Từ trên không nhìn xuống có thể nhìn thấy một vết đao lan đến vài dặm, điểm cuối bày ra một hố sâu hình quạt.
Một đao của Đạo Mạo Nhiên có uy thế vắt ngang sông lớn, cũng không thẹn với tu vi Hóa Thần đại viên mãn!
"Xoát!"
Hắn thu đao, khóe miệng hiện ra một tia cười lạnh.
Tuy không biết tiểu tử kia làm sao che đậy khí tức Đại Mạc Đao, nhưng không quan trọng.
Một đao của mình, hết thảy trong mười dặm trước mặt đều hóa thành hư vô, khẳng định kẻ này chạy không thoát, hẳn phải chết không nghi ngờ!
- Đồ nhi.
Đạo Mạo Nhiên nói:
- Vi sư đã giúp ngươi báo thù, hi vọng ngươi có thể mỉm cười dưới cửu tuyền.
Chỉ là.
Đại Mạc Đao do hắn chế tạo cũng bởi vậy mất tích, thực có chút đáng tiếc.
Đạo Mạo Nhiên lắc đầu, quay người rời đi, rất có phong phạm của một cường giả.
Sau khi hắn rời đi không bao lâu.
Ở ngay mép hố sâu do Đao khí tạo ra, bùn đất run run, Vân Phi Dương chật vật leo ra từ bên trong.
"Oa!"
Hắn phun ra một ngụm máu, suy yếu ngã trên mặt đất, nói:
- Mẹ kiếp, xém chút chết!
Thời điểm Đạo Mạo Nhiên ngưng tụ một đao, Vân Phi Dương rốt cục ý thức được có thể do Đại Mạc Đao bại lộ vị trí.
Hắn lúc này không do dự thu nó vào Phi Dương đại lục, cùng lúc đó, xuất sử ra sức bú sữa mẹ tới giờ chạy qua một bên.
Tại trong khoảng thời gian ngắn, Vân Phi Dương đã làm ra phản ứng cực hạn, nhưng vẫn hơi chậm khi đối mặt với Hóa Thần đại viên mãn.
Tuy tránh được khu vực trung tâm do đao khí oanh tạc nhưng cũng bị dư uy động đến, bạo bay trăm trượng, bị bùn đất vùi lấp.
Thái Hư Bạch Kim chiến giáp khoác lên người không còn ánh sáng, mất đi tất cả năng lực phòng ngự.
Kinh mạch và ngũ tạng lục phủ bị hao tổn nghiêm trọng, linh hồn cũng bị trọng thương.
Nói thật.
Có thể sống sót dưới một đao mạnh như vậy đã là kỳ tích.
- Mẹ.
Hai tay Vân Phi Dương suy yếu nắm chặt bùn đất, trong lòng phẫn nộ nói:
- Lão thất phu, chờ đó cho ta!
Hắn nhớ kỹ tướng mạo Đạo Mạo Nhiên, về sau khẳng định phải báo thù.
Bất quá.
Bây giờ còn có một vấn đề càng nghiêm trọng hơn phải đối mặt, hắn làm sao bây giờ?
Vân Phi Dương trọng thương bất lực đứng lên, linh hồn suy yếu không thể câu thông Phi Dương đại lục.
Chẳng lẽ một mực nằm ở chỗ này? Vạn nhất có hung thú tới, há không thành thức ăn trong miệng chúng?
Hắn không có thời gian cân nhắc, bởi vì thương thế quá nặng, một cỗ cảm giác mệt mỏi xông lên đầu, sau cùng bất tỉnh.
Vân Đại Tiện Thần đi vào Tiểu Thần Giới hơn hai năm cuối cùng quang vinh bị thương, quang vinh hôn mê.
Mà sau khi hắn hôn mê không lâu.
Một bóng người xinh đẹp xuất hiện, ngừng bên cạnh hắn, nỉ non:
- Không nghĩ tới có thể gặp được ngươi ở chỗ này.
Ngực Vân Phi Dương truyền đến thống khổ tê tâm liệt phế, tiếp theo chậm rãi từ trong hôn mê tỉnh lại.
Sau khi mở mắt, trong tầm mắt hắn xuất hiện một nữ nhân, nàng đang cười với mình, cười rất ôn nhu.
Tâm thần Vân Phi Dương chấn động.
Thời khắc đó.
Trong lòng hắn nổi lên một cảm giác kỳ quái chưa bao giờ có.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất