"Vut---"
Khi Lý Diễm An đang kích động, lại có mấy chiếc xe sang chạy tới trước cửa, cửa xe mở ra, mười mấy nam nữ trước sau xuống xe.
Người đi đầu là một người đàn ông trung niên vóc dáng cân đối, tóc chải chuốt đeo kính, bên cạnh ông ta còn có một người phụ nữ trung niên đầy khí chất.
Lúc này vẻ mặt của hai người rất hốt hoảng.
Chính là Mã Gia Thành - một trong sáu tài phiệt của Trung Hải và bà Mã.
Nhà họ Dương theo chính trị, Đỗ Trường Giang là ông vua của thế giới ngầm, Hoàng Phi Giang nắm giữ Võ Minh của Trung Hải, Tiền Phú Giáp nắm giữ ngân hàng Bách Hoa, Hàn Quốc Hoa thao túng đồ cổ và khoáng thạch.
Mà Mã Gia Thành đi theo ngành công nghệ mạng, tuy công nghệ mạng có không ít bất ổn, nhưng ông ta vẫn là ông trùm công nghệ mạng hàng thật.
Vậy nên ông ta và bà Mã vừa xuất hiện, đã có vô số người cầm điện thoại điên cuồng chụp ảnh.
Đám người Kim Ngưng Băng cũng đi tới đón: “Sếp Mã!”
“Như Ca, Như Ca..”
Bà Mã trực tiếp túm lấy tay của Kim Ngưng Băng, khóc nói: “Viện trưởng Kim, tình hình của con gái tôi sao rồi?”
Bạch Như Ca là cục cưng của bà ta, cũng là pháp bảo then chốt để bà ta duy trì cái gia đình này, một khi Bạch Như Ca có chuyện, bà ta cũng không muốn sống nữa.
Mã Gia Thành cũng phất tay nói: “Bất luận như thế nào, các người cũng phải cứu được con gái của tôi, bất luận cái giá lớn cỡ nào, tôi cũng bằng lòng chi trả!”
“Sếp Mã, bà Mã, hai người đừng lo lắng, chúng tôi đã kiểm tra tình trạng của cô Bạch rồi, thương thế rất nặng, nhưng tình hình đã ổn định.
Kim Ngưng Băng an ủi vợ chồng Mã Gia Thành: “Cô ấy tạm thời không có nguy hiểm tới tính mạng”
“Lát nữa sau khi đoàn chuyên gia của chúng tôi hội thảo, sẽ đưa ra một phương án phẫu thuật.
“Hai người cứ yên tâm”
Kim Ngưng Băng nói với vẻ chân thành: “Cô Bạch nhất định sẽ không có chuyện gì.
“Thật không? Cô đừng lừa tôi, cô đừng lừa tôi”
Bà Mã lau nước mắt, hoàn toàn không còn vẻ cao quý như trước: “Tôi nghe nói, xe của Như Ca bị thiêu rụi, con bé thật sự không sao chứ?”
Có người đã gửi ảnh chiếc xe bọ rùa cho bọn họ, đầu xe sụp xuống, chiếc xe cũng cháy thành một đống phế liệu, chỉ còn lại biển xe có thể nhận ra.
Cũng vì tình trạng trong ảnh nghiêm trọng mới khiến vợ chồng Mã Gia Thành loạn hết cả lên, va chạm như này, cháy lớn như này, lành ít dữ nhiều.
Mã Gia Thành cũng nặn ra một câu đầy khó nhọc: “Viện trưởng Kim, cô đừng che giấu, cô phải nói thật với chúng tôi.”
“Ngài Mã, bà Mã, hai người cứ yên tâm, tình hình của cô Bạch thật sự đã ổn định rồi”
Kim Ngưng Băng mỉm cười nói: “Tôi nói thật với hai người, xe va chạm quả thật rất nghiêm trọng, cô Bạch cũng từng dạo quanh cửa quỷ môn quan
“Chấn động não, chảy máu trong, còn gãy xương sườn, theo lý mà nói, cô ấy gần như không thể cầm cự cho tới bệnh viện được.
“Nhưng hôm nay cô ấy may mắn, gặp được thần y của bệnh viện chúng tôi đi theo xe cấp cứu, cô ấy dùng phương pháp trung y ổn định lại thương thế của cô Bạch.
“Tôi không thể giải thích tình huống này được, nhưng chúng tôi vừa rồi đã dùng máy móc kiểm tra, chỉ số cơ thể của cô Bạch rất ổn định, tạm thời không có nguy hiểm tới tính mạng.
Cô ta nói ra toàn bộ mọi chuyện: “Cũng do tình trạng của cô ấy ổn định, vậy nên chúng tôi không vội phẫu thuật, chuẩn bị hội chẩn đưa ra phương áp tốt nhất rồi mới mổ.”
Nghe thấy những lời này, vợ chồng Mã Gia Thành đã thở phào.
Kim Ngưng Băng còn dẫn Mã Gia Thành và bà Mã đi vào phòng ICU, để bọn họ nhìn thấy tận mắt tình hình của Bạch Như Ca.
Chỉ thấy Bạch Như Ca ở trên giường bệnh sắc mặt bình thường, hô hấp ổn định, tim đập yếu nhưng ổn định, vết thương cũng đã được băng bó, nhìn trông không có gì nguy hiểm.
“Như Ca..”
Bà Mã nhìn thấy dáng vẻ này của con gái thì rất đau lòng, bà ta muốn lao tới sờ đầu con gái nhưng lại bị kéo ra.
“Còn chưa phẫu thuật, bà đừng động linh tinh vào con gái”
Tuy trong lòng Mã Gia Thành cũng rất buồn nhưng vẫn duy trì lý trí kéo vợ rời khỏi phòng bệnh.
Đi ra bên ngoài, Mã Gia Thành hỏi một câu: "Là thần y nào đã cứu mạng của con gái tôi?”
Chưa đợi Kim Ngưng Băng lên tiếng, Lý Diễm An đã chủ động bước ra, ưỡn ngực, vẻ mặt đắc ý: “Ngài Mã, cứu người là bổn phận của bác sĩ chúng tôi, đổi thành bất cứ bác sĩ nào cũng sẽ cố gắng hết sức giúp cô Bạch.
Cô ta rất sĩ: "Chuyện nhỏ mà thôi, hai người không cần để trong lòng.”
Vợ chồng Mã Gia Thành ngây người nhìn Lý Diễm An, rõ ràng bọn họ có hơi bất ngờ khi thần y là một y tá.
“Ngài Mã, bà Mã, người cứu cô Bạch chính là y tá Lý”
Kim Ngưng Băng cười hào sảng, nói: “Con người của cô ấy khiêm tốn, thâm tàng bất lộ, còn có cảm ngộ rất cao, mọi người muốn cảm ơn thì cảm ơn cô ấy đi.”
“Cô Lý, cảm ơn cô đã cứu con gái của tôi.”
Mã Gia Thành móc ra một tấm chi phiếu đưa cho Lý Diễm An, nói: “Ba mươi tỷ này, cô cầm lấy trước, đợi con gái của tôi tỉnh lại, tôi sẽ hậu tạ thêm ba trăm tỷ coi như lời cảm ơn cô.”
Ba mươi tỷ? Ba trăm tỷ?
Lý Diễm An lập tức đơ ra, lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tiền như vậy, sau đó thì tóm luôn: “Ngài Mã khách sáo rồi.”
“Nếu ngài Mã thịnh tình như vậy thì tôi xin nhận”
“Yên tâm đi, cô Bạch sẽ không có chuyện gì đâu.
Trong lòng cô ta mừng như điên, cô ta không ngờ làm một y tá quèn lại phát tài, nghĩ tới ba trăm tỷ kia, cả người cô ta trở nên khô nóng.
Kim Ngưng Băng hơi nhíu mày, nhưng không nói gì.
Bà Mã vội vàng hỏi một câu: “Thần y Lý, con gái của tôi chắc không có di chứng gì đâu nhỉ?”
“Cái này..... cái này thì...
Lý Diễm An nhíu mày, nhất thời không biết nên trả lời thế nào, dù sao tình hình cụ thể của Bạch Như Ca như nào, cô ta căn bản không biết.
Có điều cô ta phản ứng cũng nhanh, mắt híp lại rồi trả lời: “Cái này không dễ nói, còn phải xem kết quả cuối cùng sau khi phẫu thuật nữa.
“Những gì tôi có thể làm, tôi đã làm rồi, tình hình cụ thể về sau như nào thì tôi không thể kiểm soát được”
Cô ta chỉ với vài câu đơn giản đã phủi sạch hết trách nhiệm, ý là cô ta đã thực hiện xong châm cứu, những chuyện khác không phải là chuyện mà cô ta có thể kiểm soát.
Trong lòng bà Mã vẫn rất lo lắng: “Bác sĩ Lý, con gái của tôi chắc sẽ không có nguy hiểm nữa đâu nhỉ?”
“Chắc chắn không có nguy hiểm”
Chưa đợi Lý Diễm An lên tiếng, Mã Gia Thành không vui cắt ngang lời của vợ. “Con gái là do bác sĩ Lý cứu sống, dạo một vòng quỷ môn quan còn có thể cứu được, bây giờ tình trạng đã ổn định, sao có thể có nguy hiểm gì chứ?”
Mã Gia Thành quở trách một câu: “Câu hỏi này của bà là đang nghi ngờ y thuật của bác sĩ Lý.”
“Bà Mã, yên tâm đi.
Kim Ngưng Băng cũng mỉm cười, nói: “Chúng tôi sẽ để thần y Lý áp trận, một khi trong lúc phẫu thuật có vấn đề không ổn, cô ấy sẽ lập tức ra tay...
Lý Diễm An không ngờ cô ta vẫn không thể thoát thân, lúc này chỉ có thể gật đầu với da đầu tê dại...
7 giờ tối, Tống Quế Khanh đang ngồi với Bạch Vũ ở nhà hàng Ngũ Hồ, gọi hai phần bít tết và một chai rượu.
Điện thoại của cô ta hơi rung lên, cô ta cầm lên xem qua, sau đó đẩy tới trước mặt Bạch Vũ: “Vụ tai nạn xe lên tin tức rồi.
“Cô gái mà cậu cứu, tên là Bạch Như Ca, vừa tốt nghiệp đại học Cambridge trở về tuần trước, con gái của ông trùm công nghệ mạng Mã Gia Thành
Cô ta gõ nhẹ ngón tay, nói: “Đáng tiếc, công lao của cậu bị người khác chiếm mất rồi.
Bạch Vũ cầm liếc nhìn, chỉ thấy có một ô tin tức: “Thiên kim của nhà họ Mã gặp tai nạn nguy hiểm tới tính mạng, y tá cửu châm quyết định sinh tử.”
Hình ảnh đính kèm bên dưới là ảnh của Lý Diễm An, mặc đồ y tá, tay cầm ngân châm, trông rất phơi phới.
Nội dung tin tức đại khái là khen y tá quá giỏi, bình thường không lộ tài, ở thời khắc then chốt đã cứu thiên kim của nhà họ Mã.
Người biết chuyện còn tiết lộ, Mã Gia Thành dùng ba trăm tỷ làm thù lao hậu tạ.
Trên mạng đều khen, tất cả đều nói chị gái quá đỉnh, tài khoản tiktok của Lý Diễm An lập tức thêm tăng mấy trăm nghìn fan.
Có được cả danh lẫn lợi.
Bạch Vũ vụt cười, xiên bít tết cắn một miếng, hoàn toàn không để ý.
“Điềm tĩnh vậy à?”
Bạch Vũ mỉm cười: “Những thứ cô ta nuốt vào, rất nhanh sẽ nôn ra cả gốc lẫn lãi..”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất