Câu nói này khiến cơ thể Lục Bằng Bân run rẩy, suýt chút nữa đã quỳ lạy xin ra nhập Vân Môn, thế nào là được trọng dụng, đối với Lục Bằng Bân mà nói thì chính là như thế này.
Ông gần như lập lời thề, tỏ ý nhất định sẽ dốc hết sức để xây dựng nên đệ nhất tông môn Tiên giới, khiến Vân Môn trở thành quần thể cung điện đứng đầu.
Dương Bách Xuyên cũng rất tán thưởng Lục Bằng Bân, chỉ cần giao tiếp đơn giản cũng có thể cảm nhận được Lục Bằng Bân có thiên phú về xây dựng, có thể gọi là thiên tài.
Dương Bách Xuyên rất chờ mong bản thiết kế của Lục Bằng Bân.
Bên trong nội môn, Dương Bách Xuyên chuẩn bị xây dựng nhà cao tầng hiện đại hóa ở Trái Đất, hắn cũng muốn xây dựng tiểu viện, tứ hợp viện…giống như ở Cửu Châu, coi như là để giải tỏa nỗi nhớ quê hương.
Việc xây dựng không hề khó với tiên nhân, đương nhiên đây chỉ là một phần ý nghĩ của hắn, sau này hắn sẽ đem bản vẽ thiết kế để trao đổi với Lục Bằng Bân.
Xây dựng kiến trúc theo phong cách Cửu Châu, cũng xem như mang lại cho người thân bạn bè ở Vân Môn một mái nhà.
Hắn cho rằng điều này hoàn toàn có thể thực hiện.
Sau khi xác định được tổng thể, Dương Bách Xuyên đi tới một khe núi tao nhã ở trong thung lũng, hắn muốn đặt sáu trăm tiên tử tinh quái và Mẫu Đơn nương nương ở đây.
Mẫu Đơn nương nương đang ở thời kỳ mấu chốt của niết bàn chuyển hóa, không thích hợp ở lâu trong không gian Càn Khôn.
Hắn phất hay để sáu trăm tiên tử xuất hiện, thung lũng vắng vẻ lập tức có nhân khí.
“Xin chào Dương tiên sinh…”
Tiểu Thanh và tiểu Bạch dẫn sáu trăm tiên tử khom lưng cúi chào Dương Bách Xuyên, khiến hắn có cảm giác được sủng ái mà lo sợ, chủ yếu là vì tinh linh tiên tử không giống với những người khác, tâm tình của bọn họ đều rất tốt.
“Đừng…Sau này đây là nhà của các ngươi, nếu đã đưa các ngươi ra ngoài thì tất nhiên sẽ cho các ngươi một nơi yên tĩnh để tu luyện, không cần lo lắng bị người khác bắt đi, nơi này là căn cứ của Vân Môn, đang bắt đầu xây dựng, có đại trận bảo vệ, không lo vấn đề an toàn.
Các người cứ an thân ở đây, tiểu Thanh và tiểu Bạch đi tìm Lục Bằng Bân, nếu cần thiết kế xây dựng theo phong cách gì, nơi tu luyện thế nào thì cứ nói với ông ấy, ta sẽ dặn dò trước. Nói chung từ nay về sau các ngươi được tự do rồi, không ai dám bắt nạt mọi người nữa.
Chỉ cần Vân Môn còn tồn tại một ngày thì vẫn sẽ bảo vệ các ngươi, chăm sóc tốt cho nương nương nhà ngươi đi ~ Bây giờ mọi người tránh đường, ta sẽ đưa Mẫu Đơn nương nương ra ngoài…”
Nói xong, Dương Bách Xuyên phất tay đưa Mẫu Đơn nương nương ra khỏi không gian Càn Khôn.
Một luồng ánh sáng lóe lên, những bông mẫu đơn cao lớn với hương hoa rực rỡ tràn ngập thung lũng xuất hiện, rễ cây cắm xuống mặt đất.
Với ánh sáng màu hồng, cây mẫu đơn hoặc nói đúng hơn là Mẫu Đơn nương nương tỏa ra hương thơm ngát và dao động năng lượng mạnh mẽ, những bông mẫu đơn phía trên đung đưa như bị gió thổi bay.
Tiểu Thanh lên tiếng nói: “Tiên sinh, nương nương nói ngài có ơn với tộc của ta, sau này nương nương và sáu trăm tỉ muội ta sẽ là một phần của Vân Môn ~”
Dương Bách Xuyên giúp những tiểu tiên nữ này chưa bao giờ mong họ báo đáp hay gia nhập Vân Môn, hắn chỉ đồng tình với họ, tiện tay giúp đỡ mà thôi, không ngờ Mẫu Đơn nương nương lại mang theo 600 tiên tử trung thành với Vân Môn.
Đây là niềm vui ngoài ý muốn, Dương Bách Xuyên không hề ép buộc cũng không ràng buộc đạo đức.
Hắn nhìn đóa mẫu đơn đang nở rộ đầy tươi đẹp: “Các ngươi không cần phải làm như vậy, ta chưa bao giờ cần báo đáp, chỉ là thuận tiện giúp đỡ mà thôi.”
Lúc này, vầng sáng của hoa mẫu đơn bắt đầu lóe lên, tiểu Thanh liên tục gật đầu, chỉ có cây cỏ bọn họ mới hiểu được ý của Mẫu Đơn.
Tiểu Thanh nói: “Tiên sinh, nương nương nói uống nước phải nhớ lấy nguồn, với ngài mà nói thì đó chỉ là việc tiện tay, nhưng với chúng ta thì việc này quyết định vận mệnh của cả tộc, nương nương còn nói, thảo mộc tinh quái vốn yếu thế trước mặt quần tộc khác, trong mắt một số người thì chúng ta chính là đỉnh lô tu luyện trời sinh, không có cường giả bảo vệ thì chúng ta sẽ rất thê thảm, tiên sinh từ bi nhân hậu, tất nhiên là người được thiên đạo chiếu cố, chúng ta đi theo tiên sinh cũng có thể được an ổn, xin tiên sinh hãy thu nhận chúng ta.”
Nói xong, Tiểu Thanh hành lễ, những người kia cũng quỳ xuống: “Xin tiên sinh hãy thu nhận chúng ta, trở thành một phần của Vân Môn ~”
Dương Bách Xuyên nghe Tiểu Thanh truyền ý của Mẫu Đơn nương nương, hắn cũng hiểu nàng ấy đang tìm một chỗ dựa, điều này cũng dễ hiểu, nhìn thấy sáu trăm tiên tử quỳ xuống, Dương Bách Xuyên không thể từ chối.
Hắn chậm rãi nói: “Được, ta lấy thân phận môn chủ tiếp nhận các người gia nhập Vân Môn, tạm thời mọi người cứ ở thung lũng này, đợi sau khi xây dựng xong Vân Môn sẽ chính thức bái tổ sư gia, trở thành đệ tử Vân Môn.”
“Đa tạ tiên sinh ~”
Sáu trăm tiên tử cùng đứng dậy trả lời.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất