Trong ba trăm thiên kiêu trên bảng Thiên Mệnh, số người có thể ngăn cản đòn tấn công của Cổ Phi Dương chưa được một nửa.
Vậy mà Tần Mộng Dao chặn lại nó một cách hời hợt như thế, đủ để thấy thực lực của nữ tử này nằm ở thứ hạng 100 trở lên.
"Hóa ra ngươi chỉ có vậy!"
Tuy nhiên, sau khi chặn một đao của Cổ Phi Dương, Tần Mộng Dao nói ra một câu làm ai cũng há hốc mồm.
Hóa ra ngươi chỉ có vậy?
Câu này là nói Cổ Phi Dương đấy ư?
"Xem ra cô chuẩn bị trước rồi mới đến đây. Quả nhiên không thể xem nhẹ uy lực của thần phách Băng Hoàng!"
Cổ Phi Dương đanh mặt, thanh đao trong tay lóe lên tia sáng buốt giá.
Thanh đao này do hắn ta tự mình luyện chế, là thần binh bản mệnh của hắn ta, được thiết kế có độ tương thích cực cao với đao ý mà hắn ta lĩnh ngộ được.
Cổ Phi Dương cứ tưởng nhát đao ban nãy đủ để giải quyết Tần Mộng Dao rồi, ngờ đâu bị cô hóa giải thật dễ dàng.
"Ngươi chỉ có cơ hội tấn công một lần, thất bại là thua rồi!"
Tần Mộng Dao dang rộng hai tay, trong đó là những mảnh băng vụn lấp lánh, ánh màu băng lam trong vắt say lòng người.
Dần dần, băng vụn nơi tay cô như hóa thành đóa sen băng nở rộ, lấp lánh ánh hào quang nhè nhẹ khiến ai cũng say mê.
Rắc rắc rắc...
Nhưng trong chốc lát, vầng sáng đầy thu hút ấy chợt hóa thành những cái gương băng nối liền nhau. Chúng phản chiếu Cổ Phi Dương, bắt giữ hắn ta từng chút một.
"Cô coi thường ta quá rồi!"
Nét mặt Cổ Phi Dương trở nên lạnh lùng. Hắn ta bước ra một bước với phong thái mạnh mẽ, cho thấy khí thế xứng đáng với danh hiệu đầu bảng Thiên Mệnh của mình.
"Loan Đao Phá Sơn Nhạc!"
Quát một tiếng, Cổ Phi Dương tàn bạo bổ một nhát.
Phút chốc, mưa gió kéo đến bao phủ cả bầu trời, những tiếng nổ dữ dội cùng tiếng gương băng bị đập nát vang vọng trong không gian như che trời lấp đất.
Những người bên dưới chỉ thấy một cú chém hùng vĩ như Thái Sơn hiện ra giữa trời. Đơn giản, nhanh gọn, nhưng cũng tràn trề sức mạnh cuồng bạo.
Uy thế của nhát đao này khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Tiếng vỡ vụn vẫn đang tiếp tục, nhưng đám đông dần nhận ra có một khí tức kỳ lạ nào đó đang len lỏi vào.
Đan xen giữa cơn bão lạnh thấu xương là năng lượng tàn bạo như muốn đóng băng tất cả mọi thứ trên thế gian.
Keng keng...
Trong giây lát, tiếng động vang trời làm người ta run sợ nổ ra.
Lúc này, hiện ra trước mắt bao người là một con phượng hoàng màu băng lam cao khoảng mấy trăm trượng. Toàn thân phượng hoàng ấy được bao trùm bởi màu trắng ánh xanh trong vắt của băng.
Trên đầu phượng hoàng, Tần Mộng Dao trong chiếc váy dài xanh lam đứng một cách ngạo nghễ, lạnh lùng nhìn Cổ Phi Dương với ánh mắt như nhìn một con kiến.
"Ta đã nói rồi, ngươi chỉ được tấn công một lần thôi!"
Nói xong, Tần Mộng Dao vung tay. Phượng hoàng băng trảo một cái, một lực ép khổng lồ cuốn lấy bốn phía.
Ầm ầm ầm!
Giờ phút này, phượng hoàng được bao phủ trong bộ lông trắng hoàn toàn triển lộ khí thế bậc nhất của nó. Một trảo trông thì nhẹ nhàng nhưng tiến tới Cổ Phi Dương rất nhanh.
Những cú bạo tạc nãy giờ khiến hai tai ai nấy đều ong ong. Bọn họ chỉ biết mở to mắt nhìn Cổ Phi Dương rơi xuống như một chiếc lá rời cành, bay về phương xa rồi mất tăm.
Máu đỏ cũng văng theo một đường, cực kỳ chói mắt.
Thua rồi!
Cổ Phi Dương thua rồi?
Tất cả mọi người đều chết trân trước cảnh này.
Đây là thực lực chân chính của Tần Mộng Dao ư?
Không ai dám tin điều vừa xảy ra trước mắt.
Đó là Cổ Phi Dương - người ôm trọn kĩ năng ba lĩnh vực luyện đan, luyện khí và trận pháp, là thiên tài của thiên tài cơ mà.
Nhưng vị trí nhất bảng Thiên Mệnh của người này mới là điểm đáng quan tâm nhất.
Nhất bảng Thiên Mệnh là khái niệm gì?
Thứ hạng này nghĩa là mạnh nhất trong mọi đệ tử có tên trên bảng Thiên Mệnh, hơn hết là thiên tài mạnh nhất tiểu thế giới Tam Thiên. Đây là điều không ai có thể chối cãi.
Thế mà hắn ta lại thua dưới tay Tần Mộng Dao.
Trong lúc nhất thời, mọi đệ tử thiên tài đều nghẹn họng, mắt mở trừng trừng.
Có thực lực và thiên phú bậc này, nữ tử đó thay thế vị trí của Hàn Thiên Vũ thuộc Cửu Hàn Thiên Cung luôn cũng được.
"Hàn Phong Ngọc, thiên chi kiêu nữ của Cửu Hàn Thiên Cung ngươi đỉnh thật đấy, quả là... khiến người ta phải trầm trồ!", bọn Thiên Vũ ngơ ngác, không kìm nổi sự kinh ngạc của mình.
"Hả? À ừ, đúng vậy, đúng vậy..."
Hàn Phong Ngọc cũng chưa kịp hoàn hồn. Gã ta chưa hề nhận được tin Tần Mộng Dao sẽ khiêu chiến Cổ Phi Dương, càng không dám nghĩ đến chuyện cô sẽ đánh bại hắn ta!
Điều này có ý nghĩa gì?
Tất có khả năng Tần Mộng Dao sẽ trở thành tân cung chủ Cửu Hàn Thiên Cung trong tương lai. Mà người cô yêu là Mục Vỹ, gã ta dám ra tay với Mục Vỹ khác nào tự đào hố chôn mình.
Rốt cuộc Tần Mộng Dao này lợi hại như thế từ khi nào?
"Mục Vỹ... Tần Mộng Dao mà ngươi luôn nhớ nhung là người này ư?", Bảo Linh Nhi truyền âm qua lực linh hồn, giọng nói cũng đầy khó tin: "Ngươi có biết cô ấy mới vừa làm gì không?"
"Làm gì?"
"Đánh bại Cổ Phi Dương, đồng nghĩa với việc cô ấy mạnh nhất trong lớp thiên tài dưới 100 tuổi của tiểu thế giới Tam Thiên, vô địch thiên hạ. Trận đấu này sẽ đưa tên tuổi cô ấy lên cao, không chỉ Cửu Hàn Thiên Cung cố gắng hết sức để bảo vệ cô ấy mà có thể núi Huyền Không cũng sẽ... mời chào cô ấy đấy!"
Bảo Linh Nhi nói xong, Mục Vỹ nhíu mày.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất