Dương Bách Xuyên cười mỉm: “Ta nói Tinh Thần Tử là nhị sư huynh của ta, ngươi tin không?”
Đoạn Can Đại Lực trợn tròn mắt, rất muốn mắng Dương Bách Xuyên, nhưng hắn ta thấy ánh mắt của Dương Bách Xuyên không giống như đang nói đùa. Người tu luyện rất dễ dàng phân biệt nói dối hay không, nhìn ánh mắt là biết.
Đoạn Can Đại Lực nhìn chằm chằm ánh mắt của Dương Bách Xuyên, Dương Bách Xuyên không hề lảng tránh.
Lúc này Đoạn Can Đại Lực biết Dương Bách Xuyên không nói sai.
Tức là Tiên Đế Tinh Thần Tử chính là nhị sư huynh của Dương Bách Xuyên!
Nhị sư huynh! Đệ nhất phong hào Tiên Đế?
Chỉ một câu thôi mà để lộ ra tin tức chấn động.
Đối với hắn ta thì Tiên Đế Tinh Thần Tử chính là một cường giả thần thoại.
Nhưng giờ Dương Bách Xuyên lại nói Tinh Thần Tử là nhị sư huynh của hắn, nhị sư huynh… Vậy tức là còn có đại sư huynh và các sư huynh sư tỷ sư đệ sư muội gì đó nữa?
CMN rốt cuộc là tông môn gì vậy?
Dù sao hắn ta chưa từng nghe qua Tiên Đế Tinh Thần Tử có tông môn, nhưng chưa từng nghe không phải không có, Tinh Thần Tử có tiếng thần bí.
Đoạn Can Đại Lực nuốt nước bọt: “Ngươi… Có dám thề không?”
“Có gì không dám? Thiên Đạo trên cao, nếu Tinh Thần Tử không phải nhị sư huynh của Dương Bách Xuyên thì ta sẽ bị thiên phạt, ngũ lôi đánh xuống.” Dương Bách Xuyên thề.
Đoạn Can Đại Lực không còn ý kiến gì nữa.
Hắn ta nuốt nước bọt, buông ra Tiểu Thanh, Tiểu Bạch, giải trừ phong ấn cho các nàng.
Sau đó hắn ta quỳ gối xuống: “Đoạn Can Đại Lực bái kiến chủ nhân, sau này mệnh của Đoạn Can Đại Lực này chính là của chủ nhân. Trước đó đã đắc tội, mong chủ nhân tha thứ.”
Dương Bách Xuyên thầm thở phào nhẹ nhõm, may mà không dính nhân quả.
Hắn cười nói: “Đứng lên đi, ta phải cảm ơn ngươi mới đúng.”
“Cảm ơn ta?” Đoạn Can Đại Lực không hiểu.
“Thôi, chuyện này nói sau, chúng ta nên rời khỏi đây, nếu không viện binh của gia tộc Đoạn Can đến chúng ta sẽ không đi được.” Dương Bách Xuyên thúc giục.
…
Trên không trung, Dương Bách Xuyên cưỡi Răng Cưa Vương, trên lưng Răng Cưa Vương còn có Đoạn Can Đại Lực. Còn Tiểu Thanh và Tiểu Bạch thì đã bị hắn thu vào trong không gian bình Càn Khôn.
Thiếu một người thì Răng Cưa Vương sẽ bớt đi một gánh nặng, tốc độ bay cũng nhanh hơn.
Hắn dẫn theo Đoạn Can Đại Lực vì muốn hiểu biết chuyện của gia tộc Đoạn Can.
“Đoạn Can Đại Lực, ở gia tộc Đoạn Can thì ngoài tộc trưởng Đoạn Can Hàn Sơn ra thì có người tu vi cao hơn không?” Dương Bách Xuyên hỏi.
“Chủ nhân, ta chưa từng thấy, nhưng có một lần Đoạn Can Hổ Khiếu vô ý nói hình như nhà bọn họ còn có một lão tổ tông, không rõ tình hình ra sao nhưng chắc chắn tu vi sẽ cao hơn tộc trưởng Đoạn Can Hàn Sơn.” Hiện giờ Đoạn Can Đại Lực cũng coi như đã phản bội gia tộc Đoạn Can, nên cũng đứng ở lập trường của Dương Bách Xuyên để trả lời vấn đề của hắn.
Dù sao đối với gia tộc Đoạn Can, hắn ta chỉ còn lại sự sợ hãi, không có lòng trung thành. Bởi vì là gia nô, tổ tiên nhà bọn họ đã làm việc cho gia tộc Đoạn Can bao đời, được ban họ Đoạn Can, không rõ họ của tổ tiên.
Còn người nhà của hắn ta, từ lúc còn rất nhỏ, bởi vì làm việc sai lầm nên bị người gia tộc Đoạn Can đánh chết, nói đến cùng trong lòng hắn ta chỉ có hận.
Nói xong, Đoạn Can Đại Lực muốn Dương Bách Xuyên đặt lại họ tên cho hắn ta. Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ một lúc rồi đặt tên Dương Đại Lực.
Dương Bách Xuyên nghe Dương Đại Lực nói gia tộc Đoạn Can còn có một lão tổ tông chưa từng xuất hiện, đáy lòng cũng trầm xuống. Hắn cũng đoán được khả năng cao lão tổ tông gia tộc Đoạn Can là Tiên Tôn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất