủ thì bảo hắn đi cướp sao?
Thật đau đầu ~
Không xây nữa?
Hắn đã chém gió trước mặt nhị sư huynh và tất cả mọi người, nếu không xây ra tông môn đứng đầu Tiên giới thì rất mất mặt ~
Hơn nữa, Lục Bằng Bân đã mô tả bản thiết kế cho hắn, trong lòng quả thật động tâm.
Tông môn đứng đầu Tiên giới, một trăm lẻ tám tiên cảnh, một trăm lẻ tám tiên cung thuộc về Vân Môn, tiên cảnh. Rất mê người.
Sự im lặng của Dương Bách Xuyên khiến Lục Bằng Bân ngày càng chán nản, cuối cùng trong lòng ông chua xót, bỏ đi vậy, bản thiết kế này, thật ra ngay cả ông cũng không biết mình có thể xây dựng thành hay không, vì thực hiện ước mơ của bản thân, để Dương Bách Xuyên mạo hiểm một số lượng lớn tiên thạch, của cải thì quả thật là điên rồ. Một con số khổng sồ như vậy, ở Tiên giới này có bao nhiêu người lấy ra được?
Mấy ai dũng khí xây dựng một bản thiết kế hùng vĩ như thế?
Đến ngay cả bản thân Lục Bằng Bân cũng không tin có thể thực hiện được.
Ngay lúc Lục Bằng Bân đang thất vọng, cho rằng Dương Bách Xuyên từ bỏ, bên tai ông vang lên giọng nói chắc như đinh đóng cột: “Lục Bằng Bân, ông nghe cho rõ đây, tiểu gia sẽ đạp lên tất cả để điên cuồng với ông, đời người hiếm được mấy lần, chúng ta điên cuồng một lần, cứ xây dựng theo thiết kế của ông, không cần phải quan tâm chuyện tiên thạch, ta sẽ nghĩ cách.
Ta chỉ có một yêu cầu, đứng đầu, đứng đầu, đứng đầu…Ông phải xây cho ta tông môn đứng đầu Tiên giới, mọi thứ đều phải xếp đầu tiên, Vân Môn của ta nhất định phải cao cấp hơn địa bàn của cái gì mà Tiên Tôn, Chí Tôn, ông có làm được không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất