"KHÔNG!"
"KHÔNG!"
Những tiếng hô như trời long đất lở vang lên.
"Giết!"
Tô Ứng Vũ gầm lên, hàng triệu quân lính lao lên như thủy triều dữ dội.
Bùm……
Trong chớp mắt.
Thế giới rộng lớn này đã trở thành một chiến trường bất tận.
Lúc này, Tô Ứng Vũ đang một mình đối đầu với ba vị thống soái Lãnh Thiên Hoa, Phòng Huyền Anh và Tổ Đốn, nét mặt nàng ta trông vô cùng nghiêm trọng.
Bảy vị thống soái của Dương Thế Giới, ai nấy đều là đỉnh cao của cảnh giới Vực Chủ, chỉ đứng sau Bán Vương.
Ba vị thống soái đã khuất là Cổ Tinh Kiếm, Thạch Hạo Hiên và Hà Chính Nghiệp chưa bao giờ có người thay thế được. Tại sao?
Bởi vì không ai có đủ trình độ.
Toàn bộ thế giới Vạn Thiên đều chia Vực Chủ thành ba cảnh giới nhỏ: sơ kì, trung kì và hậu kì. Sau đó, có Đỉnh cấp Vực Chủ ở trên ba cảnh giới nhỏ này, bên trên Đỉnh cấp Vực Chủ còn có Cực cấp Vực Chủ.
Tô Ứng Vũ không sợ ba vị thống soái trước mặt khi đấu một chọi một, nhưng khi một chọi ba thì...
Khó quá!
Khí tức đáng sợ mãi lởn vởn không tan biến.
Và ngay lúc này.
Ở rìa bầu trời, một tia sáng lóe lên.
Sau đó, một bóng người mặc quần áo màu trắng từ trên trời đáp xuống chiến trường.
"Ái chà, thật là náo nhiệt!"
Một giọng nói có phần uể oải lười biếng vang lên chậm rãi.
Tô Ứng Vũ nhìn người vừa tới bằng đôi mắt xinh đẹp, giật mình: "Tần Ninh?"
Tại sao hắn lại quay lại?
Và tại thời điểm này.
Trên chiến trường thời không vô tận phía trên, Ninh Cẩn Ngôn là người đầu tiên cảm nhận được khí tức của Tần Ninh.
"Ngươi trở về làm gì?" Ninh Cẩn Ngôn nét mặt sa sầm lại quát lớn.
Tần Ninh nhìn Ninh Cẩn Ngôn, lớn tiếng nói: "Nói thế nào đi nữa, cô cũng là người phụ nữ mà ta từng ngủ cùng, trong bụng cô cũng có con của ta. Nếu cứ nhìn cô bị giết, ta còn coi là đàn ông gì chứ?"
Ninh Cẩn Ngôn hừ một tiếng: "Ta không phải là Cốc Tân Nguyệt, ngươi đừng có nhầm lẫn!"
Tần Ninh cười nói: "Vậy thì cứ coi như ta tự luyến đi. Bất kể cô là Cốc Tân Nguyệt hay Ninh Cẩn Ngôn, đều thích ta."
"Ngươi……"
Tần Ninh xua tay.
Thân ảnh của Dương Thiên Sách xuất hiện.
"Dương Vương, chúng ta làm một giao kèo thì thế nào?"
Tần Ninh cười nói: "Ông thả Ninh Cẩn Ngôn ra, ta thả Dương Thiên Sách ra. Dù sao ông cũng chỉ có một đứa con trai này."
Khoảnh khắc này, trời đất dường như đều trở nên yên tĩnh.
Người của Đại Dương Thiên Cung vẫn luôn cho rằng Dương Thiên Sách đã bị Ninh Cẩn Ngôn bí mật bắt đi.
Nhưng không ngờ lại là Tần Ninh!
Lúc này.
Ánh mắt Dương Vương nhìn xuống phía dưới.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất