Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

 

Nghe vậy, Mục Vân mỉm cười nói: "Đúng vậy!"  

 

Dương Vương nói tiếp: "Hay, hay lắm, nói vậy thì là nhân lúc các vị Vương đang áp chế ta, giam cầm ta, ngươi để con trai mình cướp lấy tâm thế giới của Dương Thế Giới, tính toán hay lắm..."  

 

Mục Vân thản nhiên nói: "Ngươi cũng không cần phải nói chi tiết như vậy, nếu muốn chuyển sự chú ý của các vị Vương sang ta, ta đã ra rồi thì cũng không định ẩn nấp nữa đâu."  

 

Mục Vân nhìn các vị Vương, bình tĩnh nói: "Thật ra lúc đầu, ta chỉ muốn yên ổn bảo vệ Nguyên Thế Giới, bảo vệ Cửu Thiên Vân Minh của ta. Đáng tiếc, các ngươi không đồng ý. Sau đó, ta mới biết chuyện tâm thế giới trong Nguyên Thế Giới, cũng biết ý đồ của các ngươ, càng biết rằng... cho dù ta có nhượng bộ, các ngươi vẫn sẽ đuổi cùng giết tận. Cho nên, ta không còn cách nào khác ngoài việc ứng chiến."  

 

"Trước đây, ta đã hiểu ra một đạo lý. Nếu muốn bảo vệ những người thân yêu và bạn bè của mình, ta phải không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn. Bây giờ, chẳng qua cũng chỉ là cái chết, nhưng nếu có chết, ta cũng phải kéo theo một vài người!"  

 

Mục Vân nhìn các vị Vương trước mặt.  

 

Lúc này, Ô Thản Vương, Dực Vương, Thái Hạo Vương, Đế Thiên Thần Vương, Mục Vương, ai nấy đều xuất hiện với dáng vẻ riêng của mình.   

 

Dương Vương bị bốn vị Vương áp chế, không thể động đậy, khí tức cũng đã rất yếu ớt.  

 

Còn Minh Vương đứng ở phía bên kia, được bao trùm bởi sương mù đen, cũng không động thủ gì nữa.  

 

Sức khống chế của Mục Vương rất mạnh, có tiếp tục liều mạng với Mục Vương cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì nữa.  

 

Sự xuất hiện của Mục Vân lúc này chính là một cơ hội.  

 

Mục Vân nhìn các vị Vương trước mặt, cười nói: "Ta bị các ngươi truy đuổi hàng trăm vạn năm, giờ đây, ta không muốn chạy nữa, trực tiếp... đánh với các ngươi!!!"  

 

"Gừ gừ gừ…"  

 

Tạ Thanh ngồi bên dưới gào thét, tiếng hét chấn động vạn giới.  

 

"  

 

"Mục Vân, ngươi có tư cách này không? " Giọng nói của Mục Vương thật thanh thoát.  

 

"Hỏi hay lắm!"  

 

Mục Vân chỉ vào Mục Vương, cười lạnh: "Mấy lão quái vật các ngươi sống mấy trăm triệu năm, con đường các ngươi đi qua, ta chỉ cần mấy trăm vạn năm đã đi hết. Ngươi nói ta không có tư cách này? Hả?"  

 

"Ha ha ha ha… Mục Vân lão đệ, chửi hay lắm, nghe thật sảng khoái!"  

 

"Đúng vậy, đúng vậy, ta cũng muốn chửi theo."  

 

Hai giọng nói to và mạnh mẽ vang lên từ hư không.  

 

Hai bóng người uy nghiêm từ trên trời đáp xuống, trong khoảnh khắc, hai sức mạnh áp bức đáng sợ xuất hiện trong tinh không vô tận.  

 

Si Vưu Vương.  

 

Bàn Cổ Vương.  

 

Đến rồi.  

 

Si Vưu Vương và Bàn Cổ Vương xuất hiện, đứng hai bên trái phải sau lưng Mục Vân, thân hình cao lớn lực lưỡng khiến người ta có cảm giác áp bức vô cùng mạnh mẽ.  

 

"Lợi hại lắm."  

 

Thái Hạo Vương trêu chọc: "Những năm qua ngươi đã lôi kéo được không ít người đấy."  

 

"Còn không phải sao!" Mục Vân cười nói: "Nếu không như vậy, ta làm sao có thể đấu với các ngươi?"  

 

Mục Vân vừa dứt lời, một tiếng cười lạnh vang lên: "Thái Hạo Vương, mấy người các ngươi cũng không phải là thông đồng với nhau sao?"  

 

Đột nhiên, một bóng người xuất hiện lặng lẽ như một bóng ma.  

 

Minh Vương Vũ Minh Không!  

 

Minh Vương có vóc dáng thanh mảnh, nhìn chỉ có vẻ hơn 20 tuổi, mang đến cho người ta cảm giác tao nhã, tự tại.  

 

Khi Minh Vương xuất hiện, hai vị Vương Nhân Tộc khác cũng xuất hiện.  

 

Nguyệt Vương Nguyệt Thiên Thần.  

 

Giang Vương Giang Ảnh Tỷ.  

 

Lúc này, năm vị Vương đã có mặt.  

 

Như vậy, số vị Vương ở phía Mục Vân cũng bằng với số vị Vương bên phía Mục Vương.  

 

Năm đấu năm.  

 

Không có ưu thế gì cả.  

 

Mục Vương, Ô Thản Vương, Thái Hạo Vương, Đế Thiên Thần Vương, Dực Vương đều nhướng mày khi nhìn thấy cảnh tượng này.  

 

Mục Vân  

 

lại cười nói: "Năm đấu năm, nhìn có vẻ ngang sức. Nhưng, Mạc Thần Hạo là người của các ngươi đúng không?"  

 

Năm người Mục Vương, đều không nói lời nào.  

 

"Đừng tìm hắn nữa. Ta bảo sư huynh của ta đi tìm hắn rồi, có lẽ hắn không đến được đâu."  

eyJpdiI6Ik52d2wwYis0elJrMDlNNTVTZ1VDa3c9PSIsInZhbHVlIjoiMXFXT0FQWllGTzdlVVNQeWpZSFEzdzMrVTlDbStpZzFTT1hCM0J6bFdESHMyZzNQU2hucVZsVVZlMXNnRXpiNCIsIm1hYyI6IjBiNmJhMTM5N2I4NjA3MDY3ZmQzZDc2NjgzYmVmNWI2YzA0YzQ5MDYxNzMzYzJhNjU4ZDQ2ZWI2NTk5NDc1MjQifQ==
eyJpdiI6InArNTVRcXVPcnh6QmRnSWFmQW5Qd0E9PSIsInZhbHVlIjoidk1PUnVOS0RVZGlpOXZodkFLXC9adDVoTWdFaUhsRVwvelBGZlkrK3MyR3ByMDJ1RTRVRzVSaG9VZ2VOOGlQaTAwNWJrbWdUUTRFeHNJUks1aDZNd2xpTllIcFhtajNxSDVNQ0l3UjRheENhbUpWZVZZa1F5d0pMN1U3bTh4VjFjdG9TM241cFpOSmxzZXhITUZXNVBUYWc9PSIsIm1hYyI6ImQ3NTVmN2RiY2RlNTk3Y2RhMDE5NDViMTk1YmYyM2U1YTU4NWNlZThiNTZjZmM2ZWE5YmJjN2RhYTgxOWNhMTIifQ==

Có thể bảo Lục Thanh Phong đi tìm một vị Vương, có lẽ Lục Thanh Phong đã đạt tới Vương Cảnh rồi! 

Ads
';
Advertisement