Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
“A…Lão tổ, người…”
Chính là tiếng la của gia chủ Độc Cô Dung.
Dương Bách Xuyên nhìn qua, Độc Cô Ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Độc Cô Dung rồi nắm lấy đầu đối phương, rõ ràng Độc Cô Ảnh đã trực tiếp ra tay.
Vô cùng quyết đoán.
Thủ đoạn cũng rất ác liệt.
Không hổ là lão tổ gia tộc Độc Cô, quả quyết dứt khoát, tự mình ra tay với Độc Cô Dung.
Nhưng đối với Độc Cô Ảnh mà nói, ông ta mới là lão tổ, chủ nhân chân chính của gia tộc Độc Cô.
Giết Độc Cô Dung thì đương nhiên vẫn có thể lập một gia chủ mới.
Đây là chuyện rất đơn giản.
Hy sinh một Độc Cô Dung để đối lấy sự bình yên cho cả gia tộc, rất đáng giá.
Chỉ trong nháy mắt, Độc Cô Dung đã hóa thành tro bụi dưới tay Độc Cô Ảnh.
“Lão tổ…người…”
Tứ đại tộc lão không ngờ lão tổ lại đột nhiên ra tay với gia chủ, bị giết chết nhanh chóng, quả thật khiến người ta phải khiếp sợ.
“Không phải nhiều lời, ta tự có định đoạn.” Độc Cô Ảnh ra hiệu tứ đại tộc lão đừng lên tiếng, ông nhìn về phía Dương Bách Xuyên: “Dương đạo hữu, như vậy được chưa?”
Dương Bách Xuyên nhìn Độc Cô Ảnh, trong lòng hắn sinh ra một cảm giác kiêng kị với lão già quyết đoán tàn nhẫn này, nhưng việc đã đến nước này, hắn cũng đạt được mục đích, dù thế nào thì ngày hôm nay Độc Cô Ảnh cũng đã chịu khuất phục, như vậy là đủ.
Dương Bách Xuyên lên tiếng: “Vậy là tốt, lão tiền bối anh minh, từ nay về sau, ân oán giữa ta và gia tộc Độc Cô xóa bỏ, không còn dính líu.”
Dương Bách Xuyên bày tỏ thái độ với Độc Cô Ảnh.
“Vậy thì đa tạ ~” Độc Cô Ảnh chắp tay.
“Nếu vậy, Dương mỗ xin cáo từ.” Dương Bách Xuyên đáp lễ, xoay người chuẩn bị rời đi.
Nhưng lúc này, Độc Cô Ảnh đột nhiên lên tiếng: “Đợi đã ~”
Cơ thể Dương Bách Xuyên căng thẳng, hai mắt nheo lại: “Sao vậy? Độc Cô tiền bối còn có chuyện gì sao?”
Dương Bách Xuyên cho rằng Độc Cô Ảnh muốn trở mặt, khí tức phóng ra nhanh chóng đạt tới trạng thái đỉnh phong, tuyết miêu ở bên cạnh cũng đã chuẩn bị xong, có thể chém giết bất cứ lúc nào.
Khí tức được phóng ra là Tiên Vương đại viên mãn khiến tất cả mọi người đều cảm nhận được sự cường đại của hắn.
Tứ đại tộc lão đều ở cấp bậc Tiên Vương, bằng với Dương Bách Xuyên, nhưng sau khi cảm nhận được hơi thở này, vẻ mặt của tất cả đều thay đổi, lúc này họ mới biết được khoảng cách chênh lệch giữa mình và vị tiên vương cùng cấp này.
Không hổ là Càn Khôn Tiên Vương, hắn mạnh hơn bọn họ không biết bao nhiêu lần, cùng là Tiên Vương nhưng lại không thể nào so sánh được.
Sau khi cảm thụ được khí tức này, dù là Độc Cô Ảnh cũng phải thay đổi biểu cảm trên gương mặt, trong nhận thức của ông ta, hơi thở của Dương Bách Xuyên hoàn toàn không phải của Tiên Vương đại viên mãn, cho dù có so sánh với một đại tiên đế như ông ta thì cũng không hề thua kém, hơn nữa khí tức từ pháp lực của Dương Bách Xuyên dường như còn cao cấp hơn tiên nguyên lực rất nhiều.
Chẳng trách tên tiểu tử này lại có phong hào tiên vương, được lão già Đông Phương Hạo Thiên xem trọng, quả nhiên không giống người thường.
Độc Cô Ảnh biết, nếu hôm nay đánh nhau với Dương Bách Xuyên, không chừng sẽ có một kết quả khác, chỉ riêng một mình Dương Bách Xuyên ông ta đã thấy không tầm thường.
Hơn nữa, vừa rồi khi Dương Bách Xuyên nói chuyện, Độc Cô Ảnh cảm nhận được bên cạnh hắn có một luồng hàn băng lóe lên rồi biến mất, không thể nào tóm được, chắc chắn là con mèo quỷ dị kia.
Càng vậy, ông ta càng thấy áp lực.
Nhìn thấy vẻ mặt không mấy tốt đẹp của Dương Bách Xuyên, Độc Cô Ảnh biết đối phương đã hiểu nhầm mình, ông ta vội vàng nói: “Dương đạo hữu, xin đừng hiểu nhầm, thật ra ta có một vấn đề muốn được thỉnh giáo ~”
Dương Bách Xuyên nghe Độc Cô Ảnh nói vậy thì trong lòng cũng thả lỏng hơn.
Hắn hỏi Độc Cô Ảnh: “Chuyện gì?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất