Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Tiến vào bên trong căn phòng, quang cảnh phía trên đầu giống như một bầu trời sao trên sườn núi, tràn ngập ánh sáng khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.  

 

 

Bên trong toàn bộ cung điện chia làm mấy tầng, mỗi một tầng đều rất rộng rãi.  

 

Mà mỗi một tầng lại có một kiểu chữ khác nhau.  

 

Hẳn là chữ của Liệt Dương Thần tộc!  

 

Tần Ninh không nhận ra bất cứ chữ nào bên trong đó!  

 

"Khu vực sách ở nơi nào?" Tần Ninh hỏi.  

 

"Mời đi theo ta."  

 

Thanh Nhi dẫn đường.  

 

Rất nhanh, họ đi tới một đại sảnh vô cùng rộng lớn.  

 

Bên trong đại sảnh, khắp nơi đều là kệ sách.  

 

Thanh Nhi nói lần nữa: "Tần công tử cần gì? Võ quyết? Truyền ký? Hay là Hoàng thư chứa những bức họa xuất sắc?"  

 

Tần Ninh thiếu chút nữa không thở được.  

 

Còn có Hoàng thư chứa những bức họa xuất sắc?  

 

Thật đúng là một bộ sưu tập phong phú.  

 

Tần Ninh tùy tiện nói: "Ta mới vào Dương Thế Giới, cũng không biết gì về thế giới Vạn Thiên, muốn xem chút sách giới thiệu về thế giới Vạn Thiên, càng cặn kẽ càng tốt."  

 

"Được!"  

 

Thanh Nhi gật đầu một cái.  

 

Đôi tay ngọc đưa ra một cái, không thấy có động tác gì, đột nhiên có từng quyển sách cổ bay tới từ các giá sách.  

 

Trong chớp mắt, có hàng nghìn hàng vạn quyển sách xuất hiện ở trước mặt Tần Ninh, chất đống như núi.  

 

Cái này... Cũng quá nhiều rồi nhỉ?  

 

Được.  

 

Trước mắt cũng không có chuyện gì làm, đọc nhiều sách một chút thì cũng tốt!  

 

Tần Ninh phải nhanh chóng hiểu thế giới Vạn Thiên, không thể làm cá mù mở mắt mãi.  

 

Ban đầu hắn ở Thương Mang đại thế giới, chính là Thần Đế giáng thế, cái gì cũng biết, không gì không thể, thể hiện mình là Thánh trước mặt người khác cũng dễ như trở bàn tay.  

 

Nhưng trước mắt, hắn chính là một tên nhãi ranh không biết gì cả.  

 

Trong những ngày này, việc thăng cấp tu vi không gấp, nhưng đối với thế giới Vạn Thiên, hắn nhất định phải nhanh chóng làm quen với tình hình ở nơi đây.  

 

Mở sách ra nhìn một cái, Tần Ninh nhất thời sững sờ.  

 

"Ho khan một cái... Cái đó... Thanh Nhi cô nương, có thể tìm cho ta những cuốn sách được ghi bằng chữ của nhân tộc không, chữ của Liệt Dương Thần tộc các ngươi... Ta còn chưa biết..."  

 

Thanh Nhi nghe vậy thì suy nghĩ một chút nói: "Không cần."  

 

Vừa nói, nàng ta vừa tới trước người Tần Ninh, tay ngọc vung lên, kiểu chữ ở trong những cuốn sách kia dần dần thay đổi, hóa thành chữ viết của nhân tộc.  

 

"Đa tạ!"  

 

Tần Ninh chắp tay nói: "Nhờ Thanh Nhi cô nương để lại cả chữ viết của tộc các ngươi, ta cũng muốn học tập một chút, tránh để sau này phiền toái!"  

 

"Được!"  

 

Thanh Nhi gật đầu.  

 

Tần Ninh bắt đầu xem những cuốn sách này...  

 

Thời gian mỗi ngày cứ trôi qua như vậy.  

 

Một ngày này.  

 

Nữ võ thần của Liệt Dương Thần tộc là Ninh Cẩn Ngôn đứng ở trước tẩm cung của mình, nhìn cung điện ở xung quanh.  

 

Đột nhiên, giữa mi tâm Ninh Cẩn Ngôn xuất hiện một dấu ấn, ánh sáng chợt lóe, sau đó lại biến mất không thấy.  

 

Ninh Cẩn Ngôn đứng tại chỗ, bóng người biến mất không thấy.  

 

Khi Ninh Cẩn Ngôn xuất hiện lần nữa thì đã ở bên trong một ngọn núi hoang bao la.  

 

Ở trên đỉnh núi, lúc này có một bóng người mặc quần áo màu đen đứng yên, dáng người thon dài, vóc người khỏe mạnh, gã đứng ở nơi đó khiến người ta có loại cảm giác vừa hư ảo vừa thực.  

 

"Ninh Cẩn Ngôn!"  

 

Tiếng nói của bóng người mặc quần áo đen dửng dưng.  

eyJpdiI6IlFUblY0WFIzNGNNMFBQaEtrYkJNWXc9PSIsInZhbHVlIjoiWDUwUGxDU0J3M09cL0pQRjhOWEFcL1UzcGJoTWdRallUUHVwMGU3aFpMbCttY2ZLQ3ZqTmgwcXNWZDI2eHVPMUNLIiwibWFjIjoiMmFlZTE3Mjg3NjgyMjI1N2M4NDMxZTcyNmZmYzliNDdhOGM4MzU3ZDc0NjRlNTgwZTIyNjZhZWI3NDA1NTVlNiJ9
eyJpdiI6IlNwemUxWTRtQmtzRjN3ODRxcVdvNWc9PSIsInZhbHVlIjoiVVBOVTdLRHFwN0tLYkREbFhDMlJRcXIzXC9INjhReWhQUzEydG9YOHNqMFlZTmdvclNtSUE2NFlpbnN0ZVZyODdhTXpTVkRRaXZDNU1rN0pqWEFHbTFaK2p1aFJqaFwvYlV6XC9aRDQwS2tIbk9GZEtCUERlOXdUb3ZCUlBGekpraDY4UWlNMmlDcitHSk1MTm0wbWdkYUxBPT0iLCJtYWMiOiJiMjNlMTU2YTllNjUxYjY4ZTkwMzY4OTRhMjQ0ODY5Nzk4OGRhOGI1NmM3NzlhN2VhMmQ4MjQ0ZmJhMWFiNzFmIn0=

Ads
';
Advertisement