Cược hay không cược, thắng hay thua, thậm chí là Hào Giang có xuống dốc hay không, tất cả đều không quan trọng với cô ấy. Cô ấy ở lại Hào Giang này, là bởi vì nơi đây có Mã Sơn.
Nhưng cô ấy biết một điều, với cục diện như ngày hôm nay, nếu Mã Sơn đang ở đây, anh ta chắc chắn sẽ cược.
Cho nên cô ấy không thể không đánh cược.
Không đánh cược, cô ấy sẽ không phải là bà chủ Mã nữa.
“Chồng tôi đang ở đâu?” Tra Na Lệ hỏi.
Kể từ khi biết Elber đứng sau tập đoàn tài chính Las Vegas, cô ấy đã chắc chắn, chuyện ngày hôm nhất định có liên quan đến Thái Dương Thánh Giáo.
Mã Sơn mất liên lạc khiến cô ấy thật sự lo lắng.
“Ông chủ Mã ấy hả?” Elber khẽ cười mấy tiếng, tiến đến gần Tra Na Lệ, lợi dụng tiếng ồn của đám đông, nhỏ giọng nói: “Mã phu nhân, nói thật nhé, tôi đây cũng chẳng biết ông chủ Mã đang ở nơi nào đâu. Nhưng mà cô cứ yên tâm, đại giám mục Ricardo đã nói rồi, sẽ không làm gì đến tính mạng của hắn, bởi vì hắn ta là anh em tốt của Lý Dục Thần mà, đúng không?”
Tra Na Lệ khẽ giật mình, quả nhiên đã đoán đúng, là Thái Dương Thánh Giáo làm.
Mục tiêu của bọn chúng không chỉ là Hào Giang, mà còn cả Lý Dục Thần nữa.
Tra Na Lệ đã từng nghe Mã Sơn kể, ba năm trước, thiên sứ tuần tra của giáo hội Thánh Quang đã tìm đến Lý Dục Thần, mới anh đến Malika.
Đã ba năm trôi qua, có vẻ như chúng không đợi nổi nữa.
Chẳng qua là chúng rất kiêng dè Lý Dục Thần, cho nên đã quyết định ra tay với Mã Sơn trước, tiện tay giúp tập đoàn tài chính của Las Vegas thâu tóm luôn Hào Giang.
Nếu vậy, e là cái chết của ông cụ Hà cũng do bọn chúng làm.
“Xem ra, tôi không muốn cũng không được nhỉ?” Tra Na Lệ hỏi.
Elber rất lịch sự buông tay: “Ồ không, cô có thể lựa chọn từ chối, đấy là quyền của cô. Nhưng mà Hào Giang thì…”
Ông ta mỉm cười, quay đầu nhìn về phía đám đông, ánh mắt của bọn họ tràn đầy sự mong chờ và cuồng nhiệt.
“Cô nhìn bọn họ đi, trông có giống đám bạo lực không cơ chứ?”
Giọng điệu của Elber tràn ngập sự giễu cợt và khinh thường, tựa như người phương Tây cao quý của đầu thế kỉ trước đang đứng trên bến tàu Hào Giang, nhìn đám công nhân bến tàu nghèo khổ.
“Được rồi, tôi cược với ông.” Giọng nói của Tra Na Lệ hết sức kiên định.
Cô ấy nói không quá lớn, nhưng ai ai xung quanh đấy cũng đều nghe thấy.
Cả căn phòng lập tức im lặng.
Elber vỗ tay, tiếng vỗ tay đó nghe thật chói tai trong bầu không khí yên tĩnh.
“Mã phu nhân quả là nữ trung hào kiệt! Thật đáng khâm phục!”
“Đừng nói vớ vẩn nữa, bắt đầu đi.” Tra Na Lệ nói.
Elber lại lắc đầu: “Không không, vừa nãy tôi đã thua rồi, cho nên bên chúng tôi sẽ đổi người khác ra trận.”
Ông ta đứng sang một bên, nhường đường cho kẻ khác.
Từ trong đám đông bước ra một gã ngoại quốc cao gầy, mặc bộ đồ màu đen. Tuổi tác có vẻ khá lớn, khuôn mặt đầy nếp nhăn, nhưng đôi mắt kia lại rất có thần.
“Đấy chẳng phải là linh mục Stephin của nhà thờ Vĩnh Lợi sao?” Có người kinh ngạc thốt lên.
“Ồ, đúng là cha đỡ đầu rồi!”
“Sao ông ấy lại tới đây?”
“Tôi nghe nói đâu đó hôm qua ông ấy vẫn đang còn ở nhà thờ Vĩnh Lợi giảng đạo mà!”
…
Đám đông bàn tán xôn xao.
Stephi này, rất nổi tiếng ở Hào Giang, là linh mục của nhà thờ Vĩnh Lợi, mọi người thường gọi ông ta bằng cái tên thân thiết “cha đỡ đầu”.
Tra Na Lệ không theo đạo, cũng chưa từng gặp Stephin, nhưng đã từng nghe đến tên người này.
Cô ấy nhìn thấy một loại ánh sáng thần thánh tỏa ra từ người Stephin.
Nhìn là biết, ông ta chắc chắn là người của giáo hội Thánh Quang, hơn nữa địa vị không hề thấp.
Thì ra đây chính là “vị kia” trong miệng của Hà Quảng Chí và Elber, Tra Na Lệ lúc này mới chợt nhận ra.
“Mã phu nhân, nơi này không có quy định linh mục không được phép ngồi vào bàn đánh bạc đúng không?” Elber cười, nói.
“Đương nhiên là được.” Tra Na Lệ nói: “Nếu các ông đổi người, chúng tôi cũng sẽ thay người.”
“Xin cứ tự nhiên.” Elber nhún vai: “Nhưng theo tôi được biết, cậu Lưu Khải Minh đây chính là người cao tay nhất Tân Ngân Sa này, vừa nãy tôi mới được lĩnh giáo, quả là danh hư bất truyền. Không biết Mã phu nhân có thể cử ai khác ra trận đây?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất