Dương Bách Xuyên đứng trên đỉnh núi, nhìn đám người Đoàn Can Hàn Thủy bị hắn điều động đại trận đánh tan.
Điều đáng tiếc duy nhất là đại trận kiếm khí của nhị sư huynh không linh hoạt, không thể tấn công chính xác từng người nên chẳng ai bị thương.
Dương Bách Xuyên biết, kế tiếp hắn và Đông Phương lão tử sẽ dựa vào đại trận để chém giết, lần này sẽ dùng tới ảo trận, cho dù là tiên đế đại viên mãn thì cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Thập đại tiên đế bị một kiếm của hắn ngăn cách, Đông Phương Hạo Thiên đã giết tới hướng một gã tiên đế, hắn cười nhưng cũng không vội tấn công.
Dương Bách Xuyên vẫn tự biết lượng sức mình, nếu đối phương là một tiên đế bình thường thì hắn vẫn có thể đánh một trận, nhưng bọn họ là tiên đế đại viên mãn, thực lực của hắn vẫn chưa đủ.
Vẫn nên ở trong trận pháp vui đùa một chút rồi tính, đại trận này của nhị sư huynh có thể hù dọa bọn họ một phen, huống chi không đơn giản chỉ là hù dọa.
Hắn cũng đã ra lệnh cho tuyết miêu và Hồng Y, để hai bọn họ ở dưới chân núi, kiếm khí của hắn sẽ tách mười tiên đế ra, ảo trận khởi động, những người này sẽ rơi từ trên không xuống.
Vậy thì hay rồi, tuyết miêu và Hồng Y sẽ khiến bọn họ ăn đủ.
Dương Bách Xuyên lắc mình đi tới tuyết miêu, hắn truyền pháp quyết cho tuyết miêu, vậy thì nàng sẽ tùy ý chém giết mà không bị đại trận ảnh hưởng.
Hồng Y thì vẫn cần hắn điều khiển, ý thức của nàng còn rất yếu, chỉ cần tâm ý tương thông với hắn thì điều khiển dễ dàng theo ý muốn.
Mặc dù lá Ngũ Lôi và sấm dưa hấu trong không gian Càn Khôn đã dùng hết, cần một năm mới mọc ra, nhưng trong tay hắn vẫn còn ba đạo kiếm phù mà Nhị sư huynh đưa cho, tuy chưa từng dùng nhưng hắn tin kiếm phù của Nhị sư huynh sẽ không thua kém gì lá Ngũ Lôi và sấm dưa hấu của hắn.
Dã tâm lần này của hắn không nhỏ, hắn muốn xử lý toàn bộ thập đại tiên đế của gia tộc Đoàn Can, cho dù phải huyết tế đại trận.
“Ầm ~”
Chỉ trong nháy mắt, Đông Phương Hạo Thiên đã đối đầu với một gã tiên đế, Dương Bách Xuyên nghe thấy tiếng động nên nhìn qua, hắn thấy Đông Phương Hạo Thiên đang đấu với vị tiên đế được Đoạn Càn Hàn Thủy gọi là Mạnh Đại Gia.
Đối phương hình như là một trận pháp sư, gần như không hề bị ảnh hưởng bởi ảo trận.
Chủ yếu ảo trận dùng để che mắt và khiến tinh thần mất phương hướng, Dương Bách Xuyên biết ảo trận không có nhiều tác dụng với những cao thủ tiên đế, nhưng có thể ảnh hưởng tới tinh thần của bọn họ là đủ.
Nhưng cái người Mạnh Đại Gia kia lại không hề bị ảnh hưởng.
Hai người giao đấu, Đông Phương Hạo Thiên đang chiếm thế thượng phong.
Lúc này, trong tầm nhìn của Dương Bách Xuyên, Đông Phương Hạo Thiên bay lên, không biết từ khi nào trong tay ông đột niên xuất hiện một đại đao mang màu đỏ yêu dọ, nhìn hơi giống với thanh đao mà Đông Phương Thiết Nhân đeo trên lưng, nhưng chỉ bằng một nửa.
Trong tay Mạnh đại gia cũng cầm một lá cờ đen cổ quái, ông ta bị Đông Phương Hạo Thiên chém lùi mấy chục mét.
Ngay sau đó, vẻ mặt Mạnh Đại Gia lập tức thay đổi, ông ta hô lên: “Yêu đao uống máu ~ Ông chính là người thứ đứng chín của phong hào tiên đế - Đông Phương Hạo Thiên.”
Lúc này, Đông Phương Hạo Thiên đã rơi vào trạng thái chiến đấu, hoàn toàn ngược lại với dáng vẻ hòa ái dễ gần bình thường, không còn là ông cụ mặt mũi hiền lành ở nhà bên mà đã hóa thân thành vẻ mặt nham hiểm đầy thù địch, mái tóc xanh và áo khoác trên người không gió cũng tự bay, tay cầm yêu đao quỷ dị đứng đó với biểu cảm hung thần ác sát.
Sau khi chém lui Mạnh Đại Gia, ông trầm giọng đáp: “Chính là lão phu.”
Dương Bách Xuyên cũng nghe được tiếng hô thất thanh của Mạnh Đại Gia, hắn biết hóa ra Đông Phương lão tử có phong hào uống máu, đại đao trong tay có tên Yêu Đao Uống Máu, cái tên kỳ lạ nhưng rất hợp với khí thế hiện tại của Đông Phương lão tử.
Từ trước tới nay hắn vẫn không biết phong hào của Đông Phương Hạo Thiên, chỉ biết ông cụ đứng thứ chín của phong hào tiên đế, nhưng không rõ tên gì, hắn còn tưởng phong hào của ông là Đông Phương, lấy tên của gia tộc nên không hỏi Đông Phương Thiết Nhân, bây giờ hắn mới biết.
Tiên đế uống máu, Đông Phương Hạo Thiên, Yêu Đao Uống Máu, đúng là khí phách.
Sau khi nghe chính miệng Đông Phương Hạo Thiên thừa nhận, vẻ mặt Mạnh Đại Gia trở nên vô cùng khó coi, ông ta nhìn chằm chằm Đông Phương Hạo Thiên với ánh mắt không xác định, thậm chí có thể nói là sợ hãi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất