Rể Quý Vô Địch - Bạch Vũ

 

Tôn thánh thủ là Trung y số một Trung Hải, còn thường xuyên vào Long Đô khám bệnh cho quý nhân, đi tới bất cứ đâu cũng là nhân vật được coi trọng. 

Tuy Hàn Quốc Hoa có gia sản hàng trăm nghìn tỷ, ở Trung Hải cũng là ông trùm, nhưng so về danh tiếng với Tôn thánh thủ thì vẫn có chút cách biệt. 

Hàn Khê rất sùng bái Tôn thánh thủ, giống như người bình thường hâm mộ ngôi sao. 

Nhưng bây giờ, cô ta lại nhìn thấy vị thân y hàng đầu này lại có mặt mày hớn hở bắt tay của kẻ lừa đảo. 

Hơn nữa trong mắt Tôn thánh thủ còn phát sáng lấp lánh, thái độ nhiệt tình nịnh nọt này, khiến Hàn Khê giống như nằm mơ. 

Tuy Tống Quế Khanh cũng rất bất ngờ trước thái độ của Tôn thánh thủ, nhưng nhìn biểu cảm trợn mắt há hốc mồm đó của Hàn Khê, cô ta đột nhiên cảm thấy mở mày mở măt. 

Tống Quế Khanh cũng rất tức giận về sự chỉ trích vừa rồi của Hàn Khê đối với Bạch Vũ. 

Chỉ là nể mặt của Hàn Quốc Hoa nên Tống Quế Khanh mới không nổi nóng. 

Bây giờ hay rồi, Tôn thánh thủ mà Hàn Khê kính trọng cũng nhiệt tình với Bạch Vũ như vậy thì còn có gì để nói nữa? 

“Tôn thần y, anh ta chính là một kẻ lừa đảo giang hồ, ông đừng để bị anh ta lừa” 

Hàn Khê không chịu được, nhắc nhở Tôn thánh thủ một câu: “Tối qua anh ta còn suýt nữa hại chết ông nội của cháu. 

“Kẻ lừa đảo giang hồ ư?” 

Tôn thánh thủ chợt sững người, sau đó ông ta cười ha hả nói: “Cậu Bạch mà là kẻ lừa đảo giang hồ, vậy tôi chính là phế vật giang hồ rồi. 

Hàn Khê bỗng có vẻ mặt khó hiểu. 

“Tôn thần y, chuyện thảo luận y thuật, chúng ta sau này rồi nói tiếp cũng không muộn. 

Bạch Vũ khẽ mỉm cười, nói: “Bệnh tình của ông Hàn nghiêm trọng, ông đi kiểm tra cho ông ấy trước đi. 

Hàn Khê liên tục gật đầu: “Đúng, đúng, ông khám bệnh cho ông nội của cháu trước đi” 

Tôn thánh thủ tò mò liếc nhìn Bạch Vũ, nói: “Bạch Vũ, lẽ nào cậu không chữa được bệnh này?” 

Bạch Vũ mỉm cười, nói: “Tôn thần y, những chuyện này để giải thích sau đi. 

Tôn thánh thủ cũng không truy hỏi nữa, ông ta thu lại vẻ kích động, ý bảo Hàn Quốc Hoa ngồi xuống sô pha. 

Ông ta đầu tiên bắt mạch cho Hàn Quốc Hoa, sau đó lại lấy máy móc kiểm tra kỹ, cuối cùng còn lật xem chẩn đoán của mấy bệnh viện. 

Trung tây y kết hợp. 

Tôn thánh thủ mới đầu rất thong dong, nhưng sau khi thời gian dần trôi qua, lông mày của ông ta nhíu lại. 

“Bệnh này rất kỳ lạ. 

Một tiếng sau, Tôn thánh thủ lắc đầu nói: “Phổi, thận, gan đều bị suy giảm chức năng nhất định, nhưng không tìm được nguyên nhân bệnh.” 

"Kết quả xét nghiệm máu bình thường, cũng không thấy hiện tượng trúng độc, càng không phải là năm cơ quan suy giảm.. 

“Sao lại thỉnh thoảng đau thắt bụng, còn ngất xỉu không theo quy luật? Quá kỳ lạ, quá kỳ lạ” 

Ông ta lại chẩn đoán thêm mười năm phút, sau đó ông ta đứng dậy cười khổ: "Khê Nhi, xin lỗi, ông không chữa được căn bệnh này của ông nội cháu” 

"Á..." 

Nghe thấy Tôn thánh thủ lực bất tòng tâm, đám người Hàn Khê rất kinh ngạc, nói: “Ông Tôn, ông cũng không chữa được sao?” 

“Tạm thời không có cách.” 

Tôn thánh thủ trả lời thật: 

“Ông không khám ra nguồn gốc bệnh tình, máy móc cũng không kiểm tra ra thứ gì, vậy nên ông bó tay. 

“Ông cần quay về suy nghĩ, tìm thêm vài người hội chẩn” 

Nghe tới đây, mặt mày đám người Hàn Khê ảm đạm, thế nào cũng không ngờ Tôn thánh thủ cũng không cứu được ông lão. 

“Cậu Bạch, cậu đã chẩn đoán chưa?” 

Tôn thánh thủ nhìn sang Bạch Vũ, nói: “Cậu có cách gì không?” 

Chưa đợi Bạch Vũ trả lời, Hàn Khê cười lạnh một tiếng: "Anh ta nói ông nội của cháu trúng độc, trong cơ thể có nguồn độc” 

“Còn nói khi xét nghiệm máu, vừa hay độc tố đã bị anh ta ép ra rồi, nguồn độc ẩn đi, vì thế không kiểm tra ra được" 

“Qua ít ngày, nguồn độc lại sản sinh độc tố, tới lúc đó ông nội của cháu sẽ gặp kiếp nạn khó thoát. 

“Thế không lẽ ông nội của cháu tự sản sinh độc hay sao, điều này không phải vớ vẩn hay sao?” 

Cô ta liếc nhìn Bạch Vũ với đầy sự khinh thường, nói: "Anh ta còn nói có thể chữa, ngay cả ông Tôn cũng hết cách, anh ta có thể chữa được sao?” 

Mắt Tôn thánh thủ chợt sáng lên, ông ta nói: “Cậu Bạch, cậu thật sự có cách sao?” 

Bạch Vũ liếc nhìn Hàn Quốc Hoa như xác khô, biết mỗi ngày ông ta chịu không ít giày vò, trong lòng ít nhiều có một chút thương xót, anh nói: “Tôi có thể chữa, chỉ là cô Hàn không tin 

Hàn Khê dè bỉu: “Tôi đương nhiên sẽ không tin anh, họ hàng của anh cũng nói anh chưa từng học y... 

Bạch Vũ nhìn cô gái ngang ngược rồi nói: 

“Cô quá nóng giận, nội tiết rối loạn, kinh nguyệt không đều, khi tức giận còn hay đau ở sau gáy. 

“Còn nữa, chân trái của cô bị thương vào năm ngoái, ngâm nước lạnh, để lại di chứng nghiêm trọng” 

“Bây giờ nó không chỉ thường xuyên không có sức, còn không ngừng bị chuột rút lúc nửa đêm” 

Bạch Vũ nói một lèo tình trạng của Hàn Khê: “Mỗi lần bị chuột rút thì sẽ đau đớn giống như dao cắt thịt, có đúng không?” 

Hàn Khê nghe xong thì trợn ngược mắt, nhìn Bạch Vũ với sự khó tin, nói: “Sao, sao anh biết... 

Đám người Hàn Quốc Hoa cũng sững người, nói: "Khê Nhi, chân của cháu từng bị thương sao? Còn bị chuột rút?” 

Mí mắt Hàn Khê giật giật, khó khăn gật đầu. 

Năm ngoài cô ta trượt băng ở phương Bắc, không cẩn thận bị thương ở chân trái, còn rơi vào hầm băng, tuy người không sao nhưng chân trái có để lại di chứng. 

Tình trạng giống như Bạch Vũ nói, bị chuột rút lúc nửa đêm, Hàn Khê đã khám không ít bác sĩ, nhưng không có hiệu quả gì. 

Cô ta là một cô gái rất sĩ diện, chuyện chân trái bị thương cũng không nói cho người nhà. 

Vậy nên Bạch Vũ vạch trần ở trước mặt mọi người, khiến cô ta không thể không kinh ngạc. 

Tên lừa đảo này, lẽ nào thật sự có chút bản lãnh? 

Tôn thánh thủ có ánh mắt khen ngợi, nói: “Đạo hạnh của cậu Bạch cao hơn tôi, ông Hàn, Khê Nhi, tôi kiến nghị, hai người tin Bạch Vũ một lần.” 

Tống Quế Khanh cũng gật đầu phụ họa: “Phải, Bạch Vũ thật sự có bản lĩnh” 

“Cậu Bạch, Khê Nhi không hiểu chuyện, tôi xin lỗi cậu. 

Hàn Quốc Hoa cúi sâu người trước Bạch Vũ, nói: “Cậu cứ tất tay chữa cho tôi, sống hay chết tôi đều chấp nhận.” 

“Nếu cậu có thể chữa khỏi cho tôi, tôi cho cậu một nửa tài sản. 

“Nếu cậu không chữa được cho tôi thì cũng không sao, kết quả có xấu nữa cũng không xấu đi đâu được. 

Bây giờ ông ta sống quá đau khổ, phần bụng đau thắt, căn bản không ngủ nổi, cho dù cũng nghi ngờ Bạch Vũ trẻ quá, nhưng chỉ có Bạch Vũ dám nói có thể chữa. “Ông Hàn nặng lời rồi. 

Bạch Vũ vốn muốn đi, nhưng nhìn thấy Hàn Quốc Hoa người không ra người quỷ không ra quỷ thì lại sinh lòng thương xót. 

Dù sao thái độ của ông lão không sai. 

Hàn Khê vô thức gọi: “Ông nội...” 

Bạch Vũ lạnh lùng nhìn Hàn Khê, nói: "Cô Hàn, cô không tin y thuật của tôi, vậy hôm nay chúng ta cược một ván đi” 

“Nếu hôm nay tôi không chữa khỏi cho ông nội của cô, sau này tôi không hành y nữa, còn quỳ mà rời khỏi trang viên của nhà họ Hàn” 

“Nhưng nếu tôi chữa khỏi cho ông nội, tôi cũng không cần một nửa tài sản của nhà họ Hàn, tôi chỉ cần cô làm nữ giúp việc cho tôi một năm. 

“Như thế nào? Cô cả Hàn, cô có dám cược tất tay không?” 

Bạch Vũ kích thích cô ta: “Ván cược này, đối với cô mà nói, chỉ có lời” 

“Cô thắng, cô có thể xem trò cười của tôi” 

“Cô thua, chẳng qua chỉ giặt đồ nấu cơm cho tôi một năm, ông nội của cô thoát được một kiếp” 

Anh quyết định tuốt lại nhuệ khí của Hàn Khê, bắt cô gái không biết trời cao đất dày này phải trả giá. 

eyJpdiI6IlU4a2tPRFlnSExza0tid2x3aW1neUE9PSIsInZhbHVlIjoiakxWR04yZmhaZHFWeEx6d3p0SXpvMkdZSG9tdFRMQnR0RXNuRU1qNFM5dEwzMnNETnRKajlTUHh5WFdWUlhUQzJWOEQ5bThvS0xJVlRZS1hMV2ZMYnVaUzNkemhGenQyS0oydFpGV3NzcnprT2VHRVJoN2JhRTNyWXJBWnNWcnp1c2cwVzZHVWJlZFphNVR6YzBDOEF3RHozNW1QUXNcL2NGK1M5NmRpa2JyejBCQ0Q1SnBpcnpzSytUdDU3UXVpK3p2MUhKYlBNb3pMQlczNU5Pc3h3cVp1YjBhQWZWeERcL003VVd6YTRtK1llNXlLNkNsWVJcL1NId1JrUzljMXZlTCIsIm1hYyI6IjdmNWQxNDE5ZmYyOTc5YmEyYjRmMTBmN2JlOWI3OTM4NTEwYmE1NTg2NDYxZWRhNWU3YjcwMGIxNzU2Njc2NTMifQ==
eyJpdiI6IkFzeUZGNFVrZzhcL2FtM0t6dENcL0xyZz09IiwidmFsdWUiOiIwc0NNcEZSSG53NEcrdVRUTktEVUl4Ylk4N3BlcDZxT2ZDcHBscWtTRTlFdmhBR3ZoZlh3ZXNPNXpBZzlHY0FUcDBOdDNhRU9SNDBsclIybHdIdXU3Y2VGOGhocjRMcDVXWFlNSTFNc092a1JlZWt6dmdYamRPRkZNYk5XMDVmempBb0E2MDBqRHBcL0ZBQ20wdmp6SHRCT2xuclB4ekcza1hoYkpNRFVVU1FTakI4S3Nla2IxTmcwbzg3K3dFVzZxZlRPaXl5R01neVd1MFhqSWVEeFp5anlmcVVcL3lvTVFaVUJVK0ZhYzZrVDUyOUZUUk0rUVBTTW9NQ3B5N2xpRysiLCJtYWMiOiI2YzRlZGNjNjhiMjIwNmUwMWEyMWY3YTY5MzM1MDE5ZjEzODIxMDJiZTc0YTBhZDc1N2U0ZjFmMzMyNGU0ZWEwIn0=

“Tôi thua, tôi làm nữ giúp việc của anh.

Ads
';
Advertisement