Nhưng lần này, Bạch Tuyệt đã có đề phòng với chín Nguyên Cầu này, đương nhiên gã ta sẽ không thê thảm như lần trước nữa.
Hư ảnh của Thiên Âm Huyền Xà ở phía sau đã được Bạch Tuyệt triệu hồi, nó bay lượn sau lưng gã ta rồi biến thành hình ảnh một con rắn đen.
“Nổ!”
Mục Vỹ không chờ Bạch Tuyệt chuẩn bị xong, đã cho nổ chín Nguyên Cầu.
Phải biết rằng, sau khi được Tứ Tượng Hoan Sát Trận cải tạo, đồng thời hấp thu máu rồng của Thất Thải Thiên Long, Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí của Mục Vỹ đã mạnh mẽ hơn, sức mạnh huyết mạch của hắn phải gọi là một bước lên trời.
Hiện giờ, chín Nguyên Cầu đã có sự khác biệt rất lớn so với trước kia.
Không thì ban nãy, Bạch Tuyệt đã chẳng bị nổ nát tay chân, sau đó phải dựa vào Toả Thiên Mệnh Thần Đan thì mới có thể hồi phục được.
Nhưng rõ ràng Bạch Tuyệt đã có cách đối phó với vụ nổ lần này, hư ảnh đó đã chắn phía trước gã ta.
Uỳnh…
Ngay sau đó đã có tiếng nổ vang lên, nhưng sau khi dư âm qua đi, bóng dáng ấy vẫn đứng nguyên vẹn ở đó.
“Lần này còn cách gì khác không?”
Bạch Tuyệt mỉm cười nhìn Mục Vỹ, nhưng trong nụ cười ấy lại chứa vẻ kiêu căng.
Sau khi gã ta kết hợp với linh hồn ảo của Thiên Âm Huyền Xà, thì dù đòn tấn công của Mục Vỹ có mạnh đến mấy cũng chẳng là gì.
“Còn chứ!”
“Ngươi có Thiên Âm Huyền Xà mà tưởng ta lại không có gì sao?”
Mục Vỹ nhìn Bạch Tuyệt rồi mỉm cười, cả kiếm chân nguyên và chín Nguyên Cầu đều biến mất.
Sau đó, hắn cứ đứng yên ở đó.
“Ngươi có cách thì ta cũng vậy!”
Mục Vỹ mỉm cười rồi giơ tay ra.
Sau đó khẽ phẩy một cái.
Tiếng động phát ra từ bàn tay hắn nhỏ đến mức không ai nghe thấy, song lại khiến cả chân trời phải tĩnh lặng.
“U Minh Quỷ Trảo!”
Có giọng nói khẽ vang lên, một hư ảnh bàn tay cao mấy trăm mét đã xuất hiện phía trước Mục Vỹ.
Hư ảnh đó như một bàn tay máu, cả bàn tay cao vút quặp lại rồi chộp về phía Bạch Tuyệt.
Quỷ trảo im ắng trông rất tầm thường, khiến đòn tấn công này trở nên rất đơn giản.
Nhưng quỷ trảo ấy vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều thấy hoa mắt chóng mặt, quỷ trảo khát máu đã hoá thành bảy màu sắc khác nhau, bảy màu sắc hoà lẫn tạo thành Thất Thải Quỷ Trảo!
Cảnh tượng này rất quỷ dị, nhưng hơn hết mọi người lại chỉ thấy khủng khiếp.
Đây chính là sát chiêu của Mục Vỹ ư?
Cùng lúc thấy sợ hãi, mọi người đều không khỏi kinh ngạc, đến giờ Mục Vỹ vẫn chưa chịu giở con át chủ bài ra.
Quỷ trảo lao về phía Bạch Tuyệt với tốc độ không quá nhanh.
Nhưng đòn tấn công với tốc độ này cũng đủ khiến Bạch Tuyệt phải thấy lo lắng.
Vô hình trung, một cảm giác áp lực cực lớn đã dội vào gã ta.
Áp lực từ huyết mạch!
Trong cơ thể Mục Vỹ có khí tức huyết mạch của thần thú Thất Thải Thiên Long, vận dụng kết hợp với võ kỹ huyết mạch của Vạn Cổ Huyết Điển.
Dù công pháp U Minh Quỷ Trảo này đã tiêu hao khá nhiều máu huyết của Mục Vỹ, nhưng uy lực của nó lại cực kỳ khủng khiếp.
Song, mọi người lại không hiểu gì cả.
Bọn họ chỉ biết chiêu này của Mục Vỹ có vẻ rất đáng sợ, nhưng cụ thể đáng sợ ở đâu thì họ không biết!
Chỉ có thể nhận xét là vô cùng tuyệt diệu!
Nghe đã thấy sâu xa rồi, nhưng thực tế thì đúng là như vậy.
Nhưng bây giờ, người phải đối mặt với cảm giác áp lực khủng khiếp này là Bạch Tuyệt, chứ không phải bọn họ.
Quỷ trảo vừa chộp tới, gã ta đã hoàn toàn ngây ngốc.
Cảm giác chèn ép mạnh mẽ khiến gã ta không biết phải tiến lên phản kháng như thế nào.
Bạch Tuyệt chỉ biết ngơ ngác chỉ huy hư ảnh của Thiên Âm Huyền Xà đứng chặn phía trước, đồng thời khua múa đôi tay tạo một kết ấn che thân.
Bây giờ, có lẽ đây là cách duy nhất để gã ta chặn được đòn tấn công của Mục Vỹ.
Nhưng cách này khiến gã ta thấy rất bản thân rất kém cỏi.
Cuối cùng thì quỷ trảo cũng đã tấn công tới.
Phụt, khi quỷ trảo đụng độ với Thiên Âm Huyền Xà, Bạch Tuyệt chỉ thấy ngực mình đau đớn, mắt gã ta trố ra, còn miệng thì hộc máu.
Thiên Ân Huyền Xà muốn phản kháng lại quỷ trảo, nhưng không thể.
Bởi U Minh Quỷ Trảo quá mạnh!
Mà Mục Vỹ mới chỉ là cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ ba, chính hắn cũng thấy bất ngờ.
Nếu sau này cảnh giới của hắn tăng lên, có lẽ đến võ giả tầng thứ tư cảnh giới Vũ Tiên cũng không thể chống lại một trảo này được.
Nhưng dùng chiêu thức này cực kỳ tốn máu huyết, nếu thi triển liên tục thì Mục Vỹ tin rằng đối thủ chưa chết thì hắn đã toi đời trước vì mất máu rồi.
Rắc, cuối cùng hư ảnh của Thiên Âm Huyền Xà đã vỡ nát vì không thể chống lại được quỷ trảo của Mục Vỹ.
Bạch Tuyệt thì trợn trừng mắt, quỷ trảo đã bổ vào người gã ta, toàn thân gã ta chi chít các vết thương.
Sau đó, hơi thở của Bạch Tuyệt yếu dần rồi ngừng hẳn.
Gã ta đã chết!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất