Chương 962: Khổ Hải

“Đúng vậy!”

Mục Vỹ đang cúi đầu thì chợt ngẩng lên nhìn trời, một giọt lệ vương trên khoé mi đã bị gió thổi bay nên không ai nhìn thấy.

“Núi Huyền Không luôn là vậy, lẽ ra ta phải tiêu diệt các người từ vạn năm trước rồi mới phải, thế thì có lẽ đệ ấy đã không chết!”

Lời nói của Mục Vỹ rất kỳ lạ, làm mọi người chẳng hiểu ra sao.

“Diệp Thu, giết ông ta đi!”

“Vâng!”

Thật ra không cần Mục Vỹ ra lệnh thì Diệp Thu cũng nổi sát tâm rồi.

Huyết Kiêu - nhị sư phụ của y đã bị núi Huyền Không giết, thù này không báo thì kiếp này còn gì đáng sống nữa!

Mối hận của y với Cực Vũ Thẳng không hề kém gì Mục Vỹ.

Quỷ khí u ám lan ra, Chí Thánh Quỷ Thể đã thể hiện lực thống trị tuyệt đối. Lúc này, Diệp Thu như đã hoá thành quỷ Tu La độc ác, không màng bất cứ việc gì.

“Ngươi mai danh ẩn tích cả vạn năm rồi, giờ ló mặt ra để chịu chết đấy à!”, Cực Vũ Thắng cười khổ nói: “Ngươi tưởng tiểu thế giới Tam Thiên bây giờ vẫn là nơi mà Vỹ tôn giả và Huyết Tôn thống trị như xưa sao?”

“Ai thống trị cũng được, miễn không phải là núi Huyền Không các ngươi!”

Diệp Thu khẽ nói rồi bổ quỷ trảo tới.

Hai cường giả tuyệt thế chính thức khai chiến.

“Ngươi giỏi lắm Mục Vỹ!”

Huyền Vô Tâm nhìn Mục Vỹ rồi cười lớn nói: “Núi Huyền Không luôn nghi ngươi có quan hệ gì đó với Vỹ tôn giả của ngày xưa, xem ra khả năng cao là ngươi đã nhận được truyền thừa của ông ta rồi. Hôm nay, ta sẽ bắt người về núi Huyền Không, để xem ngươi còn kiêu ngạo được nữa không!”

Dứt lời, Huyền Vô Tâm lập tức lao về phía Mục Vỹ.

Y vốn là cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ bảy - Kim Đan thành Nguyên Anh nên có thực lực rất mạnh, y đã đứng ngang hàng với các trưởng lão trong môn phái.

Trong mắt y, hiện giờ Mục Vỹ chỉ ăn may mới tiến vào cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ năm, ngoài luyện khí và luyện đan ra thì chẳng còn tài cán gì.

Thế nên giết Mục Vỹ là một việc rất đơn giản.

Vút, một thanh trường kiếm đã xuất hiện trong tay Huyền Vô Tâm.

“Tiên kiếm Cửu Nguyên!”

“Ha ha, Mục Vỹ, chắc ngươi không ngờ tiên kiếm Cửu Nguyên mà ngươi mang ra bán đấu giá lại là món vũ khí tiễn ngươi đi chầu diêm vương đâu nhỉ! Không chỉ vậy đâu, còn Khai Vân Đao nữa!”

Huyền Vô Tâm mỉm cười chế nhạo rồi cầm cả đao và kiếm trong tay.

Tiên kiếm Cửu Nguyên là Hư Tiên Khí nhất phẩm.

Khai Vân Đao cũng vậy.

Tuy bây giờ, Huyền Vô Tâm vẫn chưa phát huy được uy lực mạnh nhất của hai món Hư Tiên Khí này, nhưng để đối phó với Mục Vỹ thì uy lực vậy thôi đã là quá đủ rồi.

“Xin lỗi nhé Huyền Vô Tâm, vì ta cũng có Hư Tiên Khí!”

Mục Vỹ mỉm cười rồi cầm lấy kiếm Khổ Tình.

“Kiếm Khổ Tình của Khổ Hải Thiên Tôn!”

Trông thấy thanh trường kiếm bén nhọn đó, Huyền Vô Tâm ngẩn ra.

Kiếm Khổ Tình của Khổ Hải Thiên Tôn là một món Hư Tiên Khí rất nổi tiếng, tại sao Mục Vỹ lại có được nó?

“Tại sao ngươi lại có kiếm Khổ Tình của Khổ Hải Thiên Tôn? Có phải ngươi đã tới Khổ Hải rồi không?”

Khổ Hải?

Đó là nơi nào?

Dù không biết, nhưng ngoài mặt Mục Vỹ vẫn bình thản nói: “Đúng, ta đến đó rồi đấy, sao nào?”

“Ta biết ngay mà! Nghe đồn Khổ Hải Thiên Tôn có lưu lại truyền thừa ở Khổ Hải, nhưng mọi người chỉ biết Khổ Hải nằm ở vùng biển Nam Hải, chứ không rõ vị trí cụ thể ở đâu!”

Huyền Vô Tâm cười lớn nói: “Nếu vậy thì Mục Vỹ à, ngươi càng phải về núi Huyền Không với ta. Khổ Hải có liên quan tới rất nhiều bí mật của Khổ Hải Thiên Tôn, nhất là Khổ Thiên Quyết nên hôm nay ngươi buộc phải đi với ta!”

“Đi cái đầu ngươi ấy!”

Mục Vỹ hừ nói: “Huyền Vô Tâm, có giỏi thì ngươi đến mà bắt ta đi!”

Mục Vỹ mỉm cười với đầy vẻ giễu cợt.

Lúc này, quân của hai phe đã lao vào đánh nhau rồi.

Nhưng dù là quân số hay thực lực thì phe của núi Huyền Không luôn đông hơn phe của Mục Vỹ.

Mục Vỹ chỉ trách mình đã qua coi thường núi Huyền Không.

Hắn cứ nghĩ lần này chắc chỉ có một mình núi Huyền Không ra tay, ai dè Cửu Hàn Thiên Cung, nhà họ Kim, nhà họ Chu, nhà họ Lâm và nhà họ Thạch cũng góp mặt.

Nhưng hắn là người không bao giờ chịu khuất phục, huống hồ Tâm Nhi suýt nữa còn bị Huyền Vô Tâm hại chết. Tên này có lòng dạ nham hiểm nên hắn phải giết, vì nếu giữ lại sẽ là mầm tai hoạ!

Tay phải Huyền Vô Tâm cầm kiếm, tay trái cầm đao, nhờ có hai món Hư Tiên Khí trong tay mà y không hề sợ gì Mục Vỹ cả.

Song, khi nhìn thấy kiếm Khổ Tình mà Mục Vỹ cầm, Huyền Vô Tâm chợt thấy bực bội.

Mục Vỹ đã mang hai món Hư Tiên Khí ra bán rồi mà vẫn còn một món để dùng.

Tên này thật sự khiến người ta ghen tị đến mức phát điên!

Tuy nhiên ghen tị thì ghen tị, nếu muốn lấy được những thứ của hắn thì phải bắt được hắn đã.

“Giết!”

Huyền Vô Tâm hét lên rồi lao tới.

Mục Vỹ cũng biết không thể chậm trễ nữa, nếu không họ sẽ bị người của núi Huyền Không chặn ở đây mất.

Mục Vỹ cầm kiếm Khổ Tình, kiếm tâm Tịch Diệt bao phủ toàn thân.

Kiếm tâm Tịch Diệt tầng thứ năm kết hợp với kiếm Khổ Tình và cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ năm làm kiếm tâm mạnh mẽ toả ra khắp các phía, đến Lãnh Kiếm ở một bên cũng phải thấy kinh ngạc.

Mỗi kiếm khách đều lĩnh ngộ một kiếm tâm khác nhau, vì thế kiếm khách đã lĩnh ngộ kiếm tâm luôn phải tự mày mò trên con đường kiếm đạo bằng lĩnh ngộ của mình.

Ads
';
Advertisement