Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Minh Vương đứng trong hư không, ánh mắt lạnh lùng nói: "Vậy thì Diệp Chi Vấn chỉ là một kẻ vô dụng, ngươi tốn nhiều thời gian với hắn như vậy có nghĩa lý gì?"  

 

 

Mộ Sơn Hà bình tĩnh đáp: "Hắn ta có tác dụng riêng!"  

 

Minh Vương lại hỏi: "Vậy chúng ta phải giải quyết Tần Ninh thế nào?"  

 

"Đương nhiên là phải giết hắn!"  

 

Mộ Sơn Hà bình tĩnh nói: "Ta đã chờ ngày này rất lâu rồi, nuôi cổ đến bước này là đủ rồi!"  

 

Minh Vương gật đầu, thân ảnh lóe lên rồi biến mất.  

 

Lúc này, Mộ Sơn Hà nhìn về phía Mục Vân và Tạ Thanh, cười nói: "Ta là người gieo hạt giống vận mệnh cửu mệnh thiên tử cho Tần Ninh, nhưng đáng tiếc..."  

 

"Mục Vân, hắn không phải ngươi. Hắn không có thiên phú như ngươi, cũng không có Đạo Chúng Sinh mạnh như ngươi. Vận mệnh của ngươi là do Lý Thương Lan ban cho, nhưng Lý Thương Lan không thể sánh với ta!"  

 

"Ngươi chỉ có thể được coi là đối tượng thử nghiệm của ta, còn hắn mới chính là mục tiêu của ta!"  

 

Mục Vân lạnh lùng nói: "Coi cha con ta như món đồ chơi của ngươi sao?"  

 

"Ừm, vậy thì sao?"  

 

"Ta sẽ giết ngươi!"  

 

Bùm……  

 

Khoảng không nổ tung sau một tiếng động lớn.  

 

Cùng lúc đó, giữa trời đất lóe lên một luồng sáng, khí tức tức khủng khiếp và hung bạo không ngừng tỏa ra xung quanh.  

 

Trong Dương Thế Giới.  

 

Ở tâm của lòng đất.  

 

Tần Ninh được bao quanh bởi ánh sáng, khí tức xung quanh đều đang dao động.  

 

Đột nhiên, một bóng đen xuất hiện.  

 

Minh Vương im lặng đáp xuống, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Tần Ninh đang đứng trong dung nham.  

 

"Xem ra Dương Vương đã chết rồi!"  

 

Tần Ninh nói bằng giọng bình tĩnh.  

 

Minh Vương cười nói: "Quả thật là quá ngu ngốc. Trên đời này, ai cũng chỉ vì lợi ích của riêng mình, làm gì có chuyện hy sinh vì kẻ khác chứ?"  

 

"Mộ Sơn Hà... Cố Mộ Hàn... còn cả ngươi... thì ra là như vậy..." Tần Ninh cười nói: "Xem ra là mấy vị Mục Vương, Đế Thiên Thần Vương mới là người suy nghĩ đơn giản. Ngược lại ba người các người mới thực là tâm tư thâm sâu".  

 

"Tần Ninh, tâm của Dương Thế Giới không phải là thứ ngươi có thể dung hợp", Minh Vương nói thẳng: "Ngươi vẫn chưa dung hợp thành công với tâm của Nguyên Thế Giới phải không?"  

 

Tần Ninh im lặng không đáp.  

 

Minh Vương nói tiếp:  

 

"Nếu đã như vậy, thì nên dừng lại thôi!"  

 

Vừa nói xong, Minh Vương vung bàn tay ngọc, khoảng không vốn tràn ngập ánh sáng đỏ từ tâm của lòng đất trong nháy mắt đã bị bóng tối bao phủ.  

 

Cảm nhận được khí tức đen tối đang lan rộng, ánh mắt Tần Ninh cũng trở nên đăm chiêu.  

 

"Minh Vương..."  

eyJpdiI6IlpFaDc1bG9KSVBPZkpTZmM4NTdhYnc9PSIsInZhbHVlIjoiK0VGY3hXK2R1RmJOVE8yaW90N3YxT1dlSTBGR2NLWStSOTFONzZPcTRVZ29XSzNQTnFMV3FcL1pqeGx0bnVtQWkiLCJtYWMiOiJlNTM1Mzk4YTNiZjY3YmNmZWViMjVhMmYxZTljMTViYmE4YzhlYjBiZDMyOWVlOWRiYWZhMWFlNjFlMTlkYzA2In0=
eyJpdiI6IjFGVEg0dHdJNFhcL01XbVBWclNRb2FnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJhOThUaFZSc3RLQ0l0SXlLY2RYVUVOWGNjV1N1czB4VWtiaWVcLzR4bnpnWlNrbm9NVnB6RlFrN0VraGk4U1wvYnpPUWR2MmYrMnBnK3p4b2xSVzM5TVF5ZVJHWUhLSGZQRUF1QjhTcWdRcXpGcTdIdVpLa3d5cjdpWWFsclJnS3V3MnM5WWFONnFlRk1CVG1lNXpGSFJ3WDBvemlVS2JKVXVRWlJTbkFDZ0pXUlo4V1wvTlNYSnltbTZieGR4T2ZYT25ZYjFwQzN2SDBwM3pTY1QyRkdzZ2V2blVmc1orM1BpXC9JMktpRWFJQjVTS2JDSkpMU25VTzJxR05KcmExWmhvMXRWWlpTUFJWRTZwSkREOTZieVRBcUowT2ozWWVmbnJEZW51eEVFTXEwb0MwTkpaY1Qzak1pZDA5aVpqeHp3XC9xUk5lb1FLU3pwdFd5XC9VRSsxZGlsYVBHRG11eEI3T2ZNcWZCQzFIWEpZcTFnWUZjS3NtbmVzVll4MVUzbGRmSjFMNHQwQnVpN04xR0NaZkVIQ0dsMGFkM2pMaDU4ODllQ2NmaXFheHdOTGU4VlpkMVNpdTFPQmpOS0Y4V1FmY2ZOTWZJdjNPaTc3V25uQXpGUml2VDBadnFcL0EwZll2UWpjZlRpd3NrK0g2YTc2Y0oxY05FSW1xQUJzTzR3YWRiVHRJQ1ZUTU1DaGVQMTRVeG5mOGpXTW16c0xHRmdXTGRQYlVLdW5cL1BzQmM4PSIsIm1hYyI6ImJlZTk1YmZlNGQ5ZWE1ZTVhYTEwNmI3YzlhNWU2Yjc5NzlhOWU5NmFjMDI4MTRjNDMwMTQwZTJjNzQ2YjU5ZjkifQ==

Ads
';
Advertisement