Nhiếp Hồn lão tổ ni: “Chủ nhân, nước sông này không bình thường, vô cùng nặng, vậy nên chúng ta phải chuẩn bị tốt.”
Chống đỡ trọng lực của nước sông cần pháp lực phòng ngự, dưới đáy sông một nghìn mét, càng xuống dưới thì trọng lực càng lớn, pháp lực cần để chống đỡ cũng sẽ mạnh hơn, nếu không chịu được thì sẽ rất nguy hiểm, hơn nữa dưới đáy sông còn có thủy quái, tất cả đều cần đề phòng.
Ý của ta là tất cả mọi người phải đề cao cảnh giác, phòng bị thật tốt, chuẩn bị tiên thạch để bổ sung pháp lực, đủ pháp lực thì chúng ta sẽ không nguy hiểm, đương nhiên đó là những việc cần làm sau khi xuống sông, vào được động phủ sẽ là một môi trường khác, nguy hiểm còn nhiều hơn.”
Dương Bách Xuyên gật đầu, tỏ ý đã biết, hắn vung tay đưa cho mỗi người mười quả Linh Đào.
Ngoại trừ cây mẹ, tất cả cây Linh Đào trong không gian Càn Khôn đều do hắn trồng từ hạt giống, không có hạn chế, hắn tích trữ rất nhiều, mặc dù hiệu quả không tốt bằng cây mẹ nhưng cũng không kém, dùng để bổ sung pháp lực là thích hợp nhất.
Mỗi người mười quả Linh Đào, để mọi người dùng trong trường hợp khẩn cấp.
Mọi người đều không khách khí với sự hào phóng của Dương Bách Xuyên, bởi vì bọn họ là người một nhà.
Đông Phương Thiết Nhân biết trên người của Dương Bách Xuyên có rất nhiều bí mật, vậy nên khi đối phương lấy ra Linh Đào, hắn cũng mỉm cười nhận lấy mà không hỏi nhiều.
Ai mà chẳng có bí mật, thứ mà Đông Phương Thiết Nhân để ý không phải là Linh Đào mà là Dương Bách Xuyên không xem hắn như người ngoài.
Chỉ có Nhiếp Hồn lão tổ là kích động, không ngờ Dương Bách Xuyên lại không nặng bên này nhẹ bên kia, hắn cũng đưa cho lão mười quả Linh Đào, lần đầu tiên Nhiếp Hồn lão tổ cảm nhận được tia ấm áp.
Chứng minh Dương Bách Xuyên vẫn xem trọng lão.
Đương nhiên không thể thiếu được lời cảm ơn và nịnh nọt.
Sau khi chuẩn bị xong, Nhiếp Hồn lão tổ sai đại hán hắc giáp dẫn đầu tiến vào trong Hắc Hà, hiện tại Nhiếp Hồn lão tổ cũng chỉ có thể khống chế được mỗi mình hắn.
Dương Bách Xuyên hỏi Nhiếp Hồn Hồng Y và Hắc Giáp ai mạnh hơn, lão đáp hai bọn họ là cơ thể cấp bậc Á Thánh, bên trong Hắc Giáp có một linh hồn mãnh thú đã sinh ra linh trí nhưng so với mãnh thú trong cơ thể Hồng Y thì yếu hơn.
Linh hồn mãnh thú bị ông ta phong ấn trong thân xác Hồng Y rất mạnh nhưng lại không có linh trí, đây cũng là lý do Hắc Giáp yếu hơn Hồng Y.
Theo sau Nhiếp Hồn lão tổ, Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương, Tuyết Hương cũng nhảy xuống sông, Dương Bách Xuyên dẫn Hồng Y đi cuối để áp trận.
Dương Bách Xuyên vẫn không đưa Cảnh Xán ra khỏi không gian Càn Khôn, trước kia Cảnh Xán bị thương, để nàng ở trong không gian dưỡng thương thì tốt hơn.
Đương nhiên Dương Bách Xuyên sợ nàng buồn chán nên đã để chim Thần Ma, chim răng cưa còn cả Mông Điềm và Ngưu Tiểu Tứ ở trong đó, bọn họ khá yếu, ra ngoài sẽ nguy hiểm.
Nói tới Mông Điềm, Dương Bách Xuyên đương nhiên đã trách mắng Nhiếp Hồn lão tổ, khống chế cũng được loại bỏ, không có gì đáng ngại.
Sau khi nói chuyện với Mông Điềm Dương Bách Xuyên mới biết được, lúc đó Mông Điềm và Tuyết Hương cùng đi tìm hắn, bị đánh tan, chạy tán loạn rồi gặp phải Nhiếp Hồn lão tổ nên bị bắt, tiến thẳng vào vùng đất bị nguyền rủa.
Mặc dù Mông Điềm gặp phải kiếp nạn nhưng cũng kiếm được chỗ tốt, vốn dĩ Nhiếp Hồn lão tổ định luyện hóa Mông Điềm thành quỷ tu cao cấp, tìm một thân thể tốt để luyện chế khôi lỗi, nhưng tu vi thực lực của Mông Điềm còn yếu, không đạt được yêu cầu của Nhiếp Hồn lão tổ, nên lão ta chuẩn bị dùng bảo vật cho Mông Điềm, nâng tu vi tăng lên tới cấp độ Tiên Quân.
Tất cả đều được tính toán kỹ lưỡng, đáng tiếc người tính không bằng trời tính, kết quả là mọi thứ bị Dương Bách Xuyên chiếm mất.
Đoàn người lần lượt tiến vào Hắc Hà, mở ra một con đường nguy hiểm hơn.
Nước của sông này đúng như Nhiếp Hồn lão tổ nói, quả nhiên có trọng lực rất lớn, cũng may tất cả mọi người có chuẩn bị, rất nhanh đã thích ứng, chậm rãi đi xuống dưới đáy hồ.
Hắc Hà bảo khố ở động phủ của sư tử thủy tinh, nghe đồn có thần thạch thủy tinh, tiên thạch khoáng mạch...Dương Bách Xuyên muốn đi xem thử.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất