Duke và Aljan đều nhìn thấy con quái vật màu đen khổng lồ cực đáng sợ bên khu giải trí Manha.  

 

"Là đại sư Shanka!" Aljan nhịn đau mà hét lên đầy phấn khích.  

 

Dù đã bị cái tát của Lý Dục Thần dọa sợ hồn vía lên mây, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị kinh hoàng đó ông ta lại cực kỳ phấn khích.  

 

"Ông chắc chứ?" Duke vô cùng thận trọng.  

 

"Không sai đâu, chắc chắn không thể sai được! Là Shanka! Chỉ có ông ta mới điều khiển được quỷ khổng lồ của thế giới Saha!" Aljan gào lên, như thể làm thế là có thể trút hết vẻ nhếch nhác nhục nhã vừa rồi đi.  

 

Duke nhìn chằm chằm vào vật thể nguyên sơ khủng khiếp kia.  

 

Vị trí đó, đúng là khu giải trí Manha.  

 

Ông ta không ngờ thực lực của Shanka lại khủng khiếp đến vậy.  

 

Bá tước Dracula đã từng cảnh báo ông ta không được động vào khu Manha, cũng không nên đụng vào Sadhu của giáo hội Bà La Môn.  

 

Hồi đầu ông ta chẳng thèm quan tâm, vẫn cho rằng là do bá tước quá cẩn thận mà thôi.  

 

Nhưng tới khi đến cả Thái Dương Thánh Giáo cũng đưa ra cảnh báo tương tự, lúc ấy ông ta mới bắt đầu nghiêm túc.  

 

Tuy nhiên, cho đến tận ngày hôm nay ông ta vẫn không tin Shanka là nhân vật ghê gớm gì cả, chẳng qua ông ta cũng chỉ là một Sadhu từng uống nước sông Hằng mà thôi.  

 

Nếu giáo hội Bà La Môn thực sự lợi hại thế kia thì tại sao ngoài Thiên Trúc ra, các nơi khác lại chẳng có đền thờ hay tín đồ của họ chứ? Nếu mạnh thật thì sao không chiếm luôn mớ đền miếu ở Đông Nam Á và Hoa Hạ chứ?  

 

Nhưng đến lần tận mắt nhìn thấy cảnh tượng như tận thế này, Duke cũng đã hiểu rõ sự thật rằng Shanka thật sự không phải là người ông ta có thể đắc tội.  

 

Hình như con quái vật màu đen khổng lồ kia vẫn đang liên tục hấp thụ năng lượng địa ngục, không ngừng lớn lên.  

 

Nếu nó cứ thế lao thẳng đến đây thì chỉ trong vài giây thôi, cả thành phố này sẽ trở thành vùng đất chết rồi sao?  

 

Khóe mắt Duke giần giật, cảm thấy da mặt mình hơi căng lên, ông ta không ngờ rằng bên cạnh ông ta lại có một con sư tử mạnh mẽ đến vậy tồn tại, đã vậy, ngày nào ông ta cũng ngủ thẳng cẳng nữa chứ.  

 

"Giết nó đi! Giết chết nó đi!" Aljan siết chặt quả đấm, nghiến răng nghiến lợi hét lên.  

 

Duke nhìn ông ta đầy chán ghét, nhưng trong lòng lại dấy lên đôi chút hy vọng.  

 

Biết đâu chừng con quái vật đáng sợ này thật sự có thể xử lý được Lý Dục Thần, nếu Lý Dục Thần chết rồi, đám người Hào Giang kia cũng sẽ yên phận lại đúng không? Vậy là không còn ai đến đòi nợ vì ván cược kia nữa rồi.  

 

Lúc này, ông ta nhìn thấy con quái vật ở đằng xa dang rộng hai tay ra, mây đen giăng kín bầu trời, nửa thành phố chìm vào trong bóng tối.  

 

Nhìn ra từ cửa sổ cao ốc Mễ Cao, cảnh tượng ấy chẳng khác gì thế giới này đang rơi vào địa ngục cả.  

 

Ánh mắt Duke lóe lên một tia sáng đỏ, nhìn xuyên qua lớp sương mù đen kịt kia, ông ta thấy rất rõ vô số linh hồn đang chen chúc nhau lao về phía chân con quái vật.  

 

Cảnh tượng này vô cùng đáng sợ, kéo theo cả luồng năng lượng đáng sợ của địa ngục, đã cách xa đến vậy mà Duke vẫn cảm thấy tim đập dồn dập đầy bất an, như thể những linh hồn kia đang men theo ánh sáng đỏ trong mắt ông ta mà trôi tới vậy.  

 

Ông ta vội vàng ngó đi chỗ khác, lắc đầu thật mạnh.  

 

Ngay lúc đó, chợt bóng tối như bị gom nhỏ lại, con quái vật khổng lồ kia biến mất.  

 

Duke không biết chuyện gì đã xảy ra, Aljan cũng ngừng kêu gào.  

 

Hai người đứng ngây ra như phỗng, im lặng, chờ đợi.  

 

Nhưng rất lâu sau đó, bên phía khu Manha vẫn không có thêm động tĩnh gì.  

 

"Xử xong nhanh thế sao?"  

eyJpdiI6IkpBbWZMUmw5T2lEOUVMS3pnSWZRNnc9PSIsInZhbHVlIjoiSmdCZ1pabVwvQmJUM0dxOTBMMEZ0WHJtQXdqRUo4T01Pc3pra2tmdDV4OE9LeUFKWFFPQmtNc3hwbDUwVTk0VEgiLCJtYWMiOiI3OTBiZmU4ZjRhM2JkOGY1ZmE3YzIzZWFiNjNhZjI2ZDUzM2JlMWRjYjVlNzczNWRkMTRjM2M3MDM5ZmEyOTdmIn0=
eyJpdiI6IjIxaER5ZTVtaVVFbGVETXpnTm1Gc2c9PSIsInZhbHVlIjoiQmR6ZzEyQUloOFA4ZnhzN0M2NTY4N09kaVdJTXFhUGNRRFFUQUhrSVpCSzA5RGpET09BektsbTJseGhjd2k2dW5QOGUxVWNraWJpYWF3b2NLWGI5RExlZjNvQ0xhS0dGdXNyRHhyb3QyU1NcL3RSKzZlUldMdkhPaVNzNlpTTW90NW9KN0FGb3FYN092THQzWXlcL1NEcW9KMkdMcmxHc2pqb1wvYXdsSmllUFJZQzlSU1Q5S1JPUXhrRHJEVjM1U25aRmx6bDNHWHhidExnUVZPa0tuREh2RFwvWnJkb2pSVjJ1cmVGSHQ4Z0x1akM4eHpJSHlJS0wyNmNlcHBNaFhSZlBTTEhwUnlkejdheCtIZG85RlUrZXBtRXl5UTloZ0J5dHRPSkFwYTR1YjYwWHhQekpFR2pUNmlidGhZUmxsNjVzbnBUcHVsM3hBTkVKaXE0MmhMUVowU2hDS2ViRHN2K0djR3huMkZSTGtValhETGVKdm9nTjZuUklMT3NcL000THoiLCJtYWMiOiIyOGJiOThkYWRmMTMyMjY3OWVmNGZjOTM3ZTI3NjM1MTQ1OTI3MzJiMDk1NTk3NDlhYTNiNjg0YWZiZWU1OGFmIn0=

Toàn bộ cảnh tượng huỷ thiên diệt địa khi nãy chỉ diễn ra trong khoảng thời gian rất ngắn, có lẽ phần lớn người trong thành phố này đều chẳng thấy gì, cùng lắm là cảm thấy trời đất tối sầm trong chốc lát mà thôi. 

Ads
';
Advertisement