Derrick cười toe toét trước hành vi vụng về của vợ mình. Và ngay cả những khi như vậy, cô ấy vẫn rất gợi cảm khiến cho vật nam tính của anh căng cứng. Mùi thuốc lá và rượu bao trùm lấy họ. Khi Derrick chuẩn bị hôn cô ấy, Judith lên tiếng:
"Và một điều nữa."
Anh cười toe toét khi thấy cô đặt ngón trỏ lên môi anh giống như hành động này có thể ngăn cản anh vậy. Nhưng anh ấy vẫn dừng lại.
“Sylvia… Tôi sẽ đánh bại cô ta.”
Judith không thể từ bỏ ý nghĩ rằng cô ta đã đến dự đám tang. Tất nhiên, lý do thì ai cũng rõ. Cô ta đến để nói lời chia tay với người đàn ông cô ta yêu. Tuy nhiên ở khía cạnh khác, liệu có phải đó là Hannibal đến để bảo đảm về cái chết của Derrick và đích thân trao cho anh ta lời nguyền hay không?
Và cho dù Judith có nghĩ về nó như thế nào đi chăng nữa, thì cả hai phiên bản đều có vẻ hợp lý. Sự việc này khiến cô bối rối. Derrick cảm nhận được suy nghĩ của cô, anh ôm lấy và đặt cô lên chiếc giường êm ái.
“Tôi suy nghĩ quá nhiều có phải không?” cô ấy hỏi.
“Rất có thể. Nếu em buông bỏ những suy nghĩ này, mọi thứ sẽ tốt hơn rất nhiều.”
Judith quay đi khi cô ấy nghe thấy lời anh, và tay của Derrick từ từ chạy dọc theo chân cô rồi kéo một đường lên đến ngực. Ngón tay anh chạm vào cúc váy của cô. Anh cởi từng cái một, để lộ làn da mềm mại trắng như bông.
“Bây giờ không phải là lúc để nghĩ về Sylvia…”
Ngay khi những lời của Derrick lọt vào tai cô, một luồng điện xẹt qua người khiến cô càng thêm choáng váng. Judith không biết là do phấn khích hay do rượu. Cô ấy dường như đang ở trong hư không và bị ngắt kết nối với mọi thứ bên ngoài
Do chuẩn bị cho tiệc trà và thiếu ngủ trầm trọng nên giờ cô cảm thấy quá thư thái và mệt mỏi. Và khi mọi thứ kết thúc, nguồn năng lượng mà Judith sử dụng trong những ngày gần đây chỉ đơn giản là biến mất trong tích tắc.
Derrick đang tập trung vào việc cởi cúc chiếc váy, nhìn lên vợ và nhận thấy nhịp thở cùng đôi mắt nhắm nghiền của cô. Khi đến gần và nhìn kỹ hơn, anh nhận ra Judith đã ngủ thiếp đi.
Ác quỷ thở dài thườn thượt và buồn bã lùi lại.
***
Buổi sáng sảng khoái chào đón Judith bằng một cơn đau đầu dữ dội, như thể ai đó đã dùng búa đập vào đầu cô. Cô từ từ mở mắt, đau đớn rên rỉ. Ngực của một người đàn ông đập vào mắt cô. Judith ngước ánh mắt đau khổ lên và nhìn chồng.
“Em ngủ ngon không?”
Mặc dù Derrick quan tâm đến tình trạng của cô ấy, nhưng giọng điệu có vẻ hơi lạ.
Judith từ từ đứng dậy. Tuy nhiên cô nhận thấy bản thân đang mặc một chiếc váy phủ kín người chứ không phải khỏa thân như mọi lần.
“Chờ đã, chuyện gì đã xảy ra hôm qua…”
Cô lục lại ký ức ngày hôm qua. Cô nhớ mình đã trở về phòng ngủ sau bữa tiệc trà, nhưng chuyện gì đã xảy ra sau đó? Cặp đôi uống một chút rượu, sau đó… Mọi thứ trắng xóa.
“Chắc em đã ngủ rất ngon.”
“Hôm qua chúng ta đang uống rượu…”
“Đây là lần đầu tiên anh thấy một người mới uống hai ly đã say. Nếu em phản ứng với rượu như thế này thì anh đã không để em uống.” Gương mặt của Derrick lộ rõ vẻ không hài lòng. “Em thấy đấy, đêm qua anh đã cô đơn một mình.”
"Sao cơ?" Judith đỏ mặt.
“Đêm qua anh chỉ ngồi nhìn em ngủ,” anh lại càu nhàu.
Cô mỉm cười nhận ra sự cao quý của Derrick, người đang cố gắng thể hiện nét mặt tuyệt vọng để hiểu tình huống này chẳng có gì vui.
“Bây giờ em còn cười được nữa sao?” - Anh phẫn nộ.
“Không, tôi xin lỗi,” Judith cố gắng bình tĩnh. “Thật lòng tôi không muốn ngủ mà.”
“Em có nhớ chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua không?”
"Một chút."
“Em có nhớ em đã nói gì không?”
“Tôi nói cảm ơn anh phải không?” - Judith đau đầu, vật lộn với rượu và người nôn nao, cố nhớ lại những chi tiết của đêm qua.
Derrick bật cười khi thấy vợ mình hầu như không nhớ gì.
“Chúng ta nói về một vài người phụ nữ.”
"Hở? Về người nào?”
“Về vợ của Hầu tước và Sylvia. Sylvia có phải là người mà gần đây chúng ta đã gặp ở Cung điện không?”
"Đúng rồi."
“Và cô ta đã đến dự đám tang?”
"Đúng vậy," Judith lặp lại một lần nữa, nghiêm túc nói về cuộc trò chuyện. "Có khá nhiều người đã nhìn thấy cô ta ở gần cổng vào ngày hôm đó."
Nữ Công tước vén tóc ra sau tai và bắt đầu kể về tất cả những gì cô đã nghe được từ các quý bà khác trong bữa tiệc trà. Cô bắt đầu kể về những khoảnh khắc diễn ra lúc người chồng của cô vẫn còn sống. Derrick lắng nghe cẩn thận từng chi tiết, cố gắng nắm bắt điều gì đó.
Khi cô nói xong, cô nhìn người đàn ông trước mặt một lần nữa, nghĩ rằng đã đến lúc phải dậy. Mặc dù không nhìn đồng hồ nhưng cô biết trời đã sáng. Và bất chợt cô nhận thấy rằng vật nam tính của Derrick đang thẳng đứng bên dưới.
"Derrick, tại sao vậy…" - Judith chỉ vào chiếc quần.
"Tất cả đàn ông đều dựng đứng sau khi thức dậy. Chưa kể ngày hôm qua anh vẫn chưa làm được gì.”
Nữ công tước nhớ lại buổi tối khi cô ngủ quên. Cố gắng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra nhưng lương tâm Judith cảm thấy cắn rứt.
"Vậy thì… Bây giờ tôi làm cho anh được không?"
Derrick đưa tay chạm vào thành giường đồng ý. May mắn thay cho cô là ác quỷ sở hữu ngoại hình giống như Công tước thực sự, vì nó mà cô không cảm thấy ghê sợ, bởi vì anh ta thực sự xinh đẹp. Và hơn thế nữa, tất cả là nhờ vào tình cảm thật sự của cô với chính con quỷ.
"Ngồi dậy," anh chỉ dẫn cô.
Judith nuốt nước bọt và làm theo lời khuyên của anh. Mặc cho ánh nắng chói chang bên ngoài cửa sổ, căn phòng ngủ vẫn là một góc bí mật và yên tĩnh, dường như vẫn còn sót lại trong màn đêm. Chiếc quần bó sát ẩm ướt vì Derrick đã bị kích thích khi anh vừa nhìn Judith ngủ vừa tự xử.
Nữ Công tước ngồi trên đùi anh, cẩn thận cởi quần lót của anh ra. Dần dần, phân thân to lớn nổi những đường gân căng và đỏ. Khi Judith nhìn thấy, có vẻ như anh ấy quá to lớn và sẽ không bao giờ phù hợp với cơ thể nhỏ bé của cô.
Cô nuốt nước bọt, nhẹ nhàng đưa lưỡi của mình lướt khẽ chạm vào. Anh ngay lập tức phản ứng lại sự đụng chạm của cô và rùng mình. Judith vòng tay cô quanh vật cứng rắn của anh.
"Bây giờ hãy vuốt ve nó."
Judith phát ra một tiếng rên rỉ nặng nề, chất lỏng ẩm ướt chảy dọc theo chiều dài của anh. Mặc dù thực tế rằng các hành động của Nữ công tước giống như một hành động bình thường nơi phòng riêng, nhưng Derrick lại trải qua một loạt các cảm xúc, thỉnh thoảng phát ra những tiếng rên rỉ nặng nề. Judith nhìn anh cảnh giác, tiếp tục di chuyển, cố gắng làm mọi thứ đúng đắn, bởi vì cô chưa bao giờ thấy một ác quỷ làm điều này trước đây.
Đùi anh, nơi cô đang dựa, càng lúc càng căng cứng. Judith khẽ xoa nắn anh một chút vì phấn khích:
"Như thế này… Có sao không?"
"Ừm, em có thể bóp nó chặt hơn nữa."
Tốc độ của Judith dần dần tăng lên, và âm thanh ướt át trở nên to hơn.
"Ưm. Chết tiệt!"
Một tiếng chửi thề đột ngột thoát ra từ miệng Derrick, nhưng cô không dừng lại, tiếp tục vuốt ve.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất