Mục Thần - Mục Vỹ (FULL)

Chương 923: Nghiệm khí

Thời gian trôi qua từng khắc, chín thầy luyện khí bắt đầu đúc khế văn. Bước này làm chín thầy luyện khí mất tròn ba ngày.

Suốt ba ngày này, bọn họ đúc khế văn liên tục.

Đây quả là một quá trình tốn nhiều công sức.

Ngày thứ ba, đêm đen phủ trời, rốt cuộc đã có một người trong chín thí sinh thành công!

"Là một thanh trường thương!"

"Một người thành công rồi, có điều không biết là đẳng cấp gì!"

"Đúng vậy, còn phải chờ Nghiệm Khí Chân Thạch kiểm nghiệm mới biết!"

Thấy một người dự thi đã thành công, đám đông trở nên háo hức. Nghiệm Khí Chân Thạch không biết nói dối, thứ này có tác dụng kiểm tra phẩm chất của thánh khí, cho kết quả còn chính xác hơn khi kiểm tra phẩm chất luyện đan và đan văn.

"Xong rồi, há há!"

Mạnh Vân thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nhìn trường kiếm trong tay.

Nhưng khi lấy lại tinh thần, y lại thấy Mục Vỹ cũng xong luôn rồi.

"Trời đất, thầy Mục, sao thầy nhanh thế?", thấy Mục Vỹ đứng cầm trường kiếm, Mạnh Vân ngạc nhiên hỏi.

Thầy Mục?

"Ta đã đồng ý làm thầy ngươi đâu?", Mục Vỹ nhíu mày.

"Ha ha, thầy đừng lo, chỉ năm người mới đọ được thánh khí tuyệt phẩm do trò luyện ra thôi, chắc chắn thầy sẽ thua trò, vì quán quân chắc chắn là trò rồi. Khi đó, thầy sẽ là thầy luyện đan của trò, chẳng qua là giờ gọi trước thôi, thầy không được thất hứa đâu đấy!"

"Được thôi, đợi ngươi thắng ta đã rồi tính!"

Bọn Cổ Phi Dương, Kim Chính Vũ, Lạc Tuyết và Hoa Vô cũng luyện chế hoàn tất.

Từ Chính Khí không để trưởng lão trọng tài tuyên bố kết quả mà tự mình xuống sân đấu, nhìn chín người và gật đầu đầy hài lòng.

Lần này có chín người luyện chế được thánh khí tuyệt phẩm, chỉ riêng điểm này thôi đã ăn đứt cuộc thi luyện đan do Thiên Đan Tông tổ chức rồi.

"Rồi, bắt đầu nghiệm khí cho bên này. Nghiệm Khí Chân Thạch được truyền thừa nghìn vạn năm trong Khí Cụ Môn ta, có thể điều chỉnh để nghiệm chứng cho bốn cấp bậc thánh khí là tuyệt phẩm, thượng phẩm, trung phẩm và hạ phẩm. Bây giờ sẽ điều chỉnh sang mức thánh khí tuyệt phẩm. Thánh khí tuyệt phẩm cũng có tốt có kém, yêu cầu của một thánh khí tuyệt phẩm là cao ít nhất một mét, có bảy cột sáng lần lượt kiểm tra về sức mạnh, cường độ, độ dẻo, thuộc tính, vân vân của thánh khí!"

"Bảy cột sáng càng cao, thánh khí càng chất lượng, và tất nhiên độ chênh lệch giữa các cột càng nhỏ càng tốt!"

"Không những thế, Nghiệm Khí Chân Thạch sẽ đánh giá cấp bậc một cách chi tiết cho thánh khí tuyệt phẩm của các vị. Từ cấp một đến cấp chín, chia làm ba bậc thượng, trung, hạ!"

"Vậy nếu quá cấp chín thì sao?"

Bỗng một người trong đám đông đùa giỡn: "Trước đó Mục Vỹ luyện chế thánh đan tuyệt phẩm cũng có hơn chín đạo đan văn đấy thôi!"

"À..."

Nghe vậy, Từ Chính Khí lúng túng trả lời: "Không thể nào quá cấp chín được đâu. Hơn nữa, quá cấp chín thì Nghiệm Khí Chân Thạch có thể sẽ nổ!"

Đám đông bàn tán ầm ĩ sau khi nghe được những lời này.

Còn các đệ tử Khí Cụ Môn bản thân đã là thầy luyện khí nên hiểu tại sao.

Trên cấp chín ư? Sao có thể!

Từ Triệu Mông biết chuyện này không có khả năng hơn bất cứ ai!

Gã là đệ tử cấp cao của Khí Cụ Môn nhưng thành phẩm luyện chế được cùng lắm chỉ mới cấp bốn hạ đẳng. Từ Triệu Mông tự nhận mình cũng gọi là khá trong tiểu thế giới Tam Thiên, thầy luyện khí nào tài năng cách mấy mà được cấp tám cũng đủ kinh thế hãi tục rồi.

"Được rồi, bắt đầu nghiệm khí, gọi theo thứ tự!"

"Số một, Lưu Đông Ba!"

Một thanh niên cầm trường thương đi tới bên cạnh Nghiệm Khí Chân Thạch.

Lưu Thính Vân nhận lấy trường thương rồi đến bên cạnh Nghiệm Khí Chân Thạch.

"Bắt đầu!"

Nói xong, Lưu Thính Vân đặt trường thương vào trong. Nó bị vầng sáng trắng của Nghiệm Khí Chân Thạch bao phủ.

Tiếng ong vang lên, bảy cột sáng từ từ dâng cao trên Nghiệm Khí Chân Thạch.

Bảy cột sáng có màu sắc khác nhau, chiều cao cũng khác biệt.

"Sắp được một mét rồi!"

"Chứ gì nữa, dưới một mét là thất bại rồi!"

"Phải đấy, nhưng ta thấy có thể sẽ được một mét thôi!"

Trong tiếng bàn luận sôi nổi của mọi người, mặc dù bảy cột sáng không cao bằng nhau nhưng cuối cùng vẫn cán mốc một mét.

"Số một Lưu Đông Ba, thánh khí tuyệt phẩm, cấp một trung đẳng!"

Nghe Lưu Thính Vân công bố kết quả, Lưu Đông Ba nhẹ thở phào.

May quá, thành công rồi!

Mặc dù chỉ là cấp một trung đẳng nhưng ít nhất vẫn thuộc hàng thánh khí tuyệt phẩm, hắn ta tự hào về mình lắm.

"Lưu Đông Ba mới có mấy chục tuổi thôi, có tiềm năng lắm đấy!"

"Đúng vậy, lợi hại thật!"

Thấy người đầu tiên kiểm chứng thành công, mọi người càng mong đợi hơn. Kim Chính Vũ này, Cổ Phi Dương này, Hoa Vô này, đều là thiên tài luyện khí danh tiếng lẫy lừng cả, còn có tên Mạnh Vân nhiều chuyện và Mục Vỹ đáng mong chờ nữa.

Đó mới thực sự là những người họ quan tâm chú ý nhất.

"Số hai, Lạc Tuyết!"

Mục Vỹ nghe thấy cái tên này thì lưu tâm.

Hình như người này không dùng hết thực lực trong vòng loại, mà cảm giác người này cứ kỳ lạ sao sao.

Mục Vỹ không rõ cụ thể là kỳ lạ ở đâu, nhưng cứ mỗi lần nhìn Lạc Tuyết là cảm giác đó lại dâng lên trong lòng hắn.

Lạc Tuyết vẫn lạnh lùng như cũ nhưng lúc giao thanh đao của mình ra lại mỉm cười.

Đó là một nụ cười đầy tự tin.

"Bắt đầu nghiệm khí!"

Lưu Thính Vân đặt đao lên Nghiệm Khí Chân Thạch.

Tiếng ong lại vang lên. Lần này, bảy cột sáng tiếp tục ầm ầm dâng cao trên Nghiệm Khí Chân Thạch.

Với tốc độ này thì hơn một mét là cái chắc.

Ads
';
Advertisement