Điên rồi! 

Thật sự điên rồi! 

Đây có phải là điều mà một kẻ thua cuộc nên nói không? 

Viên Tiểu Nhu và Dương Kha Nguyệt đều chế nhạo. 

“Được, rất tốt.” 

Trần Lệ Dương tức giận đến mức bật cười: “Đây là lần đầu tiên tôi gặp một người như vậy. 

“Hội trưởng Hoàng, bất kể tối nay ông có thái độ gì, tôi vẫn quyết định ra tay với thằng nhóc này. 

Trần Lệ Dương ra lệnh: “Xử lý cậu ta. 

Ba vệ sĩ từ phía sau bước ra, đồng loạt rút súng chĩa vào Bạch Vũ. 

“Vèo vèo vèo..” 

Ngay lúc này, ánh sáng vàng chớp lên, chỉ thấy ba vệ sĩ của nhà họ Trần hét lớn thảm thiết, trên cổ tay có thêm một chiếc phi tiêu màu vàng. 

Máu chảy ròng ròng, súng rơi xuống đất. 

“Tên khốn nào động đến vệ sĩ của tôi?” 

Bị người khác không ngừng thách thức, Trần Lệ Dương vô cùng tức giận: “Tôi sẽ giết cả nhà tên đó” 

“Giết cả nhà tôi?” 

“Hừm, nhà họ Trần thật có quyền thế. 

“Đến cả tôi, Hàn Quốc Hoa mà cũng muốn giết à? Nếu ai không biết thì người ta sẽ tưởng nhà họ Trần là vua của vùng Trung Hải đấy. 

Một giọng nói lạnh lùng nhưng đầy uy nghiêm vang lên từ phía cửa, sau đó chỉ thấy Hàn Khê cùng nhóm người vây quanh Hàn Quốc Hoa xuất hiện. 

Khi những người xung quanh nhìn thấy Hàn Quốc Hoa xuất hiện, lập tức cúi đầu chào: “Ông Hàn!” 

Sắc mặt Trần Lệ Dương thay đổi rõ rệt. 

Mặc dù tập đoàn Thiên Bảo là một tập đoàn đồ cổ chính thống, nhưng Trần Lệ Dương biết rằng nếu tập đoàn này nổi giận thì có thể nghiền nát nhà họ Trần mười lần. 

Hàn Quốc Hoa ban đầu giàu lên từ buôn lậu đồ cổ, tay ông ta vấy máu nhiều hơn Hoàng Kha gấp nhiều lần. 

Hơn nữa, tập đoàn Thiên Bảo có thể trở thành ông lớn trong lĩnh vực đồ cổ, buôn bán hàng ngàn hàng bảo vật, sao có thể là thiện nam tín nữ trong mắt mọi người? 

Nghe nói để đảm bảo khai thác mỏ ngọc và vận chuyển nguyên thạch, Hàn Quốc Hoa đã chiêu mộ rất nhiều lính tư nhân ra nước ngoài. 

Vậy nên Trần Lệ Dương không dám đắc tội đại gia này. 

“Huyết tẩy cả gia đình Hàn Quốc Hoa tôi sao?” 

Hàn Quốc Hoa chống gậy nhìn chằm chằm Trần Lệ Dương: “Cậu gọi điện hỏi cha cậu xem ông ta có dám nói câu đó không?” 

“Ông Hàn, xin lỗi, tôi đã lỡ lời, tôi đã lỡ lời” 

Trần Lệ Dương lập tức thay đổi thái độ, liên tục cúi đầu xin lỗi. 

Hàn Quốc Hoa thản nhiên nói: “Quỳ xuống xin lỗi cậu Bạch đi 

Mí mắt của đám người Dương Kha Nguyệt giật giật, Bạch Vũ chẳng qua chỉ là một rể mời mà thôi? Sao lại khiến dẫn được cả Hoàng Kha và Hàn Quốc Hoa ra mặt? 

Viên Tiểu Nhu mệt mỏi, sao lại phải đối phó với Bạch Vũ phiền phức như vậy? 

Sắc mặt Trần Lệ Dương thay đổi: “Tôi... 

“Bốp... 

Hàn Quốc Hoa tát một cái: “Xin lỗi đi.” 

Gò má Trần Lệ Dương đau nhức: “Ông Hàn, đây chỉ là hiểu lầm thôi.” 

“Bốp..” 

Hàn Quốc Hoa lại tát thêm một cái: “Xin lỗi đi.” 

Việc này thật xấu hổ. 

Vừa nãy còn diệu võ dương oai muốn xử lý Bạch Vũ, giờ đây Trần Lệ Dương lại bị đánh như đánh chó, trái phải đều bị đánh. 

Trần Lệ Dương cắn chặt môi: “Cứ xem như vì cha tôi... 

“Bốp... 

Hàn Quốc Hoa lại tát thêm một cái. 

“Xin lỗi” 

Mặt đã sưng phù. 

Trần Lệ Dương nghiến răng, xin lỗi Bạch Vũ: “Cậu Bạch, tôi xin lỗi” 

Cùng lúc đó, trong lòng anh ta cảm thấy cực kỳ phẫn hận. 

Anh ta sẽ nhớ món nợ này, cộng cả gốc lẫn lãi mà trả lại cho Bạch Vũ. 

“Điếc sao? Quên những gì tôi vừa nói rồi à?” 

“Quỳ xuống, xin lỗi, bồi thường một ba tỷ” 

Bạch Vũ lau sạch rượu trên người, sau đó bôi hết lên mặt Trần Lệ Dương. 

“Anh..” 

Trần Lệ Dương vô thức hét lên: “Đừng có hiếp người quá đáng. “Bốp... 

Bạch Vũ tát anh ta một cái rồi nói: “Tôi không thể làm gì anh được sao?” 

Trần Lệ Dương vô cùng tức giận: “Thằng khốn... 

Bạch Vũ lại tung một cước, đánh ngã Trần Lệ Dương khiến anh ta nằm lăn ra như con rùa. 

Vài vệ sĩ nhà họ Trần vô thức tiến lên, nhưng lại bị Hàn Khê trừng mắt nhìn lại. 

Nhìn thấy Trần Lệ Dương bị Bạch Vũ giẫm lên, Dương Kha Nguyệt và những người khác đều ngạc nhiên như hóa đá. 

Trong đầu Viên Tiểu Nhu ong ong, người chống lưng lớn mà cô ta vừa tìm được lại bị Bạch Vũ đè dưới chân. 

Làm sao cô ta có thể chấp nhận thực tế này? 

Điều cô ta muốn thấy là Bạch Vũ sẽ hèn mọn và sợ hãi, quỳ xuống cầu xin tha thứ giống như lúc vay tiền, chứ không phải hào hứng như bây giờ. 

“Bạch Vũ, đừng hiếp người quá đáng. 

Trần Lệ Dương tức giận đẩy chân Bạch Vũ ra: "Đừng tưởng tôi là quả hồng mềm. 

“Bốp... 

Bạch Vũ lại tát anh ta một cái: “Bắt nạt anh thì sao?” 

Trần Lệ Dương cực kỳ tức giận: “Anh muốn thế nào... 

“Quỳ xuống, nói xin lỗi.” 

Bạch Vũ không chút do dự tát anh ta một cái: “Bồi thường ba tỷ” 

Giọng Hàn Quốc Hoa cũng trầm xuống: “Không hiểu những lời của cậu Bạch nói sao?” 

Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng! 

Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng! 

Trong lòng Trần Lệ Dương cảm thấy vô cùng bực bội, rất muốn nổi giận bắn chết Bạch Vũ, nhưng lại bị khí thế của Hàn Quốc Hoa đè ép. 

Anh ta thậm chí còn muốn mặc kệ tất cả, giết chết Hàn Quốc Hoa và Hoàng Kha, sau khi trút giận xong sẽ bỏ trốn đến tận chân trời. 

Nhưng anh ta biết rõ, một khi làm vậy thì toàn bộ nhà họ Trần sẽ phải bồi táng theo cùng. 

Cùng lúc đó, Trần Lệ Dương phát hiện vệ sĩ nhà họ Hàn đã chiếm ưu thế, tay phải đặt bên hông chuẩn bị tư thế tấn công. 

Không thể tức giận... 

Cuối cùng anh ta phải quỳ xuống. 

“Được, được, tôi nhận thua.” 

“Bạch Vũ, không, cậu Bạch, xin lỗi, tôi sai rồi. 

Sau đó, Trần Lệ Dương lại viết một tấm séc trị giá ba tỷ cho Bạch Vũ: 

“Xin anh rộng lượng, tha cho tôi một lần.” 

Khuôn mặt anh ta đầy tươi cười, nhưng lại hàm chứa ý định giết người. 

Bạch Vũ không bận tâm, cầm tấm séc lên rồi nói: “Như vậy mới có chút ổn này” 

Hoàng Kha cũng thâm ý cười nói: “Đúng vậy, nếu làm sớm hơn thì đã không phải ăn đòn rồi.” 

“Trần Lệ Dương, về nhà tốt hơn nên đi thắp hương đi. 

“Hôm nay cậu xem như đã nhặt một cái mạng về rồi đấy” 

Ý của ông ta là Trần Lệ Dương đã kịp thời nhượng bộ nên mới tránh được việc bị Bạch Vũ ra tay, nếu không hôm nay có lẽ Trần Lệ Dương đã mất mạng rồi. 

Giết Bạch Xà cũng dễ như giết một con gà, việc diệt Trần Lệ Dương dễ như trở bàn tay. 

Nhưng đối với Trần Lệ Dương mà nói, điều xui xẻo duy nhất đêm nay chính là gặp phải Hàn Quốc Hoa, nếu không anh ta đã có thể giết Bạch Vũ như giết một con kiến. 

Chưa nói đến tiền bạc và quyền lực, chỉ riêng về sức mạnh, anh ta đã có thể đè bẹp Bạch Vũ nhiều lần. 

“Bạch Vũ, đừng cho tôi cơ hội, nếu không, tôi nhất định sẽ giết chết anh” 

Trần Lệ Dương nghiến chặt răng đứng dậy, trong mắt lộ ra vẻ oán hận, thấp giọng nói: “Ngay cả gia đình anh cũng sẽ gặp họa.” 

“Vèo... 

Bạch Vũ quay đầu lại, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo... 

Trần Lệ Dương đã nằm trong danh sách tử vong của anh. 

Trần Lệ Dương và đồng bọn vội vã rời đi trong tình trạng hoảng sợ, Viên Tiểu Nhu cùng Dương Kha Nguyệt lộ vẻ oán hận, sao muốn giẫm đạp một Bạch Vũ lại khó khan như vậy? 

Nhà hàng nhanh chóng khôi phục sự yên tĩnh, Hoàng Kha đi tới trước mặt Bạch Vũ và nói: 

“Cậu Bạch, Trần Lệ Dương là một con chó điên, vì một người phụ nữ mà dám cắn anh Tiền nhiều năm như thế, bị cậu ta ghi hận rất phiền phức. 

“Chúng ta có cần làm tới cùng không...?” 

Ông ta làm động tác cắt cổ họng. 

Bạch Vũ thản nhiên nói: “Không cần, tôi tự xử lý được. 

Không phải là anh không muốn Hoàng Kha nhổ cỏ tận gốc, nhưng anh cảm thấy Hoàng Kha cũng có rất nhiều chuyện, làm phiền ông ta như vậy rất không tốt. “Được, vậy thì cậu tự sắp xếp.” 

Hoàng Kha hoàn toàn tin tưởng Bạch Vũ: “Có gì cần cứ nói, anh em tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức” 

Tuy nhiên, ông ta vẫn gật đầu ra hiệu cho vài thuộc hạ của mình, yêu cầu họ để mắt tới Trần Lệ Dương 24/24 để đề phòng con chó điên cắn người. 

eyJpdiI6InhEZG9SQWUxaUNUa0JLU2toc1IxUVE9PSIsInZhbHVlIjoiY05EVWZoY25QR0w0RXlycEdxN25ERWZhTklcL3E1QW9zaHNWemdvcmd0TDhcL29kSTUwdVFMRVFuenBLK3QrUUp2cUtQWlFZM3hpbXVVZW9ESm44eEFPb3lWcWQrV25UWTdsM2sxVjdUZlk1dEwySmlwV1dSb0dSazVZNTM4ZnNcL0ZocEZcL0hnenhjMStaZklaMGVJTUJSbkhOK1VSbnVNN0I3XC81V3NjVFppRVhoXC93cHdxY3cya2IzZ1RVbUI5MzFndUdVOTRkQlBVM3U2S0R4SDV6bzJNemlYNXdzK0dcL3J3RlZ1NWZhY2hXcFlmQ3VLZkRidXJSS3RxdWZZMjhUTU1JOUJQSkdUdkd1OUc2aEE1Z3dUNUU0WCt3RE53TlZDcURkYmxsTE9KVnBrTVBGUkNYZGxJTWNCamF0UnpHSXhucGxScEVudzkrZHk1SkkwNGlCNFEyXC8yclFwM1hyV1N0VzdNQ1VFN0NrMm9peUJnaFhGQm9TZEpPeWE4OVNHSVoyRVwvbGZ1VWRLYnVYQUhJb1dra3YramxwR1wvZjhcL2hGR1BVMFMwS3NGK0lBSlRGZmxGSTRMZmM5SzBsS2xzTlFGdlBFdWk1OENJcytBRUozTDNLYjhEOGdPMmxwaHFnMWJEN1RqeWdXZ2J3aUdtVUpXUmY4dW5XejNHVVZWODdZSUppK1pDVHpOWERHZmxKNFVWcVl5ZWc9PSIsIm1hYyI6ImUxMGU1M2ZlMGI5ZGRmMjYyZWQxNTgyZWJiODhkZGNiMjk0MjE1MTI4NGQ1MjQwNjI1NGM0ZjYyNTc3NGFkNmQifQ==
eyJpdiI6IkR4WG05dG9SVm9pTXdiZGRubUtQV2c9PSIsInZhbHVlIjoiYVwvVzZjK1RDUWFONDB1dWNiS3RzXC8wMVVVOVwvRjVFeTMzQlwvUDNqRDdwOGcrVWR2N1ZtK3J3V0FHTHJxcDN3Zml0TWJGaXlzbG1NcUFcL1g3dW5WMklkcVQrMEZtalBqSFp3NFpuVElmUmIrbG82TEdzMFNmbmJIVzQrd1VNTFdyaGhpOTJUemJqRlJmU0NSZHdlMU0yMVFIekZsOCtoXC9YZzZ5aWJuMEtvK1VIWURSeUw3djR2Z0l5WTFLVkNZTTJYVll0NHVVUVFLT1MwNmFuZHFlamlqTyswblpoUzg0cmJtWG1KSXRQN2JWST0iLCJtYWMiOiI3NTAxNWE3OTYwYmEzNzkyOTM5MTA5YjZhZmY3MWU0OWQ5ZmVhNzc0Mjg1MGQ4YWEyOTdlODM5MTIyNGMwZWY4In0=

Hoàng Kha cùng Bạch Vũ và Hàn Quốc Hoa trao đổi vài câu rồi vội vã rời đi, hiển nhiên đêm nay sẽ có rất nhiều động tĩnh lớn...

Ads
';
Advertisement